61 Hôm nay Thiên Giai đi làm sớm hơn một chút, cô lấy bình đi tưới nước cho những bồn hoa. Cô vô tình gặp Tuấn Kiệt cũng ở đó. Tuấn Kiệt cười thân thiện: - Sớm vậy em? - Dạ, tại hôm nay em muốn thử đi sớm một bữa.
62 Vài ngày sau, một cô gái khác đến công ty của Tuấn Kiệt. Cô đi thẳng lên văn phòng của Tĩnh Phong, nhào vô ôm lấy cậu, không để ý rằng Thiên Giai đang ở đó.
63 1 tháng sau, Tuấn Kiệt đưa cho cô chiếc thiệp đỏ chói: - Nhớ đến dự nhé em gái, đám cưới anh mà không đến là anh đuổi việc em đấy. - Em sẽ kiện công ty anh luôn.
64 Những ngày sau đó, Tĩnh Phong xem Thiên Giai như là một người xa lạ. Tối hôm nay, Tích Ngọc về, Tĩnh Phong ra sân bay đón em gái. Sau bữa cơm, Tích Ngọc chạy thẳng lên phòng anh ba yêu quý, nằm thẳng xuống giường, cô hỏi: - Anh, chị Diệu Lam về nước rồi, anh có gặp chưa? - Gặp rồi.
65 Thế Khải đã bao lần gặp Thiên Giai, nói cho cô về việc của Tĩnh Phong. Nhưng cô chỉ cười buồn mà đáp ” Anh yên tâm, em sẽ nhận được một câu trả lời phù hợp nhất từ Tĩnh Phong.
66 Các bác sĩ đang gấp rút thực hiện cuộc phẫu thuật toàn diện cho Thiên Giai, hy vọng cứu lấy sự sống của cô. Thiên Giai cứ ngỡ rằng mình sẽ từ bỏ sự sống ngắn ngủi này mà về với mẹ, nhưng mẹ cô nhất định không chịu.
67 Đã hai ngày rồi, Thiên Giai vẫn chưa tỉnh lại. Thế Khải ngồi nói chuyện với Song Khuê và Thiệu Lâm - Nếu lần này cậu ấy tỉnh dậy, em sẽ dẫn cậu ấy về quê.
68 Ở quê, Thiên Giai không hề biết thời gian qua Tĩnh Phong điên cuồng tìm cô như năm nào. Tĩnh Phong đã rất hối hận vì mình không nghe lời của Tích Ngọc, để bây giờ phải vuột mất cô thêm lần nữa.
69 Tuần này Thế Khải lại đi, nhưng anh phải mang Thiên Giai theo. Tối qua cô cứ năn nỉ anh mãi: - Anh, cho em lên thành phố cùng anh nhé? - Không được, em không biết đường sá, sẽ lạc đấy.
70 Thế Khải không để cho Thiên Giai lên thành phố với anh thêm một lần nào nữa. Anh sợ cô sẽ gặp lại Tĩnh Phong, kí ức đau khổ của cô sẽ tràn về, cô sẽ lại tiếp tục đau khổ.
71 Kể từ khi Thiên Giai nhớ ra Tĩnh Phong, cô khác hẳn những ngày trước, nụ cười không còn thoải mái nữa mà có chút gì đó gượng gạo, nỗi buồn cũng nhiều hơn.
72 Thiên Giai khóc đã đời, cô dụi dụi cho hết nước mắt. Tĩnh Phong thấy vậy thì mỉm cười, đưa tay lau hết nước mắt cho cô. Anh nhẹ nhàng nói: - Về thành phố cùng anh nhé.
73 Thiên Giai cùng Tĩnh Phong về thành phố, nhưng cô ở chung cư với bạn mình, nhất quyết không qua nhà Tĩnh Phong. Cô muốn đi làm lại, nhưng Tĩnh Phong không cho, nói cô ở nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
74 CHƯƠNG 73 Hai tháng sau, Thiên Giai vẫn chưa được đi làm. Nhiều khi cô phàn nàn với Tĩnh Phong nhưng anh chỉ lắc đầu rồi nói ” Thêm vài bữa nữa đi, chưa khỏe hẳn đâu.
75 CHƯƠNG 74 Thiên Giai để lại mọi chuyện cho hai người đó tự xử, cô đi đến văn phòng của Tĩnh Phong. Lúc cô đến, một nhân viên khác đang chuẩn bị đưa tài liệu vào trong, cô nói rằng để cô đem giúp.
76 CHƯƠNG 75 Cuối cùng, Tĩnh Phong cũng đồng ý cho Thiên Giai đi làm lại, cô vẫn là thư kí của anh. Tĩnh Phong để cô gần anh cho…đỡ nhớ. Một hôm, sau giờ ăn trưa, Tĩnh Phong nói với Thiên Giai: - Tối nay em về nhà anh cùng anh nhé? - Em.
77 CHƯƠNG 76 1 tuần sau Thiên Giai, Thiệu Lâm, Song Khuê hẹn nhau cùng nấu cơm mời Tĩnh Phong, Kỳ Dương và Quốc Vũ đến khu chung cư của họ dùng bữa. Nhưng ba nàng không hề biết hoàng tử của họ đã có ý định riêng.
78 CHƯƠNG 77 Như đã nói, cuối tháng này ông Nghiêm, bà An, Tĩnh Phong, Thiên Giai về quê Thiên Giai để báo cho ba cô và bàn chuyện của hai người. Đến cổng, Thiên Giai cúi đầu xin phép vào nhà trước, cô thấy ba mình đang ngồi đọc báo, liền tiến lại, ôm lấy ba và nói: - Ba à, con nhớ ba quá.
79 CHƯƠNG 78 Ba cặp đôi làm lễ đám cưới chung một ngày. Ngày hôm đó, ba nàng công chúa xinh lung linh phải biết. Sau tiệc cưới, Tĩnh Phong đưa Thiên Giai về nhà mình.
80 CHƯƠNG 79 Tĩnh Phong nói Thiên Giai có thể ở lại Pháp đến khi nào cô chán. Nhưng Thiên Giai biết anh còn bận việc nên chỉ ở đúng 1 tuần. Hơn nữa, chỉ còn 2 tuần thôi là đến sinh nhật anh, cô muốn về nước chuẩn bị quà cho anh, tự tay cô làm và cô không hề cho anh biết điều đó.