61 Lúc về trời đã tối, bà Ngô thò đầu ra khỏi bếp, cười nói với Trì Sính: "Cơm canh sắp chín rồi, ăn xong hãy về!" Bếp nhà Ngô Sở Úy rất đơn giản, chỉ có một cái bàn đã tróc sơn, một tủ chén cũ và một cái nồi sắt lớn.
62 Tối hôm đó, sau khi Trì Sính đi không lâu, Ngô Sở Úy liền về phòng khám. Khương Tiểu Soái dọn đồ xong vừa định đi, thấy Ngô Sở Úy về, mặt lộ ra mấy phần vui mừng, tạm thời đặt túi xuống, hiếu kỳ nghe ngóng, "Nghỉ ngơi sao rồi?" Ngô Sở Úy đắc ý nói: "Anh thấy sao?" Khương Tiểu Soái cảm thấy bất ngờ, trưa hôm nay Trì Sính truy hỏi tung tích Ngô Sở Úy, hắn còn lo lắng Trì Sính sẽ đi tìm Ngô Sở Úy gây phiền toái, khiến Ngô Sở Úy bị kích thích lớn hơn, cuối cùng không về nữa luôn.
63 Hai người cứ tôi miếng cậu miếng ngồi đó cùng ăn. Đậu khô trong hộp đã sắp thấy đáy, di động của Trì Sính cũng vang lên, Ngô Sở Úy dỏng tai ngồi cạnh nghe, đối phương vừa mở miệng, y đã nghe ra là tiếng của Nhạc Duyệt.
64 Bây giờ đã sang tháng bảy, mọi người đều ra ngoài ăn đồ nướng, còn Ngô Sở Úy lại dẫn Trì Sính đi ăn xiên que hầm. Hết cách a! Đồ nướng mắc lắm, dù sao cũng không phải thật lòng muốn mời, có thể bịp được thì bịp thôi! Thời tiết này mà đi ăn xiên que hầm, quả thật không khác gì đi phòng tắm hơi.
65 Trên đường về nhà, Nhạc Duyệt hỏi Trì Sính: "Hôm nay sao lại cho em đến đơn vị tìm anh thế?" Trì Sính lái xe rất chậm, liếc mắt nhìn kính chiếu hậu, bóng dáng lạc lõng của Ngô Sở Úy càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng mơ hồ, cho đến khi quẹo mất, Trì Sính mới hờ hững mở miệng.
66 Trì Sính đạp mở cửa, phòng ngầm như lồng hấp lan tràn mùi vị hóc môn phái mạnh. Di động vang lên, bị Ngô Sở Úy giật ra rồi ném mạnh xuống đất. Y dùng ngực đụng vào Trì Sính, đè Trì Sính lên khung cửa, bá đạo hôn hắn, lần đầu tiên chủ động như thế, ngay cả Ngô Sở Úy cũng không hiểu nguyên do tại sao mình lại mất khống chế như thế.
67 Sau khi cơm no rượu say, Trì Sính đi tắm. Ngô Sở Úy đợi bên ngoài bồn chồn không thôi, ngồi chỗ nào cũng không yên được, nhìn chằm chằm cửa nửa ngày, trong lòng cân nhắc có nên rút lui không? Đúng lúc này, di động của Trì Sính lại vang lên, nằm ngay bên cạnh Ngô Sở Úy.
68 Nghe xong thỉnh cầu của Ngô Sở Úy, trong đầu Trì Sính chỉ có hai chữ – tìm chết. Quần bò dẻo dai chắc nịch lại bị Trì Sính xé từ đũng quần thẳng đến ống quần, tạo ra một vết rách thật lớn, đường chỉ bên trên bay theo gió.
69 Không bao lâu, bên kia giường truyền đến tiếng thở dốc nặng nề. Ngô Sở Úy trộm liếc qua, tình cảnh đó khiến mắt y nóng lên, Trì Sính tựa vào đầu giường, gương mặt như được đẽo khắc dính mấy giọt mồ hôi, chân mày nhô lên, đôi mắt như ưng nhìn chằm chằm vào một nơi nào đó, bên trong tràn đầy tình dục.
70 Hôm sau trên đường về, Ngô Sở Úy như người mất hồn. Y nghĩ không ra, sao mình lại cùng Trì Sính làm chuyện đó chứ? Sau đó còn nói những lời đó với hắn, còn ngủ chung một đêm, hiện tại nghĩ đến còn hối hận.
71 Cuối tuần, Ngô Sở Úy về nhà, bà Ngô lại khoe với y: "Đồng nghiệp của con thật tốt. " Ngô Sở Úy gãi trán, "Sao mẹ còn nhớ anh ta vậy?" "Mấy hôm trước cậu ta đến nhà mình, còn mang theo không ít đồ.
72 Khi Trì Sính ra khỏi phòng làm việc, ai đó vừa mới lấy một trái bắp ra khỏi túi ni lông. "Tối nay ăn cái này đi. " Vừa định đưa lên miệng, đã bị một đôi tay giật lấy, cả tay lẫn bắp đều bị ấn lên bàn, xương bàn tay suýt nữa bị nghiền nát.
73 Quách Thành Vũ tạm giữ chức trong công ty kiến trúc thuộc thành phố, trên danh nghĩa là giám đốc, nhưng thực tế không đi làm. Gần đây nhận được một đơn hàng lớn, sau khi trúng thầu công trình trực tiếp chuyển thầu, kiếm lời mấy chục triệu.
74 "Tôi phát hiện bây giờ nuôi rắn là một dạng mốt, cậu ấm kiểu như anh có phải rất nhiều người nuôi thứ này không?" Quách Thành Vũ rất thiện lương giúp Khương Tiểu Soái thu nhỏ vòng lại.
75 Tối, sau khi lo xong chuyện trại rắn đã hơn mười giờ, Ngô Sở Úy đi dạo một mình trên phố, nhớ đến thùng linh chi kia, nhớ đến kẹo đường trong tủ đông, nhớ đến "tôi chỉ từng đi siêu thị ba lần".
76 Trì Sính bóp chặt cổ Ngô Sở Úy, ngăn cản y bạo hành, giằng co một lúc, lại dùng sức lớn để ấn đầu Ngô Sở Úy về lồng ngực mình. "Hôm nay tâm trạng tôi không tốt, cậu về nhà ngủ một giấc đi, sáng ngày mai tôi đưa cậu đi ăn.
77 Mặt sàn lạnh lẽo, hai trái tim hỏa nhiệt và nôn nóng. Di động luôn đặt cạnh đó của Ngô Sở Úy vang lên, lại bị lỗ tai y tự động chắn lại. Hiểu lầm gì đó? Chân tướng gì đó? Bây giờ ông chỉ muốn giày vò, ai cản ông, ông liều mạng với kẻ đó! Trì Sính đè lên người Ngô Sở Úy, tách chân y ra hai bên người, vật cứng cọ nhau, cách hai lớp vải vẫn có thể cảm nhận được sự nóng bỏng đó.
78 Giấc ngủ kéo dài đến tận trưa hôm sau, đợi khi Ngô Sở Úy tỉnh lại, phát hiện mình nằm trên giường trong phòng khám. Những chuyện xảy ra tối qua hiện tại nghĩ lại đặc biệt không chân thật, không phải mình tìm hắn để ngả bài sao? Sao lại mơ hồ làm cùng hắn? Làm xong rồi không phải nên ngủ ở chỗ hắn sao? Sao lại về đây rồi? Càng nghĩ càng không ra, vội mở cửa hỏi Khương Tiểu Soái.
79 Mấy hôm nay chính là thời kỳ cao điểm rắn mẹ đẻ trứng, Ngô Sở Úy bận rộn muốn chết, trước đó có một tiểu sư đệ trông nom là được rồi, y phụ trách ra ngoài tìm khách hàng.
80 Tối, Ngô Sở Úy một mình bận rộn trong trại nuôi rắn, cổ chân đột nhiên bị thứ gì quấn lấy, cúi đầu nhìn, tiểu Nhị Bảo đang thuận theo chân y bò lên, trườn trườn trườn trườn.
Thể loại: Đam Mỹ, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15