61 Tôi đọc được những dòng này từ một người bạn xa lạ tôi chưa từng gặp mặt, vốn dĩ bản thân tôi chả bao giờ suy nghĩ về điều đó vì cuộc sống này quá ưu ái đối với tôi và tôi không cần phải lo lắng giống như cái sự rất là bình thường của hàng triệu con người khác sống trên thế giới này.
62 Hai vợ chồng tôi nhìn nhau một lúc không hiểu bố đang gặp phải chuyện gì mà tự nhiên mặt mũi đỏ ngầu, hỏa khí bốc ngùn ngụt ngất trời đất. Em nhìn tôi vừa ái ngại vừa lo lắng, rồi lại quạy sang bố nhìn với ánh mắt vô cùng sợ hãi.
63 Sáng hôm nay, khi chồng tôi nói rằng anh vẫn phải đi làm bình thường dù là vào ngày chủ nhật trong khi tối hôm qua anh nói rằng ngày cuối tuần anh được nghỉ.
64 Trên thế giới này chưa có ai khám phá ra được mảnh đất nào chỉ có duy nhất một mùa xuân ấm áp và luôn tươi đẹp nhỉ? Nếu như cuộc sống con người chỉ phẳng lặng, yên bình, ngập chìm trong hạnh phúc mà không phải chịu đau khổ, thiệt thòi thì nó sẽ thành ra như thế nào? Nó thực sự nhàm chán lắm sao? Thế sao con người vẫn cứ chạy đua từng giây từng phút để đi tìm hạnh phúc vậy? Ờ thì đó là lý do tại sao đến bay giờ con người vẫn không có ai là người thực sự hài lòng với cuộc sống của mình vậy.
65 Tôi phóng xe tới thẳng công ty của bố, điều tôi muốn bây giờ là sự thật chứ không phải là thứ lòng tự trọng mà ông già của tôi tôn thờ như báu vật. Và vì tôi cũng có thứ lòng tự trọng đó nên tôi cần biết được điều quái quỷ gì đang xảy ra với tôi.
66 Đi về phía mưa, tâm hồn sẽ được gột rửa và thanh thản hơn. Bản chất của sự tồn tại nói lại cho cùng cũng chỉ là sự tương tác lẫn nhau. Tạm biệt Thu tôi trở về, phố lên đèn rực rỡ, tôi trở về nhà trong tâm trạng phấn chấn hơn một chút.
67 Tôi đang mơ, không biết mơ cái quái quỷ gì nữa nhưng có lẽ đó cũng sẽ là một giấc mơ đẹp nếu như không có tiếng hét chói tai đánh thức tôi dậy. Mơ màng mở mắt ra, đầu óc còn váng vất chưa định hình được mình đang nằm ở xứ sở nào nữa.
68 Mơ màng tôi nghe tiếng chuông điện thoại kêu, vơ được nó tôi bật nghe không thèm mở mắt ra xem ai đang gọi ình nữa. Làm gì có ai quan tâm tới tôi sống chết như thế nào vào lúc này chứ.
69 Vợ tôi là một cô gái giàu tình cảm, nhưng điều đó không có nghĩa mọi chuyện trong cuộc sống nàng đều muốn biến nó thành một cái gì đó quá hão huyền và mơ hồ trong suy nghĩ của mình.
70 Phù. . . cuối cùng thì cũng xong rồi. . . Hạnh phúc tóa Nửa đêm với một tốc độ khá kinh khủng khi đi trên đường làng khá quanh co, chó sủa khá nhiều và một chiếc xe khá ọp ẹp khiến cho ông thầy cứ bám lấy tôi như đỉa đói bám được một con trâu đực béo ngầy và tràn trề sức sống, miệng thì không ngớt chửi rủa, các cụ kị từ mấy đời mấy kiếp cũng được moi lên mà chửi thống thiết.
71 Thể xác con người có thể chịu đựng được một đơn vị đau nhất định thì chết đi. Vậy còn tâm hồn con người, có thể chịu đựng được bao nhiêu tổn thương? Bao nhiêu đau đớn thì sẽ chết đi? Ngày mà cuộc sống còn ngập tràn màu hồng, ngày mà chưa biết đến thứ tình yêu khiến con người ta phải hi sinh và đau khổ nhiều như thế này…tôi cũng đã từng ao ước.
72 Suốt hai tuần lễ liền từ ngày vợ tôi bỏ đi, sáng mở mắt là tôi lại chạy lang thang khắp đường phố Hà Nội, sục sạo khắp hang cùng ngõ hẹp, ước chừng như tôi có thể lật từng ô gạch trên vỉa hè, mở từng cái nắp thùng rác…để có thể tìm ra được vợ tôi đang ở nơi nào.
73 Tôi chuyển đến ngôi làng nhỏ cách thành phố hơn 30 km và xin thực tập ở một ngôi trường cấp 3 ở gần chỗ ở. Mọi việc đều do bàn tay của bố chồng tôi sắp đặt.
74 Tôi chưa về nhà ngay mà ghé vào siêu thị mua ít đồ dùng cá nhân cho vợ. Đi ngang qua hàng quần áo trẻ em, tôi đứng lại rất lâu. Có một chiếc váy hồng thắt nơ, nhẹ nhàng nhưng rất đẹp.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50