21 3 ngày sau. . .
Hôm nay là ngày Hải Băng xuất viện. Đáng lẽ cô được xuất viện từ ngày hôm qua rồi, chỉ tại Minh Khánh lo xa, sợ cô vẫn chưa khỏe nên bắt ở lại.
22 Sau giờ học, Hải Băng và San San mau chóng chạy đến lớp Minh Khánh tìm cậu, Khải Hòa và Mẫn Nhi để cùng đi đến bệnh viện.
Vừa chạy đến đã thấy cả 3 đứng ngay trước cửa lớp.
23 . . .
"Để anh đưa em đến 1 nơi. "
Hải Băng ngước lên nhìn, thì ra là Minh Khánh, cô vội lau nước mắt nắm tay cậu để cậu kéo lên.
"Em không sao chứ?"
Hải Băng lắc đầu.
24 Từ khi về đến nhà, Hải Băng nhốt mình ở trong phòng, không ăn không uống, chỉ vùi mình trong chăn vừa suy nghĩ vừa lặng lẽ rơi nước mắt.
Thiên Phong đã quên cô, liệu đây có phải là lúc cô nên buông bỏ? Cô cũng đã từng nghĩ đến ngày hôm nay, ngày mà cậu buông tay và quay về bên Nhã Ân, lúc đó cô cũng dặn lòng là chấp nhận rồi mà.
25 Tại bệnh viện. . .
Thiên Phong nằm trên giường bệnh, tay cầm sợi dây chuyền mặt hình chiếc cỏ 3 lá đưa lên trước mặt, mắt cứ chú mục vào nó. Cậu cũng biết bản thân đã gặp tai nạn và bị mất trí nhớ tạm thời.
26 Cả hội trường trở nên nhộn nhịp, sắp đến giờ khai mạc cuộc thi nên học sinh toàn trường dần có mặt gần như đầy đủ, ai nấy cũng háo hức đặc biệt là những nam sinh.
27 "Anh. . Thiên Phong. "
Hải Băng lên tiếng gọi, đó như 1 thói quen mỗi khi nhìn thấy cậu rồi, cô không thể im lặng khi đứng trước người mình yêu, dù biết là bây giờ cậu sẽ không trả lời như lúc trước.
28 Nhã Ân lo lắng chạy xung quanh hội trường tìm Thiên Phong. Nhỏ đã dặn dò Thiên Di và Tương Nhiên là phải trông chừng cậu cẩn thận khi nhỏ không có mặt, vậy mà bọn nó vẫn để Thiên Phong chạy đâu mất, khiến nhỏ đang bực lại càng bực, cả người nhỏ như ngọn lửa bừng bừng cháy.
29 Hải Băng từ từ mở mắt, mọi thứ mờ mờ rồi rõ dần, trước mắt cô là San San, Khải Hòa và Mẫn Nhi.
"Hải Băng, em/mày tỉnh rồi. " - San San, Khải Hòa và Mẫn Nhi vui mừng reo lên, San San vội ngồi xuống đỡ Hải Băng ngồi dậy.
30 *Cốc. . cốc*
“Hải Băng, mi có trong phòng không? Mi sao vậy? Sao không xuống ăn sáng?” – Hải Vân cầm nắm đấm cửa phòng, cô vừa gõ cửa vừa gọi.
Câu trả lời cho cả đống câu hỏi của Hải Vân là sự im lặng, im lặng đến mức chỉ 1 sợi tóc mảnh nhẹ nhàng rơi xuống nền nhà cũng có thể nghe được rất rõ tiếng động từ nó phát ra.
31 Hải Băng bước từng bước chậm chạp trên hành lang dài lạnh lẽo, không biết đây có phải là nơi cứu lấy sinh mạng của con người khỏi tay tử thần hay không, sao lại có thể giá lạnh và u ám như vậy, cứ như đang bước vào cõi âm, từ nãy đến giờ cô cứ có cảm giác ai đó đang đi theo sau, sống lưng bất giác lạnh buốt.
32 "Anh còn tưởng là vì anh. "
Tim ai đó như ngừng đập, không tin vào đôi tai của mình nữa, Hải Băng đứng như trời trồng. Cô cắn chặt môi đến khi nhận ra bờ môi đau tấy lên mới dám tin đây là sự thật.
33 Khải Hòa đỗ xe trước cổng nhà San San, cậu vui vẻ nhấn chuông nhưng không ai xuống mở cổng. Cũng đã 7h tối rồi nên cậu không nhấn chuông thêm, lấy điện thoại ra gọi cho San San, tận 3 cuộc nhỏ mới chịu bắt máy.
34 Mẫn Nhi và Minh Khánh đi song song trên hành lang, không ai nói với ai 1 lời nào. Không gian yên tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng bước chân của cả 2.
Phòng bệnh của Thiên Phong đã ở ngay trước mắt, Minh Khánh đưa tay nắm chặt nắm đấm cửa, mở cửa để Mẫn Nhi đi vào trước rồi mới vào sau.
35 Con siêu xe của Minh Khánh chạy chầm chậm trên con đường. Đang là giờ cao điểm nên xe cộ lưu thông trên đường rất đông.
"Anh đưa em đi đâu vậy?"
Minh Khánh tập trung lái xe, đợi đến khi an toàn bẽ lái qua 1 cua quẹo rồi mới trả lời.
36 Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, đương nhiên là cả Nhã Ân, ông Hạo, ông Hạn, Khải Hòa và Tuệ Anh đang đứng phía dưới cũng ngạc nhiên không kém. Cánh nhà báo không ngừng chụp ảnh, có người còn truyền hình trực tiếp cho nóng.
37 Thiên Phong lái xe lao nhanh trên đường, 1 tay cầm vô lăng 1 tay lấy điện thoại ra gọi cho Minh Khánh.
"Tao nghe. " - Bên kia phát ra giọng nói của Minh Khánh.
38 Chiếc xe lao nhanh như mất phương hướng trên đường, rất may là không có xe qua lại, nếu không sẽ xảy ra tai nạn lúc nào không hay. Chỉ còn 3p nữa là quả bom sẽ phát nổ.
39 Hải Băng đứng khựng lại, đôi chân cô như bị đất dưới chân vùi lắp, không tài nào nhấc lên được. Bao nhiêu vỏ bọc mạnh mẽ cũng bị câu nói vừa rồi đập cho tan nát.
40 Nhà Lập Dương. .
Hắn đang thong thả ngồi trên sofa, xem TV.
- Sau đây là bản tin 22h giờ, theo thông tin chúng tôi vừa nhận được, vào chiều nay 1 chiếc ôtô đã phát nổ trên cánh đồng hoang nằm ngoài ngoại ô thành phố.