1 Thời điểm Liễu Thận Ngôn cắt cổ tự sát, dùng chính là bảo kiếm mà Tiểu Vương gia thích nhất, vô cùng sắc bén, hoàn toàn không tính toán đến còn có lúc mở mắt lại.
2 Đợi cho Tiểu vương gia buông tay chỉnh lại y phục là lúc Liễu Thận Ngôn cẩ người xanh tím nằm trên thư án. Tiểu vương gia cũng không quay đầu lại mà đạp cửa ra ngoài, Liễu Thận Ngôn hai chân vô lực rộng mở không chống đỡ được cả người liền ngã xuống mặt đất.
3 Vài ngày sau, Liễu Thận Ngôn đã có thể xuống giường, yên lặng trở về bên người Tiểu Vương gia hầu hạ.
Tiểu Vương gia nhìn thấy y sắc mặt trắng bệch, muốn nói cái gì, còn chưa kịp mở miệng thì Liễu Thận Ngôn đã làm xong việc liền hành lễ lui xuống.
4 Tiểu Vương gia quá ngọ đều nghĩ đến chuyện hôm nay. Hiện giờ hắn bị hoàng thượng phạt tư quá, ăn, mặc, ở, đi lại đều giản lược một chút, quản gian cùng Liễu Thận Ngôn đều nhìn ra hắn không quen.
5 Liễu Thận Ngôn đã lâu không được ấm áp như vậy, khóc trong chốc lát liền ngủ. Tiểu Vương gia nương theo ánh trăng trợn mắt nhìn thụy nhan mang lệ của y, thân thủ nhẹ nhàng lau nước mắt cho y, nhìn y nhích lại gần mình, khóe miệng bất giác nhếch lên mỉm cười một chút.
6 Liễu Thận Ngôn chỉ cảm thấy tâm đều tan nát, cố nén khóc không ra tiếng.
Tiểu vương gia nói xong, quay người ngồi xuống, kéo tay Liễu Thận Ngôn, đem một cái hộp bạch ngọc nhỏ đặt vào trong tay y: đây là dược ngày hôm qua ta bôi cho ngươi, sinh cơ cầm máu giảm đau, Hoàng thượng cũng không dễ có được đâu, ngươi cầm lấy, nhớ tiếp tục bôi.
7 Ngoài điện mưa ào ào rơi, trong điện, Thụy Nghi tiểu vương gia đang đứng trước bàn của hoàng đế cung kính đáp lời: Hoàng huynh, lần này thần đệ đi xuống, đã an trí thỏa đáng chuyện dân đói lũ lụt ở Giang Nam.
8 Sau mấy tháng, Thụy Nghi đều theo ý chỉ mà đến phủ của Thụy Tương thăm hỏi hàng tháng.
Mấy lần này, tiểu Vương gia cũng đi dạo khắp phủ của Thụy Tương vài lần, biết Liễu Thận Ngôn ở một gian phòng một mình, coi như không có trở ngại, cũng không bị người khác quấy rầy.
9 Thấy Thụy Nghi tiểu Vương gia khuya khoắt quỳ gối bên ngoài tẩm cung của hoàng đế hô to gọi nhỏ làm quạ đen bay tán loạn, hoàng đế đại nhân không thể không mang theo hai cái mắt gấu mèo mà tiếp kiến hắn.
10 Liễu Thận Ngôn mơ hồ cảm thấy đau, hướng chỗ ấm áp bên người lại gần một chút. Có một bàn tay ôm lấy y.
Lại nằm mơ.
Trong lòng Liễu Thận Ngôn rất đau, nước mắt chảy xuống hai má.
11 1. Chi Tam vương gia kê đơn chi mê
Không lâu sau, là thật không lâu, lúc hoàng đế còn chưa quên áp chế Thụy Nghi tiểu Vương gia, hơn nữa là trước khi tiểu Vương gia lừa Liễu Thận Ngôn uống x dược.