41 Khi Tịch Du về đến nhà, chuyện đầu tiên chính là mở máy tính ra xem weibo. Hôm qua vừa mới post nhạc lên mạng đã out, cậu còn chưa kịp xem bình luận của mọi người.
42 Góc dưới màn hình đột nhiên thông báo Tịch Du có một thư mới. Cậu nhấn vào, khi đang chờ tải, Tịch Du nhấn mở ra, tới khi tải xong sẽ trực tiếp mở thẳng hình ảnh lớn.
43
Cố Lẫm về nhà, trên tay còn xách một cái túi. Tịch Du biết, bên trong chính là quần lót.
“Anh mua bảy cái, hẳn là đủ rồi. ” Cố Lẫm tùy ý báo lại số lượng trong túi.
44
Trong lầu CP YY.
640L: Đại thần cùng Du Du trông thật hạnh phúc, mong rằng họ có thể tiếp tục ở bên nhau như vậy, giới võng phối nhiều XFXY(1) lắm.
45
Cách ngày, Cố Lẫm kể tình huống Thẩm Thiên nói cho Tịch Du, biểu hiện của cậu bình tĩnh khác thường, chỉ “vâng” một tiếng biểu thị đã biết.
Không dám ôm quá nhiều hy vọng, chỉ sợ giống giấc mộng tàn, dù sao bây giờ cậu cũng đã quen rồi, không cầu mong có thể thay đổi gì.
46
Phiên ngoại 《 Quân thần 》đêm nay sẽ phát kịch, trang đầu tiên của diễn đàn lại bị dính lên một topic giục kịch.
410L: Phiên ngoại Quân thần không phải nói hôm nay sẽ phát sao, đã tám giờ rồi còn không phát.
47
Tịch Du nhìn danh sách các poster cậu đã vẽ từ trước đến nay.
Mười tranh cho kịch một kỳ, hai tranh kịch dài, sáu tranh bốn ô, ba tranh chân dung.
48
Quán bar – Thiên đường của những linh hồn sa ngã.
Âm nhạc ầm ĩ vang vọng khắp nơi, thanh âm lớn tới mức người ta có thể cảm thấy được chấn động.
49 “Em mỏi mắt hả?” Cố Lẫm giúp Tịch Du xoa xoa mắt, cậu nửa tựa người vào anh, hưởng thụ động tác massage. Cánh tay cậu che đi túi áo, đề phòng Cố Lẫm nhìn thấy vật bên trong.
50
Cố Lẫm ngừng biểu diễn, cũng bảo Cam ngọt tắt nhạc đệm đi.
Người bên kia máy tính quả nhiên cũng nhận ra điều gì đó, Cam ngọt vội vàng nói: “Nếu Du Du say rồi, chúng ta dừng chơi ở đây nha.
51 Nắng ban mai xuyên qua khe rèm cửa sổ, dịu dàng lướt trên gương mặt Tịch Du. Cậu mơ màng mở mắt, khung cảnh nhìn thấy đầu tiên là đèn chùm quen thuộc trên trần nha.
52
Tịch Du nằm ở trên giường, trằn trọc mất ngủ, tính trạng này có thể gọi là nằm một mình khó ngủ.
Kim đồng hồ sắp chỉ tới 11 giờ, anh Cố Lẫm vẫn tăng ca chưa về nhà.
53
Cố Lẫm ôm cậu vào ghế phó lái, chính mình cũng ngồi vào trong xe.
“Cố Lẫm…” Tịch Du còn chưa nói xong, đôi môi đã bị hung hăng ngăn chặn.
Một nụ hôn dịu dạng cũng không kém phần mãnh liệt.
54
Thời gian trôi qua rất nhanh, đã tới ngày sinh nhật của Cố Lẫm.
Tịch Du đau khổ phát hiện ra cậu đã hoàn toàn quên không chuẩn bị quà sinh nhật cho anh.
55
Cố Lẫm lấy từ trong túi ra một cái nhẫn, rồi ngồi xuống cùng một chỗ với Tịch Du đang khua chân múa tay.
Hai chiếc nhẫn thiết kế giống nhau, chỉ khác kích cỡ.
56
(Làm nũng) Anh ôm em qua đi.
(Bất đắc dĩ chiều chuộng) Bé heo lười.
(Hôn môi) A… Ân
Tiếng đàn ông thở dốc.
(Hoảng hốt) Anh… nhẹ chút!
(Dịu dàng) Anh sẽ rất nhẹ nhàng.
57
Mặt trời lặn buông ánh chiều ta, rải bóng cây mơ hồ bên bệ cửa sổ.
Vẻ mặt Tịch Du lo lắng bồn chồn nhìn đồng hồ trên điện thoại.
Đã hơn năm giờ rưỡi, sao anh Cố Lẫm còn chưa tới.
58 Cố Lẫm gọi Tịch Du rời giường, cậu lầm bầm hai tiếng, lăn lộn không phương hướng tiếp tục ngủ. Cố Lẫm cũng để tùy cậu rúc trên giường, tới nhà bếp làm bữa sáng.
59
Người đàn ông kia hơi nghiêng đầu, ánh mắt khép hờ thích ý nhìn chằm chằm Tịch Dương, nhả từng chữ: “Không, thả. ”
Bàn tay người nọ nắm tay anh nóng rực, ánh mắt cũng lộ ra ham muốn tình dục bất thường.
60 Khi Cam ngọt trở về, trên tay còn cầm theo một cái túi nilon lớn, bên trong chứa đầy bia Thanh Đảo màu xanh. Tịch du không biết Cam ngọt đột nhiên mua cái này làm gì.