41 Lúc này Quách Trùng đột nhiên lên tiếng.
“Được rồi, nếu các ngươi đã nhận thức lẫn nhau, hiện tại ta sẽ thông báo bước tiếp theo. ”
Nghe vậy, mấy người Lý Phi Yến liền áp chế tâm tình, nghiêm túc nhìn về phía Quách Trùng.
42 Thông Thiên Sơn, tình hình ở bình đài trên vách núi lúc này cực kỳ căng thẳng, sáu người bị một đám Hoàng Điểu bao vây, lui lại không được, trước mặt thì không có đường, tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.
43 “Truyền tống trận?!”
Lý Phi Yến lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nàng cầm gậy trúc vung lên một cái, mạnh mẽ đập vào đầu một Hoàng Điểu, trong đầu lại đang nghĩ đến cái gọi là truyền tống trận, nàng đã từng nghe đến nhưng chưa từng được thấy, hôm nay không ngờ lại tình cờ đứng trên một truyền tống trận.
44 Nhìn huyệt động mờ tối sâu hun hút, mấy người Lý Phi Yến bất giác cảm thấy cực kỳ căng thẳng, thoát chết từ bọn Hoàng Điểu lại không biết mình bị truyền tống đến nơi nào, cũng không biết chờ đợi bọn họ ở phía trước là cái gì.
45 Một bãi đá trống cách đỉnh Thông Thiên Sơn gần hai dặm, đột nhiên một quầng sáng xanh bùng lên, có mấy bóng người đồng thời xuất hiện, lần này bọn họ được truyền tống lên mặt đất, không cần gặp phải thảm cảnh rơi xuống chật vật như lần trước.
46 Vì chuyện của Vinh Cơ, không khí nhất thời u ám nặng nề, sau một lúc lâu chìm trong sự bi thương, Vinh Cơ cuối cùng cũng thoát ra được quá khứ đen tối, nàng nở nụ cười nhìn những người còn lại.
47 Vinh Cơ thấy Lý Phi Yến, Hứa Vô Tình và Tô Vân Kiều đều im lặng, không ai chịu lên tiếng trước, lập tức bất mãn reo lên.
“Đúng rồi, còn ba người các ngươi nữa, Yến Yến, ngươi còn chưa kể chuyện của mình nha.
48 Một đêm cứ thế yên bình trôi qua, buổi sáng tuyết đã ngừng rơi, mấy người Lý Phi Yến bị kinh động bởi tiếng nói chuyện phát ra phía xa xa.
Tư Không Tử Tình sau một đêm đã hồi phục hoàn toàn, mấy người Lý Phi Yến tuy hình dạng bên ngoài chật vật khỏi nói nhưng cũng không có gì đáng ngại.
49 Sâu trong Vụ Hải sơn mạch có một thung lũng cực lớn, giữa thung lũng là ba ngọn núi cực kỳ đồ sộ, phía trên núi lúc nào cũng có sương mù lượn lờ, ngoài ba ngọn núi kia, trong thung lũng rộng lớn có cả thành trấn, hồ nước, sông lớn, còn có rừng rậm âm u.
50 Dù bất an trong lòng, tuy nhiên mấy người Lý Phi Yến vẫn không dám cãi lời trung niên nhân, im lặng đứng đợi, trong lúc đó cũng có tân tiến đệ tử khác chú ý lại đây, tuy nhiên ánh mắt trung niên nhân vừa quét đến, bọn hắn liền không dám chần chờ nhanh chóng rời đi.