21 Trong khoảng thời gian này Vưu Lạc phát hiện Lý Mộc Nhất có chút rầu rĩ, tuy rằng không chắc chắn Tần Chiếm Nguyên có phải người kia hay không nhưng xem ra chuyện về Tần Chiếm Nguyên khiến Lý Mộc Nhất quan tâm, tuy mình cũng đã nói với hắn rất nhiều lần nhưng khúc mắc nhiều năm như vậy, Vưu Lạc rất rõ ràng không phải chỉ một hai câu của mình là có thể hóa giải.
22 Sau khi về nhà, hai người bọn họ không ai nhắc tới chuyện Tần Chiếm Nguyên, cả đêm này, Vưu Lạc cùng Lý Mộc Nhất gần như điên cuồng, Vưu Lạc biết chuyện mình lo lắng nhất đã xảy ra, quả nhiên Tần Chiếm Nguyên chính là người kia, nam nhân gần như hoàn mĩ kia xem ra chính là người yêu trước kia của đại thúc, nhưng hắn biết mình sẽ không đem đại thúc tặng cho bất kì ai, cho dù là Tần Chiếm Nguyên cũng không thể.
23 Rốt cuộc là cái dạng nữ nhân gì mà đáng ghét như thế chứ? Vưu Ly nhìn Triệu thư kí đang phóng điện khắp nơi trong lòng thực phiền chán, nhưng hắn thì lại lười ra tay, không biết còn ai có thể đối phó nữ nhân này chứ, Vưu Ly nhìn những người một vòng, không có ai khiến hắn vừa lòng.
24 Tần Chiếm Nguyên biết mình thực đáng chết nhưng hắn lại không biết một chuyện, mụ mụ của Lý Mộc Nhất xem như do hắn gián tiếp hại chết, hắn vẫn luôn nghĩ Lý Mộc không tha thứ hắn là vì chuyện năm đó hắn lừa Lý Mộc Nhất ký tên làm người bảo lãnh, nhưng hắn không nghĩ đến sự tình không đơn giản như những gì hắn tưởng tượng.
25 Sau khi Tần Chiếm Nguyên rời đi, công tác trong công ty tiến hành hết sức thuận lợi, trước kia vì Lý Mộc Nhất nên Tần Chiếm Nguyên ra lệnh cho cấp dưới cố ý bới lông tìm vết, hiện tại mọi chuyện lại hoàn toàn tương phản, mọi việc đều do Vưu Lạc làm chủ, toàn lực phối hợp cho nên hết thảy công tác lại quay về quỹ đạo ban đầu, mọi người cũng có thể nghỉ ngơi một chút, khoảng thời gian vừa qua ai cũng đều quay như chong chóng rồi, hiện tại rốt cục đã có thể hảo hảo nghỉ ngơi một chút.
26 Mùa đông ở Phương Bắc luôn đến sớm nhất là ở H thị, hơn nữa năm nay giống như còn đặc biệt sớm hơn mọi năm, mới đầu tháng 10 mà thời tiết đã rất lạnh, Lý Mộc Nhất thấy Vưu Lạc làm việc vất vả đến bù đầu, bên người lại không có thư kí liền khuyên Vưu Lạc tuyển thêm một người nhưng hắn lại cự tuyệt.
27 Từ lúc tiểu bảo bối đến, cuộc sống yên tĩnh của hai người hoàn toàn bị phá vỡ, bất quá Lý mộc Nhất rất cao hứng, Vưu Lạc nói đứa nhỏ cần có người chiếu cố thường xuyên, đại thúc ngươi đừng đi làm, ở nhà trông đứa nhỏ đi, Lý Mộc Nhất không nói hai lời liền đồng ý.
28 Chuyện to tiếng đã đi qua, Vưu Lạc phát hiện Lý Mộc Nhất có chút không giống bình thường, khi Tiểu Ngải muốn ôm tiểu bảo bối, Lý Mộc Nhất sẽ đem đứa nhỏ giao cho Tiểu Ngải, tuy rằng sẽ lải nhải giao cho một đống lớn chuyện to nhỏ của bảo bối nhưng cuối cũng vẫn để Tiểu Ngải mang đứa nhỏ đi, lúc cùng mình một chỗ cũng không thường nhắc đến chuyện của bảo bối.
29
Lý Mộc Nhất dù ngốc đến mấy cũng nhìn ra được Vưu Lạc mất hứng, hắn giữ chặt Vưu Lạc vẫn đang đi phía trước:” Lạc, ngươi làm sao vậy?”
“Đại thúc, về sau cách xa người lạ ra một chút”.
30
Vưu Lạc kéo Lý Mộc Nhất trở lại phía sau tảng đá lớn, sau đó ngồi trên bờ cát, Lý Mộc nhìn khuôn mặt âm trầm của Vưu Lạc ngồi xổm xuống đưa tay vuốt ve mặt hắn hỏi:” Lạc, có bị thương hay không?”
“Đại thúc, ta không sao”, Vưu Lạc kéo tay Lý Mộc Nhất, ôm hắn vào trong lòng.
31 Da mặt Lý Mộc Nhất dĩ nhiên là không thể dày như mấy người ở đây cho nên hắn sao có thể chịu được nhiều người chú ý như vậy, lập tức ôm cục cưng nói với Vưu Lạc một tiếng rồi trốn lên phòng trước.
32 Vì hôn lễ của Vưu Ni cả một đám người đều làm loạn không ngừng, vì cái gì sao? sau khi nghe được tin muội muội bảo bối của mình quyết định gả cho Lý Khắc, Vưu Tư 100% không muốn nhưng mà nếu nàng đã quyết định như thế thì mình cũng không thể nói gì a, chỉ là mình nhất định phải để muội muội mình có một hôn lễ thật long trọng mới được.
33 Trình Thành nhìn gương mặt Lý Mộc Nhất đang cười với mình cảm thấy thật xa lạ:” Tiểu Mộc, ngươi cười thật giả tạo. ngươi thay đổi rất nhiều, trước kia ngươi căn bản sẽ không như vậy”.
34 Hôn lễ vô cùng náo nhiệt của Vưu Ni đã xong, nàng cảm thấy hiện tại mình là người thực hạnh phúc. Trước đây dù có nghĩ nàng cũng không dám nghĩ đến chuyện này cho nên sau khi hôn lễ vừa kết thúc nàng liền cùng Lý Khắc lên máy bay đến Paris hưởng tuần trăng mật.
35 Buổi tối, Trần Bân hẹn Vưu Lạc ra ngoài đương nhiên là lợi dụng chuyện làm ăn để lấy cớ, Trần bân tìm mọi biện pháp mới tìm được cơ hộ cùng công ty Vưu Lạc hợp tác.
36
Hiện tại một đám người đang ngồi cùng nhau, Vưu Lạc nhíu mày nhìn đệ đệ của mình:” Tiểu hài tử chết tiệt, mọi người ra ngoài chơi, người làm cái bản mặt thúi hoắc ấy cho ai xem hả?”
“A?” Vưu Lạc mờ mịt nhìn mọi người.
37 “Đại thúc, thực xin lỗi, ở công ty có chút việc, có khả năng ta sẽ về muộn một chút, được, mọi người cứ ăn cơm trước đi, không cần chờ ta”, Vưu Lạc cúp máy, bóp bóp cái trán nhìn nam hài trước mặt.
38
“Nhóc con chết tiệt, ngươi là muốn chết có phải không?”
Tiểu Bắc nhìn nam nhân trước mặt, trong lòng chợt lạnh, nam nhân này thực đẹp, mình căn bản không thể so sánh được, nếu so với Tiểu Ngải có lẽ không thể phân cao thấp nhưng so với nam nhân này… sau đó hắn lại thấy một nam nhân nữa đang tiến vào, không hiểu vì sao khi nam nhân mang theo tươi cười nhìn đến hắn một cảm giác sợ hãi chợt dâng lên, khiến toàn thân hắn lông tóc dựng đứng.
39 Mấy hôm sau, sáng sớm Vưu Lạc lái xe chở Lý Mộc Nhất cùng tiểu bảo bối đến studio lấy ảnh, Vưu Lạc vừa dừng xe xong thì nhận được điện thoại từ công ty gọi tới thông báo ở công ty có việc gấp cần hắn lập tức tới để thu xếp.
40 Lại sắp đến Tết Nguyên Đán, Vưu Tư chuẩn bị khởi hành đi Châu Âu đón Vưu ba ba cùng Vưu mụ mụ, Lí Mục đem mọi chuyện phát sinh gần đây đều nói cho hắn.