41 Rất nhanh đến ngày hẹn phải về nhà ăn cơm, vào lúc tan ca Nguyễn Tương Nam đi vào trong phòng thay đồ tắm rửa, thay bộ quần áo phù hợp, đeo đồ trang sức trang nhã chuẩn bị về nhà.
42 Sáng sớm Nguyễn Tương Nam còn có cuộc phẫu thuật, là hỗ trợ cho Diệp Trưng.
Cuộc phẫu thuật này kéo dài hơn sáu giờ, trong khi phẫu thuật không ngừng xảy ra vấn đề đột ngột, khiến cho cô càng khẳng định một điều: mỗi lần cô hỗ trợ cho Diệp Trưng đều sẽ xảy ra vấn đề phát sinh, tốt nhất vẫn là hai người bọn họ không nên xuất hiện cùng nhau trên bàn mổ.
43 Ăn bữa sáng xong, lại đi bãi đậu xe tiễn cha và mẹ kế của Trác Diễm, thế nhưng sau đó anh lại không hề có ý định rời đi, mà ngược lại đi vòng tới trước mặt cô.
44 Trong lúc Trác Diễm đi thanh toán.
Phương Hàn Vân bỗng nhiên nói: "Không ngờ lại gặp được cô ở chỗ này. "
Nguyễn Tương Nam khẽ mỉm cười: "Tôi cũng không ngờ, thật sự rất lâu rồi không gặp.
45 Ngày đầu tiên dọn vào nhà mới, lại còn là chủ nhật, vừa hay muốn làm quen hoàn cảnh xung quanh một chút.
Hai người đi dạo một vòng siêu thị lớn ở gần đó, sắm thêm mấy đồ dùng hàng ngày, lúc đi qua quầy thực phẩm tươi sống chiếc thì Trác Diễm nói: "Bữa tối muốn ăn cá Squirrel.
46 Cửa phòng cấp cứu đóng lại, tất cả đều trở nên an tĩnh, chỉ còn lại âm thanh của máy theo dõi. Sau khi giải phẫu kết thúc, bệnh nhân đưa ICU, bọn họ tắt đèn, chỉ để lại tầm hai ba người dọn dẹp.
47 Gần như Trác Diễm có dáng vẻ tâm trạng nặng nề.
Đây là cảm nhận trực giác của Nguyễn Tương Nam, anh thường ăn cơm tối xong đang ở trong phòng ôm máy tính mấy tiếng đồng hồ, mới bắt đầu còn nhìn bảng báo cáo và ghi chú một chút, sau đó liền biến thành ngẩn người nhìn chằm chằm máy vi tính.
48 Phương Hàn Vân đã vào công ty hơn một tuần, mặc dù cố gắng hết sức, tình trạng công việc cũng tốt, nhưng dù sao cũng chỉ là người mới nhảy dù đến, làm bất cứ chuyện gì có thể nói là “Mỗi bước khó khăn”.
49 Nguyễn Tương Nam lặng lẽ nghĩ, đây thật là một cuộc nói chuyện tào lao.
Trác Diễm hiển nhiên cũng nghe được, giọng nói lập tức trầm xuống: “Đây là cái gì? Cái gì vụng trộm?”
Nguyễn Tương Nam đờ đẫn nói: “À, chúng em tập luyện 《 Trát Mỹ Án 》—— là hôm nay Dư Hi tới tìm em, mẹ của cô ấy vừa mới qua đời, em muốn ở với cô ấy mấy ngày.
50 Nguyễn Tương Nam giả vờ khó xử: "Vậy, anh muốn đi xem hay không đây?" Cô giơ tay lên, chậm rãi vẽ phác thảo ngũ quan của anh, từ trán đến khóe mắt cùng sống mũi, cuối cùng rơi vào đôi môi.