21 Dư Duệ lần đầu tiên mở Maserati, không nhịn được chạy nhiều hơn vài vòng, trước tiên là đi cắt tóc, từ cửa hiệu cắt tóc đi ra lại lái xe chung quanh một hồi tìm một trung tâm mua sắm, đi vào cửa hàng bán đồ lót cho nam, chọn vài cái quần lót nhìn có vẻ lạ mắt, trả tiền, đem đồ vật nhét vào trong túi áo khoát, đi khỏi trung tâm mua sắm.
22 Văn Võ liền đánh Dư Duệ hai quyền.
Dư Duệ tuy rằng cảm thấy anh ta không tư cách đánh hắn, nhưng cũng chỉ là thẳng tắp đứng tại chỗ nhận đòn, bởi vì hắn càng không có tư cách phản công.
23 Hai người đổi đến chỗ ngồi phía sau, cởi quần áo, ôm nhau chặt chẽ.
Dư Duệ cúi đầu hôn lên vai trái của cậu ta, dấu răng trên đó vẫn còn chưa hoàn toàn biến mất, hắn lè lưỡi liếm láp, trêu đến Yến Cẩm Thư co cái cổ lại né tránh, cậu ta nói: “Ngứa…”
“Còn đau không?” Dư Duệ lại liếm một hồi.
24 Yến Cẩm Thư tay phải đưa đến ngoài cửa sổ, gạt đi tàn thuốc, rồi nói: “Nói cách khác, bà ta trở về tìm anh, đem một nửa tài sản cho anh, sau đó thì bà ấy xuất ngoại?”
Dư Duệ một tay gõ gõ trên đầu gối của hắn, một tay cầm điếu thuốc, phun ra một khói thuốc, hắn nói: “Ừm.
25 Dư Duệ ngửa đầu ra sau, dùng cái đầu tóc đinh ngắn cứng đâm đâm vào bụng của Yến Cẩm Thư rồi nói: “Anh cưới em, tân phòng anh sẽ mua lại. ”
Yến Cẩm Thư ha ha cười lên, mũi chân vuốt ve từ bắp đùi của Dư Duệ xuống đầu gối, lại từ đầu gối ngược trở lại, chân điểm ở dương vật, nhẹ nhàng ép ép, rồi nói: “Anh muốn cưới, chưa chắc em muốn gả nha.
26 “Ăn. ”
Yến Cẩm Thư vươn mình quỳ gối ở trên người của Dư Duệ, cậu ta bắt đầu hôn từ trán của hắn, dọc theo gò má đi xuống, một đường từng cái từng cái lưu lại nụ hôn mềm mại nóng bỏng.
27 Cố Trình tiến lên hai bước, khom lưng rửa tay.
Thấy hắn lấy dung dịch rửa tay bỏ vào lòng bàn tay xoa ra một đống lớn bọt rồi từng chút một rửa các ngón tay, chậm rì rì giống như đàn bà Dư Duệ vạn phần khinh thường hừ một tiếng, cầm điện thoại di động lên ung dung dùng hai ngón tay kẹp lấy nhét vào trong túi quần, huýt sáo, xoay người đi ra ngoài.
28 Yến Cẩm Thư xác thực không đứng lên nổi, cậu xuống phi cơ là bận bịu đến chân không chạm đất, ăn cơm cũng không để ý tới, làm sao còn lo lắng được những thứ khác.
29 Dư Duệ quả đoán cúp điện thoại, mở video chat.
Mấy giây sau, Yến Cẩm Thư xuất hiện ở trong video.
“Đệt!” Dư Duệ tay run lên, di động suýt chút nữa rơi xuống: “Yến Cẩm Thư con mẹ nó em.
30 Mới khép lại không bao lâu miệng cúc huyệt lần thứ hai bị vạch ra, mới vừa trải qua một hồi kịch liệt bên trong huyệt đạo vừa xốp lại ướt át, côn thịt to dài cực nóng không gặp trở ngại, cắm xuống đến cùng.
31 Ăn xong bữa sáng, hai người lại ôn tồn một chút, Yến Cẩm Thư liền đi công ty, lưu lại Văn Võ, để anh ta đưa Dư Duệ đến sân bay.
Khi đang ngừng xe đợi đèn xanh, Dư Duệ hỏi: “Cậu theo Yến Cẩm Thư mấy năm?”
Văn Võ lấy tay vịn tay lái, mắt nhìn thẳng, trả lời:”Bốn năm.
32 Không gọi tài xế, Yến Cẩm Thư tự mình lái xe.
Dư Duệ ngồi ghế cạnh tài xế, trả lời điện thoại, “Ừm, được, tôi biết rồi, cảm tạ a, được, buổi tối gặp.
33 Yến Cẩm Thư nói rất nhiều, cũng uống rất nhiều, cuối cùng ngã vào trong lồng ngực Dư Duệ, đỏ mặt ngủ thiếp đi.
Dư Duệ ôm Yến Cẩm Thư, nhấc tay sờ xoạng mái tóc mềm mại của cậu, im lặng ngồi một lát, nặng nề thở dài, đem người ôm lấy, về phòng ngủ.
34 Sàn nhà lạnh, nằm lâu chỉ sợ sinh bệnh.
Dư Duệ đem Yến Cẩm Thư ôm lên giường, thay đổi phương thức tiến nhập từ phía sau tiếp tục thao cậu.
Yến Cẩm Thư mới vừa phát tiết qua, phía trước nhuyễn, mặt sau cũng nhuyễn, bên trong càng nhuyễn, trơn tuồn tuột, mềm ướt đến không biết hình dáng.