21 Qua mấy ngày, trong kinh thành lưu truyền một bài ca dao, kể về chuyện xưa của một tân khoa Thám hoa lang mười sáu năm trước đã bỏ thê quên nữ, nghênh thú thiên kim danh môn.
22 Đại viện Cẩu Vĩ Ba là một sân viện vô cùng tầm thường ở hẻm Phúc Yên của kinh thành, nhưng hôm nay, nó lại nghênh đón một vị khách quý thần bí. Thư Ngọc Lâm mặc một thân áo bào màu xanh thẫm, bên người chỉ dẫn theo hai gã tùy tùng, đơn giản nhẹ nhàng đi đến đại viện Cẩu Vĩ Ba, không để ý mấy nữ nhân trong viện ghé đầu rỉ tai chỉ chỉ trỏ trỏ, trực tiếp đi tới trước cửa Bùi gia, sửa sang lại quần áo, lúc này mới sai người bên cạnh tiến lên gõ cửa.
23 Tiền Khiêm Ích từ trong giấc mộng tỉnh lại, vuốt vuốt ngực, chỉ cảm thấy chỗ này vô cùng trống rỗng. Hắn khoác áo choàng ngồi dậy, vén màn giường lên nhìn căn phòng ngủ còn có chút xa lạ, trong miệng không khỏi nổi lên chua sót.
24 Lại nói Bùi Quang Quang ở bên kia tường nghe thấy bên ngoài có tiếng nam nữ nói chuyện, nhất thời cảm thấy giọng nam vô cùng quen tai, trong lòng không khỏi giật mình, thấy trong viện không người liền đạp tường leo lên cây hòe già, vừa nhìn xuống quả nhiên thấy Tiền Khiêm Ích đứng ở bên ngoài, thế nhưng người đang nói cười cùng với hắn lại là Thư Tĩnh Nghi muội muội cùng cha khác mẹ của nàng.
25 Lúc yến hội kết thúc, Tiền Khiêm Ích ở cửa Tướng phủ hàn huyên với mọi người vài câu, sau đó mới một mình rời đi. Từ lúc gián tiếp biết được tâm ý của Thư thừa tướng qua miệng Thư Tĩnh Nghi, hắn càng thêm không có lòng leo cao, bởi vậy, dù sau đó có trở lại đình Bão Thúy, hắn vẫn ngồi một mình ở trong một góc không gây chú ý, nhìn mọi người cười nói vui vẻ trước mặt, cũng không hề tham dự.
26 Lại nói Tiền Khiêm Ích lén lút đi vào đình viện trong chùa, lại trong khoảng thời gian ngắn không tìm thấy bóng dáng của Bùi Quang Quang. Chỉ bởi Xưng Tâm tự này vốn là thắng cảnh bái Phật kinh thành, ngày thường vẫn luôn tiếp đãi danh môn vọng tộc, đình viện phía sau cũng giống như lâm viên, vô cùng rộng lớn.
27 Hai người trò chuyện một hồi, cuối cùng không thể nán lại lâu, không qua bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng gọi của Bùi Tú Mẫn. Bùi Quang Quang cả kinh, vội vàng rời khỏi lòng Tiền Khiêm Ích, nói gấp: “Mẹ ta đến tìm ta rồi!”Tiền Khiêm Ích có chút không muốn nhìn trong lòng mình trống vắng, đã thấy nàng cuống quýt phủi lá cây dính trên người muốn đứng lên, vội vàng giữ chặt nàng lại nói: “Quang Quang, mẹ nàng không tìm thấy nàng tự nhiên sẽ đi nơi khác thôi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 100