Mặc dù viết chuyện của mìnhtôi không muốn dùng đại từ nhân xưng ở ngôi thứ nhất, vì tôi cũng như anh ấy, viết về những chuyện của mình cảm thấy rất vô vị, thà như đang viết chuyện của người khác, có thể đứng ở một cự ly nhất định để nhìn nhận về mình, có thể mỉa mai, châm chọc, phân tích, phê phán, cũng có thể bỏ đi một số đoạn miêu tả về tâm lý.
Đắn đo hồi lâu không chịu cầm bút là do chưa nghĩ ra tên tác phẩm. Đêm qua tôi nằm mơ thấy cuối cùng mình lựa chọn tên tác phẩm là Ngắm hoa nở trong sương. Tôi rất ít khi nằm mơ về những thứ kỳ ảo, huyễn hoặc, rất ít khi gặp ác mộng, cũng rất ít nằm mơ về những chuyện xa vời thiếu thực tế như làm vợ hoàng tử, phát tài phát lộc, mà chỉ nằm mơ về những cái đời thường nhất, rất gần gũi với cuộc sống.