61 Tịch Du híp mắt, bảo trì bình tĩnh đáng giá người ngồi đối diện. Khi cậu bị đưa vào trong xe, tỉnh táo lại đã thấy có một người đàn ông nghiêm chỉnh ngồi đây.
62
Trái ớt: Du Du ơi~
Du lai du khứ: Ặc, cô muốn gì?
Tịch Du biết, Trái ớt khách khí như vậy là có chuyện muốn nói hoặc muốn nhờ vả.
63
Ngày hôm sau, Tịch Du cũng không thấy dễ chịu hơn là mấy.
Cậu nằm trên giường bệnh, tùy ý để Thẩm Thiên làm các quy trình kiểm tra, trực giác khiến cậu cảm thấy cảm giác hai chân rất nặng nề.
64 Ông chủ lớn Cố Lẫm đưa Tịch Du vào công ty. Vì vậy, Tịch Du coi như thoát khỏi kiếp thất nghiệp. Mặc dù cậu không có bằng tốt nghiệp đại học, nhưng thực lực và kinh nghiệm của cậu thì mọi người đã rõ như ban ngày.
65
Khi Cố Lẫm lái xe đi ngang qua cửa hàng bánh ngọt, Tịch Du bảo anh ngừng xe, bởi vì trong nhà không có đồ ngọt, cậu muốn mua bánh ga tô mang về.
Tịch Du để Cố Lẫm chờ mình trên xe, tự vào mua bánh.
66 Khi Tịch Dương tỉnh lại, toàn thân đều đau đớn, muốn ngồi dậy mà hai tay không có chút sức lực nào. Anh dụi đôi mắt nhập nhèm, nhìn căn phòng xa lạ mới giật mình sao mình lại ở chỗ này.
67
Khi Vương Tử Duệ bước vào, chẳng có chút khách khí của người ngoài, hỏi Tịch Du một câu xem phòng Tịch Dương ở đâu rồi trực tiếp đến đó luôn.
Cho tới giờ Tịch Du chưa từng gặp người này, cũng lo lắng đi theo sau.
68
“Tiểu Dương, nếu như anh nói anh thích em thì sao?” Thích thì sẽ nói thẳng, đó là tính cách của Vương Tử Duệ. Cứ giấu diếm, người ta sẽ mãi mãi không biết được, vậy chẳng phải lãng phí một đoạn tình cảm sao?
Đương nhiên, Vương Tử Duệ chuyên nghiệp như vậy đã chứng minh được điều đó rồi, điển hình của sống chết bám lấy.
69
Sắp tới nhà, Tịch Dương đột nhiên dừng lại, gọi tên Vương Tử Duệ.
“Vương Tử Duệ. ”
“Có!” Vương Tử Duệ kích động đáp, mừng rỡ trước sự chủ động của Tịch Dương.
70 “Hỏi tôi làm sao bây giờ, chuyện đơn giản như vậy mà cậu cũng không giải quyết được, ngày mai không cần đi làm nữa. ” Sau đó, Vương Tử Duệ ở trước mặt Tịch Dương rất phong độ ngắt máy.
71
Trả lời câu hỏi lấy mật mã.
Khi Cam ngọt mở máy tính ra, cậu phát hiện nó đòi mật mã, ngẫm lại cũng biết là ai giở trò quỷ.
Đầu dây bên kia vừa nhấc máy, Cam ngọt lập tức mắng to: “Sở Tống, đồ khốn kiếp nhà anh, mau nói mật mã cho tôi biết!”
Cam ngọt đã thử rất nhiều password nhưng vẫn không đoán ra.