21 Tiễn Vệ Cẩm Huyên xong cũng đã gần hai giờ sáng, nếu không có lý do gì đặc biệt, đương nhiên Trương Tư Ninh sẽ không để anh ở lại qua đêm.
Hôm sau là thứ bảy, cửa hàng buôn bán khá tốt.
22 Trương Tư Ninh về đến tiệm chưa được bao lâu đã thấy Chu Thúy Thúy chạy qua trưng ra khuôn mặt đen thui, đợi đến khi tiệm vừa vắng khách, liền âm dương quái khí nói: “Tư Ninh à, bình thường chị dâu đối xử với cô cũng không tính là xấu, năm mới trong nhà mua đồ tết cũng không thiếu phần cô, anh Lý cũng thường giúp cô dời hoa khiêng chậu, còn cô thì sao, hôm nay em họ tôi tới đây chưa được bao lâu, cô liền bỏ người ta ở lại chạy đi mất, sao cô lại xem thường người khác vậy chứ.
23 Trương Tư Ninh nghe xong bật cười: “Anh đang quay phim truyền hình sao? Tổng tài bá đạo?”
“Vì em chưa thấy thôi. ” Anh đáp lại cô, còn nói: “Bạn tôi bị người ta ức hiếp, tôi trút giận dùm không phải rất bình thường sao?” Cuối cùng thả thêm một câu: “Việc này với tôi mà nói chẳng qua chỉ là một cái nhấc tay.
24 Rốt cuộc rượu vang đỏ tám tệ chín không thể nào chảy vào dạ dày Vệ Cẩm Huyên được, anh nói không uống, từ chối vô cùng dứt khoát. Trương Tư Ninh nói: “Cũng không có độc, uống một hớp có sao đâu chứ.
25 Buổi tối, Vệ Cẩm Huyên uống hơi nhiều, vốn đang ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi trong xe thì nghe lão Trịnh nói: “Xe của cô chủ nhỏ Trương. ” Đôi mắt đang nhắm chặt gần như phản xạ có điều kiện lập tức mở ra ngay, anh nhìn thấy một chiếc SUV màu trắng đang quẹo vào trạm xăng dầu, vào lúc này gặp Trương Tư Ninh ở đây, dĩ nhiên anh cảm thấy hết sức kỳ lạ.
26 Đợi lão Trịnh rời đi, Vệ Cẩm Huyên bảo Trương Tư Ninh về phòng nghỉ ngơi, không cần quan tâm đến những chuyện khác. Nhưng Trương Tư Ninh sao có thể ngủ được, cho tới giờ vẫn chưa có tin tức gì của Trần Bình Bình, kéo dài lâu thế này, thật khiến người ta không thể nào tránh nghĩ đến chuyện xấu được.
27 Có lẽ vì bên họ có Vệ Cẩm Huyên, Hứa Dương, lão Trịnh, Tần Chu, còn có thêm tiểu Lý, tiểu Triệu trước đây Trương Tư Ninh chưa từng gặp mặt, cũng có thể coi như ‘người đông thế mạnh’, nên khi tiếp xúc với người nhà Trần Bình Bình mọi việc khá thuận lợi, mặc nhà người nhà họ rất đau lòng, nhưng khi nói chuyện với nhau cũng không nảy sinh chuyện gì không vui.
28 Trương Tư Ninh cảm thấy có lẽ mình đã bị chứng sợ hãi không gian khép kín, hiện tại cô không có cách nào ở một mình trong phòng đóng kín cửa được, bất kể là phòng ngủ hay nhà vệ sinh, chỉ cần vừa đóng cửa lại liền thấy hoảng loạn, luôn cảm thấy Trần Bình Bình sẽ đột nhiên hiện ra, giống như tình tiết trong phim kinh dị, khắp người đầy máu, khuôn mặt bị phân hủy….
29 Lại mấy ngày nữa trôi qua, chuyện của Trần Bình Bình tạm thời như tro bụi lắng xuống, cảnh sát chính thức chuyển giao hồ sơ lên Tòa án, bước tiếp theo chính là chờ lệnh gọi của Tòa.
30 Trương Tư Ninh biết Vệ Cẩm Huyên không phải người nói và làm việc không có cơ sở, nếu anh đã nói vậy, chắc chắn có lý lẽ của mình, chỉ là đối với cách làm của người nhà họ Trần cô có chút nghĩ mãi không ra, so với việc chọc cô mất hứng, sao họ không làm ngược lại, lấy lòng cô, khiến cô đồng tình thương xót, không phải hiệu quả sẽ tốt hơn sao?
Dĩ nhiên, đây chỉ là suy nghĩ viễn vông của cô, vì Vệ Cẩm Huyên đã nói tiếp: “Xem ra, trong mắt người nhà họ Trần, về tình về lý em đều phải chi ra khoản tiền này, điều duy nhất khiến họ đau đầu đó là đòi nhiều hay ít mà thôi, chuyện đám tang của Trần Bình Bình chẳng qua chỉ là ném hòn đá thử, nếu em đồng ý đưa tiền làm tang sự, chứng tỏ em mềm lòng dễ bắt nạt, bọn họ có thể đòi nhiều tiền hơn, nếu em không đồng ý, cho thấy em cũng có chút bản lĩnh, sẽ đòi ít lại.
31 Một khi đã quyết định việc gì, Trương Tư Ninh vô cùng dứt khoát, hôm sau đi tìm ngay một trung tâm môi giới bất động sản đăng thông tin bán nhà. Đến tối, Vệ Cẩm Huyên về nghe cô nói muốn bán nhà, liền vỗ vào sofa cạnh mình bảo cô ngồi xuống: “Tới đây, nói chuyện nào.
32 Ăn sáng xong, trước khi ra cửa Vệ Cẩm Huyên dặn dò Trương Tư Ninh, hôm nay nếu không có việc gì thì đừng ra khỏi nhà, bên ngoài trời đang mưa, lái xe sẽ không an toàn.
33 Rời khỏi trung tâm môi giới nhà đất, Trương Tư Ninh lái xe tới Carrefour dạo một vòng, mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn, định buổi tối về nhà ăn lẩu. Lúc đợi đèn xanh, tâm huyết dâng trào liền nhắn tin hỏi Vệ Cẩm Huyên buổi tối có về nhà ăn cơm không, tin nhắn vừa gửi đi, chưa được bao lâu đã có người gọi tới, là Vệ Cẩm Huyên, khóe miệng Trương Tư Ninh khẽ cong lên, nhưng vờ làm cao không thèm bắt máy ngay mà để rung thêm một lúc, sau đó rì rì như rùa nhấn nút trả lời, giọng biếng nhác ‘alo’.
34 Hôm sau, Trương Tư Ninh không liên lạc lại với người tên Hồ Nhã Lệ kia, những lời Vệ Cẩm Huyên nói cô rất hiểu, chắc chắn chủ nhà có vấn đề, mà Hồ Nhã Lệ làm ở trung tâm môi giới bất động sản không có khả năng cô ta không biết chuyện này, nhưng khi Trương Tư Ninh hỏi lại không hề nói gì, trước hết có thể thấy người này không có uy tín.
35 Hơn ba giờ chiều, trời lại đổ mưa nhỏ, Trương Tư Ninh giúp thím Tào mang quần áo và chăn mền đang phơi trong sân vào nhà.
Hôm nay, ở Hoa Liên mua rất nhiều thứ, lúc đi ngang qua tiệm thuốc, thím Tào còn ghé vào mua mấy vị thuốc Đông y, nói dạo này Vệ Cẩm Huyên uống rượu nhiều sợ gan bị tổn thương, suy nhược cơ thể, nên mua về nấu lên cho anh bồi dưỡng.
36 Hôm sau là thứ bảy, bên ngoài trời mưa, Trương Tư Ninh và Vệ Cẩm Huyên cũng không đi ra ngoài, cả hai làm tổ trong thư phòng trên lầu, một người bận rộn làm việc, một người dựa ghế sofa thêu tranh chữ thập.
37 Nơi này, ban đầu vốn là cửa hàng thời trang cao cấp do Vệ Cẩm Huyên đầu tư, mục đích chính không phải để kiếm tiền, nhưng một năm trở lại đây lợi nhuận trước sau luôn duy trì ở mức hai mươi vạn.
38 Nghe thấy những lời thẳng thắn của cô, tâm tư Vệ Cẩm Huyên lần nữa nóng bừng lên, ánh mắt sáng rực như lửa. Nhưng thoáng cái sau đó chỉ có thể cười khổ, cúi đầu hôn lên mắt cô: “Anh biết bây giờ em không muốn.
39 Trương Tư Ninh vẫn đang đợi xem anh tính giở trò ma gì, đã nghe Vệ Cẩm Huyên nói tiếp: “Tư Ninh, trước hết, với chuyện tình cảm này anh rất nghiêm túc, không phải đùa giỡn, em có tin anh không?”
Trương Tư Ninh thấy anh nói chuyện rất trịnh trọng, vẻ xấu hổ và tức giận trên khuôn mặt cô cũng tan biến, thừa nhận nói: “Em tin anh.
40 Trương Tư Ninh ở trên lầu chọn lựa một hồi lâu, còn tham khảo thêm ý kiến của trợ thủ đắc lực Hứa Dương, cuối cùng chọn được ba loại giấy dán tường kiểu dáng hoa văn, là loại có màu sắc và họa tiết rất sang trọng.