1 Mở đầu Dư Nhược Nhược, tính tình lạc quan cởi mở, là một thanh niên tích cực phấn đấu. Mơ ước trở thành một phóng viên giải trí tiếng tăm lừng lẫy, hiện đang làm phóng viên giải trí mới vào nghề.
2 Chương 1 Dư Nhược Nhược mới dính đầu vào gối chưa được bốn tiếng đã bị bạn tốt Ninh Tĩnh điên cuồng oanh tạc, kéo đi dạo phố. Trong cửa hàng quần áo, Ninh Tĩnh quay qua quay lại trước gương trong phòng thử đồ: “ Cái này thế nào?” “ Màu xanh dương nhìn rất đáng yêu, mình chọn cái này đẹp không?” hoặc là “ Cái này có vẻ lộ hơi nhiều, phải không?”Dư Nhược Nhược liếc mắt nhìn: “ Cổ chữ V này…….
3 Chương 2 Nhược Nhược vừa về đến cửa khu chung cư, liền bị cảnh vệ gọi lại: “ Nhan phu nhân, ở đây có bưu kiện của cô. ”Nhan phu nhân, em gái anh mới là Nhan phu nhân ấy! Cô cực kì phản cảm với kiểu xưng hô theo họ chồng thế này! Anh mới là Nhan phu nhân, cả nhà anh đều là Nhan phu nhân!Cô tức giận thở phì phò giằng lấy túi đựng chiếc khăn lụa mới đặt mua trên mạng hôm trước, động tác hết sức thô bạo.
4 Chương 3 Hai người đều là phần tử trí thức biết phân rõ phải trái, tất nhiên sẽ không vì hai người không có tình cảm mà ngày ngày náo loạn ầm ỹ, khiến hàng xóm chê cười.
5 Chương 4 Nhan Bồi Nguyệt hoàn toàn không nghĩ tới Trung Quốc nhỏ như vậy, thế giới cũng nhỏ như vậy. Thời điểm anh thấy Tô Lệ. Mười hai năm, thì ra chỉ là một quãng thời gian.
6 Dư Nhược Nhược vừa dọn dẹp phòng ngủ xong, lúc đi ra thấy Nhan Bồi Nguyệt tư thái ung dung đang lau cửa sổ sát đất ngăn cách phòng khách với ban công, quai hàm cô như muốn rớt xuống đất……….
7 Chương 6 Nhan Bồi Nguyệt bị náo một hồi như vậy, cơn buồn ngủ đã sớm tan thành mây khói, ngược lại Nhan Tâm Viên cùng Dư Nhược Nhược trước mặt lại ôm nhau ngủ ngon lành, lông mi khép lại tựa cánh quạt, vẻ mặt điềm tĩnh, tướng ngủ giống nhau ngoài dự đoán.
8 Chương 7 Thật ra Nhan mẹ cũng không phải loại mẹ chồng cay nghiệt, chỉ là ngậm đắng nuốt cay mấy chục năm nuôi con khôn lớn, giờ thoáng một cái đã thuộc về người khác.
9 Chương 8 Mẹ chồng nàng dâu vừa bước chân vào cửa đã thấy Nhan Bồi Nguyệt đang nhàn nhã ngồi chơi game, vui vẻ đến quên trời đất. Nhan Bồi Nguyệt vốn ngẩng đầu lên đang định chào hỏi, nhưng khi nhìn đến tạo hình mới của Dư Nhược Nhược,tầm mắt nhất thời không dời đi được, chớp mắt vài cái, nhàn nhạt nói: “Đến chỗ nào đổi lại tóc đuôi gà đi, cảnh vệ ở cửa không ngăn lại hỏi tên sao?”“……….
10 Chương 9 Sau khi tan ca, Ninh Tĩnh gọi điện thoại hẹn ra ngoài ăn tối, lại gặp lúc Nhan Bồi Nguyệt đi họpCô cũng lười vào bếp nấu nướng. “Đến đây để mình phỏng vấn xem cậu đã trải qua ngày cuối cùng với mẹ chồng như thế nào…” Ninh Tĩnh hả hê cười trộm.
11 Chương 10 Cô giật mình, vội vàng bám lấy cánh tay tay Nhan Bồi Nguyệt đề phòng bị ném ra ngoài cửa sổ. “Anh muốn làm gì?”Mắt thấy Nhan Bồi Nguyệt đi về phía phòng ngủ của mình, Dư Nhược Nhược kêu la oai oái.
12 Chương 11 Ngày hôm sau, vừa rạng sáng cô còn đang trong giấc mộng liền bị tiếng gõ cửa đánh thức, Nhan Bối Nguyệt chỉ gõ một cái tượng trưng, liền đẩy cửa ra bước vào.
13 Chương 12 Một ngày vui vẻ ngắn ngủi lại cứ trôi qua như vậy, giống như mũi tên rời cung, chỉ cần giương mắt vèo một tiếng đã bay qua. Chân Dư Nhược Nhược đã không còn gì đáng ngại, trước khi đi làm Nhan Bồi Nguyệt quăng lại một câu: “bộ dạng trèo cao bò thấp nửa tháng gần đây của em đã một đi không trở lại rồi nhỉ?”Tâm tình cô đang rất tốt, không thèm chấp loại người như anh ta.
14 Chương 13 Nhưng giờ nhìn thấy Nhan Bồi Nguyệt kìm nén cơn tức giận, Ngũ Việt cảm thấy có lẽ là chị dâu đã gây ra chuyện gì đó rồi. “Cậu tự tìm khách sạn ở đi, cũng không phải còn là trẻ con nữa”.
15 Chương 14 Đây vốn là quán ba nhạc Rock anh roll, cả ngày âm nhạc vang trời ầm ĩ không thôi. Ngư long hỗn tạp, tình trạng cực kì phức tạp. Cố tình chọn chỗ gần với đại đội quân khu, bị nhìn chằm chằm phía sau đến không chịu được.
16 Chương 15 Ngũ Việt càng lúc càng nóng nảy, muốn đem viên đạn này ném cho Ninh Tĩnh, nhưng Ninh Tĩnh lại ôm lấy hai cánh tay, bộ dạng như đang chờ xem kịch vui.
17 Chương 16 Mợ gọi điện thoại đến là lúc Dư Nhược Nhược còn đang ở trên cây, lá mùa thu rơi xào xạc che đi cơ thể cô trong đó, chỉ thò ra cái ống kính. Cách đó không xa có một đôi kim đồng ngọc bích đang cảm xúc đang kích tình mãnh liệt không coi ai ra gì, mà trên thực tế, cũng chẳng có ai cạnh đó.
18 Chương 17 Nhan Bồi Nguyệt nghĩ cô đang ở chỗ này, đẩy cửa đi vào vừa đúng lúc bắt gặp gương mặt bi thương của cô , trong lòng anh dâng lên một cảm xúc đau lòng chân thật nhất, trực tiếp nhất.
19 Chương 18 Dư Nược Nhược rất ít khi cùng người khác phái đứng gần như vậy, ở bên ngửi được mùi nước súc miệng của anh thật thơm mát. . . của cô là vị cam, còn anh là vị bạc hà.
20 Chương 19 Dư Nhược Nhược nằm trên ghế salon, chờ mì ăn liền chín. Trong TV lải nhải mấy tiết mục xem mắt, mức độ rộng rãi cũng không biết từ khi nào lại trở nên như vậy.