241 Phi Yến gọi mọi người ăn cơm, Hạ Phượng Nghi ra hiệu Mạnh Thiên Sở đỡ Tả Giai Âm vốn thân thể ngày càng nặng nề. Trên bàn ăn, Hạ Phượng Nghi vì không để cho Mạnh Thiên Sở nghĩ đến án trên bàn ăn, nên cố ý nói: "Tối hôm qua chàng không ở nhà, biết bọn thiếp làm cái gì không?"Mạnh Thiên Sở hỏi: "Các nàng có trò mới gì ta sao biết được?"Phi Yến ắt là nhớ đến chuyện tức cười đêm hôm qua, chợt phì ra bắn cả cơm nước ra ngoài, vội bụm miệng lại, mọi người thấy vậy đều cười lớn theo.
242 Mạnh Thiên Sở hỏi: "Trước đây đã từng có một nữ tử chết trong căn nhà đó, đúng không?"Thôn dân vừa rồi làm ra vẻ thần bí đáp: "Đúng vậy, nữ nhân trước đây cũng như nữ nhân bây giờ, đều là bị quỷ bóp cổ chết.
243 Trải qua hơn nửa thời thần, trong căn phòng đốt đèn sáng đó, Mạnh Thiên Sở chợt thốt: "Ta cuối cùng cũng hiểu rồi. "Sáng hôm sau, Mạnh Thiên Sở thấy thư phòng của mình mở toang, Phi Yến đang đứng quay lưng về phía hắn, không biết đang tìm kiếm cái gì.
244 Đến phòng của Tử Lâm, mọi thứ đều như bình thường. Mạnh Thiên Sở nói: Chúng ta cần phải xem xét kỹ căn nhà này, trước khi đi ta đã nhắn Vương Dịch mang người tới, vừa rồi chuyện ôm cây đợi thỏ ta nói dưới lầu là thật đấy, hai người đừng cho là ta nói chơi.
245 Đến và mắc vào lưới không ngờ lại là một con khỉ nhỏ. Mạnh Thiên Sở đưa đèn đến sát hơn. Con khỉ đó kinh khủng nhìn họ, con mắt tặc xoay chuyển nhay nháy.
246 Mạnh Thiên Sở không biết nên nói gì, chỉ có điều đây chỉ là về phía hắn, không chắc Mộ Dung Huýnh Tuyết sẽ đáp ứng làm tiểu thiếp cho hắn hay không tuy nàng ta và ba người Hạ Phượng Nghi đã rất quen nhau.
247 Mạnh Thiên Sở mang Tả Giai Âm và Lý Lâm Tĩnh ngồi xe đến cửa nhà Mộ Dung Huýnh Tuyết, sau khi đỡ Tả Giai Âm xuống, hắn cho Lý Lâm Tĩnh mang thuốc thang đem từ nhà tới rồi ba người đứng trước cửa nhà của Huýnh Tuyết.
248 Xong việc, Phi Yến đã đến gọi ăn cơm mấy lần, Mạnh Thiên Sở mới chịu vào ăn. Hạ Phượng Nghi cùng mọi người thấy hắn vào nhà, vội đứng dậy nghênh đón. Mạnh Thiên Sở cố làm vẻ thoải mái đến ngồi cạnh Hạ Phượng Nghi, nhìn nhìn Tả Giai Âm và Phi Yến, sau đó nhìn đồ ăn trên bàn, nói: "Sao thịnh soạn vậy? Có chuyện gì vui vậy?"Phi Yến nói: "Thiếu gia thích thì được, nếu còn khuyết cái gì đó em gọi nhà bếp dọn thêm.
249 Mạnh Thiên Sở hỏi: "Ngươi làm sao biết sư phụ của ngươi ngụ ở Vãn Hà thôn, ngươi theo dõi à?"Lâm Tri Bình lắc đầu, đáp: "Lúc Tử Lâm rời khỏi tôi không hề biết, sau đó nghe người trong đoàn kịch bàn tán, tôi mới đuổi theo tìm, biết muội ấy đi theo nam nhân ở huyệnNhân Hòa, nên tôi liền theo tới đây.
250 Hạ Phượng Nghi nói: "Chàng sao cũng đến đây? Không phải là còn bận tra án hay sao?""Án đã kết rồi, ta tự nhiên có thời gian đến chứ. "Mộ Dung Huýnh Tuyết cả mừng hỏi: "Vậy sao? Nhanh như thế cơ à, muội chỉ có hai ngày không đến mà huynh đã tìm ra được hung thủ rồi, là ai vậy?"Mạnh Thiên Sở đáp: "Đúng vậy, tuy muội hai ngày không đến, nhưng chúng ta không có ở không, hung thủ rốt cuộc là ai thì tạm thời chưa thể báo cho muội được.
251 Chẳng mấy chốc, một tiểu nha hoàn cỡ mười lăm tuổi chạy tới, xem bộ dạng rất thông minh nhanh nhẹn. Cô bé bước đến cạnh Hạ Phượng Nghi, nhún mình chào: "Đại phu nhân!"Hạ Phượng Nghi gật đầu, đứng dậy dắt tay Tiểu Trúc đến trước mặt Mộ Dung Huýnh Tuyết, khiến cô nàng cũng vội đứng dậy nhìn Hạ Phượng Nghi dò hỏi.
252 Sáng hôm sau, Thái tri huyện đến nhà thăm. Sau một hồi hàn huyên, ông ta lấy ra một bức thư mời màu vàng đưa cho Mạnh Thiên Sở. Mạnh Thiên Sở mở ra xem, thì ra là thư mời của tri phủ Hàng Châu Kha Càn thỉnh Thái tri huyện và Mạnh Thiên Sở cùng đến phủ.
253 Người trong đại sảnh đều lén cười, đại khái hiện giờ mới biết người trẻ tuổi cứ để cho người ta đoán là ai đó chẳng qua là một sư gia nho nhỏ ở nha môn của một huyện mà thôi.
254 Bà mụ mập đáp ngay: "Vâng, tiểu thư. "Nữ tử này thì ra chính là nữ tử cuồng vọng chọc cho Mạnh Thiên Sở phải tức giận phất tay áo mà bỏ đi hôm qua, tên là Ôn Nhu.
255 Lúc này quản gia xâm xâm chạy vào bẩm báo: "Thiếu gia, Gia Cát Hâm đến rồi, nói là muốn gặp ngài. ""Ừ, cho lão vào. "Chẳng mấy chốc, Gia Cát Hâm chậm bước tiến vào, nhìn khắp xung quanh không khỏi kinh ngạc và hâm mộ: "Khu nhà của Mạnh sư gia có thể nói là khí phái nhất ở huyện Nhân Hòa chúng ta rồi.
256 Vương Dịch nói: "Huynh đệ chúng ta giả làm người phục vụ nhất mực nghe lén ở ngoài Gia Cát Hâm đem chuyện sư gia ngài tìm Y báo lại cho người này, Người này cầu lão không được kia là trạch viện ấy là do Y bán lại cho Gia Cát Hâm.
257 Thật không ngờ một thái giám trong cung mà lại rành quy định cưới vợ nạp thiếp trong Đại Minh luật đến như vậy, Mạnh Thiên Sở có điểm phản ứng không kịp, hỏi: "Ý tứ của ông là.
258 Sáng sớm ngày hôm sau, khi Mạnh Thiên Sở đang say giấc nồng, nằm mơ thấy ôm người đẹp hôn môi chuẩn bị "hành sự", thì cảm thấy đất động núi rung, phảng phất như phát sinh địa chán vậy.
259 Nhìn nam nhân khiển ả mắng qua ngàn vạn lần cảng đi cảng gần, để rồi tự nhiên dừng lại, đứng xa xa nhìn qua bên mình, ả vô thức trốn sau gốc cột, thò đầu ra nhìn nam tử mặc Trường sam màu xanh thân hình cao lớn dưới lầu.
260 Mạnh Thiên Sở đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên nghe Ôn Nhu hỏi thể, cứ tưởng rằng mình nghe lầm. Hắn mở mắt ra nhìn, thấy nữ tử khắp người mặc đồ đỏ hồng đó vần côn ngoan ngoãn để khăn trùm đẩu.