41 Đoàn Phiến Tử (nhị) “Tiểu chủ!” Thanh âm hắn nhẹ tựa gió, ôn nhu như một đóa hoa. “Đưa tay ngươi cho ta xem!” Tiểu Man cảm thấy lông tóc toàn thân dựng đứng, chậm rãi lùi đến bên giường, đưa tay lay Liên Y, vội la lên: “Liên Y! Mau tỉnh lại!” Lời còn chưa dứt, Liên Y mới “Uh” có một tiếng, sau đầu đã có một trận gió động, một ngón tay thon dài điểm lên huyệt đạo, Liên Y nghiêng đầu, tiếp tục ngủ vùi.
42 Đoàn Phiến Tử (tam) Danh hào Đoàn Phiến Tử ra đời rất đơn giản, là bởi vì hắn yêu thích sưu tập quạt, từ tròn đến khuyết, đủ mọi loại hình dạng, toàn bộ đều xuất từ những tay thợ nổi tiếng, tinh xảo tuyệt luân.
43 Đoàn Phiến trang viên (nhất) Cuối cùng bọn họ vẫn tìm một nhà dân tá túc. Trạch Tú sắc mặt tối thui buộc ngựa xong thì không nói một tiếng nào, bước đi.
44 Đoàn Phiến trang viên (nhị) Tiểu Man chưa từng nghĩ tới phòng ở lại có thể xây dựng dưới lòng đất. Một loạt ba mái ngói lộ ra trên mặt đất – được, ta tạm thời gọi nó là tầng một, vậy còn tầng phòng ở dưới đất thì thế nào? Tầng ngầm một, tầng ngầm hai? Cái gọi là Đoàn Phiến trang viên hóa ra không phải để chỉ mấy gian phòng rách nát phía trên mặt đất kia mà là chỉ cái kiến trúc rắc rối phức tạp, địa đạo ngầm tương liên dưới đất này, giống như một căn cứ bí mật vậy.
45 Đoàn Phiến trang viên (tam) Tiểu Man đưa tay cầm lấy, nói: “Là hai tiểu quỷ kia phạm lỗi, sợ bị phạt, lại vừa lúc ta ở đây không có việc gì, nhị thúc ngươi lại giúp ta trừ cổ, ta liền tìm chút việc để làm.
46 Cung nữ niêm hoa (nhất) Tiểu Man luôn luôn cho rằng chỉ có chuột và giun mới có thể ở dưới đất, dù cho trang viên ngầm này có thoải mái, lịch sự, tao nhã đến thế nào đi nữa, nàng vẫn có cảm giác lo lắng chỉ cần không cẩn thận một cái, bùn đất bên trên sẽ sập xuống đè chết nàng.
47 Cung nữ niêm hoa (nhị) Hắn nói không chút khách khí, ngay cả Đoàn Phiến Tử cũng hơi kinh hãi. Gia Luật Văn Giác nhẹ nhàng cúi chào, nói: “Ta không biết các hạ!” Gia Luật Cảnh bước nhanh tới, nói: “Ngươi không cần biết ta, ngươi biết Lý Thập Tam là được!” Trong đầu Tiểu Man như có một tia chớp xẹt qua, đột nhiên sáng tỏ.
48 Cung nữ niêm hoa (tam) Tiểu Man hoảng sợ, miếng bánh chưa kịp nuốt kia liền nghẹn luôn ở cổ họng, nhất thời không thở được, vội che cổ, dùng sức lăn lộn.
49 Nếu như ưa thích (nhất) Trạch Tú ôm Tiểu Man, không dám ngừng nghỉ, chạy một hơi bốn năm dặm mới tìm một nơi bằng phẳng đặt Tiểu Man xuống, nghỉ ngơi.
50 Nếu như ưa thích (nhị) Thêu một bức tranh, kỳ thật chỉ cần nửa tháng là đủ. Lúc Tiểu Man cắt nút chỉ cuối cùng, niêm hoa cung nữ đối diện kia như đang mỉm cười nhìn mình.
51 Nếu như ưa thích (tam) Hai người đi chừng nửa tháng, thời tiết ngày càng lạnh, lẽ ra vào tầm tháng tư tháng năm thì phải ấm áp, ai ngờ càng đi khí hậu lại càng khắc nghiệt, trong rừng đã thấy băng sương tuyết đọng, gió bắc thổi tới mang theo từng trận tuyết lớn, đi lại trở nên khó khăn.
52 Bảo tàng (nhất) Trạch Tú cười ha ha. “Sao? Thương tâm? Khổ sở?” Hắn hỏi một hơi ba vấn đề, sắc mặt Tiểu Man thoạt hồng thoạt trắng thoạt xanh, đưa tay dùng hết sức đánh hắn một cái, tuy nhiên cũng chỉ đủ gãi ngứa cho hắn mà thôi.
53 Bảo tàng (nhị) Suối nước nóng này lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Tiểu Man, bên trong cũng có rất nhiều nữ tử tộc Nữ Chân đang tắm, thấy bọn Tiểu Man tới thì tươi cười vẫy bọn họ xuống.
54 Bảo tàng (tam) Vấn đề trước mắt là hai bên có hai cánh cửa, nhìn bề ngoài thì hoàn toàn giống nhau, lấy tay thăm dò, chất liệu cũng đều là huyền thiết.
55 Tuyết tiên sinh (nhất) Lúc Tiểu Man tỉnh lại, ý nghĩ đầu tiên chính là thà chết đi còn hơn. Toàn thân nàng đau đớn giống như xương cốt gãy sạch vậy, hơn nữa lại lạnh, lạnh muốn chết, da thịt toàn thân giống như đang nứt ra.
56 Tuyết tiên sinh (nhị) Tuyết tiên sinh ngồi xuống đối diện nàng, cười nheo mắt, nhìn nàng chằm chằm. Tiểu Man không biết hắn rốt cuộc muốn làm gì, chỉ đành nỗ lực duy trì trấn định nhìn lại hắn.
57 Tuyết tiên sinh (tam) Cuối cùng, phụ thân Trạch Tú không tới, người tới dường như là một trưởng bối khác trong dòng họ, ngay cả Tuyết tiên sinh cũng không nói hắn là ai.
58 Hắn như vậy hảo (nhất) Chỉ nhìn một mình hắn – cái này có phải là thổ lộ không? Tiểu Man cảm thấy mình bay về phòng, từ đầu đến ngón chân đều thấy nhẹ nhõm thoải mái.
59 Hắn như vậy hảo (nhị) Lúc nói, nàng cũng không nghĩ nhiều, chỉ là muốn nói lảng sang chuyện khác, tuy nhiên nhìn thấy sắc mặt hắn có biến hóa vi diệu, nàng mới đột nhiên kinh hoảng, cảm thấy giống như mình đã nói sai rồi.
60 Hắn như vậy hảo (tam) Hai ngày nay Tuyết tiên sinh đều phải ra ngoài, thường đến nửa đêm cũng chưa về, không biết là đang làm chuyện gì. Hỏi Đoan Tuệ, hắn lét lút nói gần đây quý phủ có một vị khách đặc biệt, cho nên Tuyết tiên sinh mới bận bịu như vậy.