21 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Thời điểm gặp nhau ở bến tàu là trong một quán bar nhỏ.
“Ngươi nắm bắt được tình hình sao?”
Sau khi xuống xe Brent hỏi Sawada.
22 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Christian!”
Brent hô một tiếng cô bé mới hồi phục lại tinh thần, sau đó cầm điện thoại, hướng về phía cậu đang thở hổn hển nói:
“Brent, có người tìm anh~”
Bây giờ Brent mới điều chỉnh lại hô hấp, không nhanh không chậm đi qua, đem điện thoại trên tay Christian cầm lấy.
23 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Ngươi đang làm cái gì?”
Edward lạnh lùng hỏi, hạ thắt lưng, đem những sợi tóc lòa xòa che mắt cậu vén lên.
24 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Hô –“
Cả người Brent cứng ngắc nhìn Edward kéo cửa đi ra ngoài, xoay người chống tay lên bồn rửa mặt thở thật dài một hơi.
25 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Thẳng đến buổi tối Edward mới trở về. Khi đó Brent đang nằm trên giường, tựa hồ như sắp ngủ.
Thời điểm buổi sáng, Edward dặn dò người hầu cho Brent uống thuốc để miệng vết thương trên chân có thể mau chóng lành một chút.
26 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Sawada một phát ngây ngẩn cả người, nhưng lập tức đã khôi phục lại nguyên trạng, ngẩng đầu lên, từ cửa đi vội đến trước mặt Brent.
27 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Brent ra ngoài, đầu tiên là đến hiệu thuốc phụ cận mà mua ít dược vật và băng vải, đem vết thương trên tay và trên cổ xử lí cho sạch sẽ, để tránh gây chú ý đến cảnh sát tuần tra.
28 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Buổi sáng ngày hôm sau, cũng giống như mọi khi, sáng sớm thức dậy – cậu phải cùng Edward rời giường.
Edward có thói quen là mỗi sáng đều đọc sách luyện chữ rồi mới ăn bữa sáng, sau đó thay quần áo ra ngoài.
29 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Bọn họ cuối cùng được đưa đến một nơi gần nhất “Cục cảnh sát Tây thành. ”, chủ yếu là nơi này được quản lý khá an toàn.
Brent, Sawada và Kagawa đều bị cách ly nhau, hơn nữa còn phải thay phiên vô phòng thẩm vấn.
30 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Sau khi vào ngục, Brent phát hiện chính mình thế nhưng không ở chung với bất cứ người nào, mà một mình một phòng, hơn nữa điều kiện cũng không tệ lắm.
31 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Đối với việc Edward đột nhiên đến, Brent cũng không cảm thấy kinh ngạc, thế nhưng hắn thường xuyên đến thì đúng là có chút ngạc nhiên.
32 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Hai năm ngắn ngủi trôi qua, Brent không biết mình cùng Edward làm bao nhiêu lần.
Ngay từ đoạn thời gian đầu, Brent hận không thể làm cho Edward chết trên giường, nhưng tựa hồ Edward đối với chuyện làm tình rất có thiên phú, hơn nữa tính tình cũng rất nhẫn nại, từng có một buổi chiều làm Brent đến mức chỉ có thể nằm trên giường không bước xuống được.
33 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Brent nhếch môi cười cười đi qua, dùng sức ôm lấy Sawada:
“Vẫn tốt chứ! Người anh em!”
Brent vui vẻ cùng bọn họ chào hỏi.
34 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Vivian ngây ngốc nhìn Brent, sau đó nắm tay cậu, hơi nghiêng nghiêng đầu, mỉm cười ngọt ngào nói:
“Xin chào, ta là Vivian.
35 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Tiểu thư Louis đã nghỉ ngơi?”
Quản gia còn đứng tại cửa, hơi hơi cúi thân mình, giống như một pho tượng điêu khắc, thấy Brent đi ra, nhẹ giọng hỏi.
36 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
Brent phẫn hận nhìn Edward, gương mặt kia khiến người khác không nhìn ra chút biểu tình. Tay trái dùng sức, nghĩ Edward sẽ buông tay mình.
37 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Chi…”
Brent mạnh mẽ đứng lên, nhìn chằm chằm hướng cuối hành lang.
Cửa phòng cấp cứu rốt cục mở ra.
Bretn ngồi bên hành lang bốn giờ, tay chân đều có chút chết lặng, nghe thấy âm thanh cửa phòng cấp cứu mở, lập tức vọt qua.
38 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Quý công tử, sớm như vậy đã tới rồi?… Thiếu gia nhà ta vừa đổi thuốc, còn đang nghỉ ngơi…”
Bên ngoài truyền đến âm thanh quản gia không vội không hoãn nói chuyện.
39 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Cậu Brent, cậu rốt cục trở lại?”
Thời điểm Brent trở về biệt thự, NewYork đã là nửa đêm.
Ngọn đèn ngã tư đường mờ nhạt chiếu lên gương mặt rực rỡ thâm thúy của cậu.
40 Edit: Krizak
Beta: Suzaku
“Quý công tử, ngài sớm như vậy trở về sao? Không muốn lưu lại ăn chút điểm tâm?”
Không biết qua bao lâu, trên hành lang truyền đến thanh âm nói chuyện, còn kèm theo tiếng cười trầm thấp thản nhiên.