41 Thiệu Phi Phàm một mình bay đến Côn Minh, lúc trở về lại dẫn theo hai người, chính là Tiểu Lý và Tiểu Lưu phá án cùng anh. Hai người họ muốn theo anh trở về thẩm vấn Lý Lan.
42 Thiệu Phi Phàm xuống máy bay, cả người mệt mỏi, vừa xuống máy bay liền mở điện thoại, vài lần muốn gọi cho Thượng Tâm, lại không ấn xuống nút gọi. Tiểu Lý, Tiểu Lưu người ta một cuộc điện thoại cũng không gọi, anh lại liên tiếp phải xin phép bạn gái, luôn có vẻ như không chuyên nghiệp.
43 Xe của Thần Tri Thư dừng ở ngoài cửa đại sảnh sân bay, hắn tính toán, nếu lần này không thành, lần sau sẽ không còn cơ hội nữa. Chỉ là, khi thấy Thượng Tâm không để ý mọi người, khóc lóc chạy ra khỏi cánh cửa tự động, Thần Tri Thư đột nhiên sinh ra một loại cảm xúc hưng phấn tột độ.
44 Lúc Thượng Phẩm đuổi tới nơi, ngoài cửa khách sạn trừ chiếc xe Volvo mà anh cho Thiệu Phi Phàm mượn, còn có một chiếc xe cảnh sát nữa, không kịp suy nghĩ nhiều, anh chạy nhanh vào khách sạn, chỉ thấy có rất nhiều người vây ở cầu thang máy.
45 Thượng Tâm được Thiệu Phi Phàm ôm đi thẳng vào phòng trong đầu còn luẩn quẩn lời Thiệu Phi Phàm nói ở nhà họ Thượng. ___Mặc kệ Thượng Tâm ngủ với ai, cô vẫn là vợ của Thiệu Phi Phàm.
46 Toàn Dương Phường ở gần đơn vị, cũng được coi là nhà hàng lẩu cao cấp của thành phố G, những viên cảnh sát trong cục nghe thấy đội trưởng Thiệu muốn mời khách ở Toàn Dương Phường, tâm trạng trong nháy mắt dâng cao, nhảy nhót la hét muốn Cốc Tử Kỳ cho bọn họ tan ca sớm.
47 Một bữa ăn lẩu khí thế ngất trời, tất cả mọi người đều là ngà ngà say bước đi, bốn chiếc xe cảnh sát dừng ở bãi đậu xe của Toàn Dương Phường đều không thể lái, sau cùng, vẫn là Thiệu Phi Phàm hỏi ý chủ nhà hàng, liền đỗ xe ở trước cửa, mọi người đều gọi taxi về nhà.
48 Một chiếc xe cảnh sát sáng loáng dừng trước cửa quán bar Kim Sắc, đầu tiên đứa bé giữ cửa cho rằng là đến kiểm tra, nhưng lại thấy giám đốc đi ra đón, cửa của chiếc xe cảnh sát đó còn chưa mở ra.
49 Nếu như nói về đùa giỡn lòng người, tất nhiên Thượng Tâm đùa không nổi Thiệu Phi Phàm cái người lõi đời này, một câu nói làm cho Thượng Tâm phải bon bon chạy đến cục cảnh sát, còn phải mang theo bữa trưa.
50 “Đang làm gì? Không nghe thấy tôi gọi em sao?” Thiệu Phi Phàm thấy Thượng Tâm đang ngơ ngẩn không nghe mình gọi trong lòng tức giận, giọng nói lớn hơn một cách mất tự nhiên.
51 (*Đột ngột thay đổi…)“Thượng Tâm em sao vậy? Anh nói có hay không có em đều được lúc nào chứ?” Thật là không thể hiểu nổi. “Coi như anh không nói ra nhưng trong lòng anh nghĩ như vậy, nếu không sao em hỏi anh lại không trả lời!” “Anh trả lời cái gì cơ chứ, em vừa đến liền hỏi mấy vấn đề không thể hiểu nổi, anh biết trả lời như thế nào?” Thiệu Phi Phàm vẫn không hiểu, sao thoáng cái Thượng Tâm đã biến thành bộ dáng như vậy.
52 (* Mắt thấy không còn đường tiến nữa thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hi vọng)Thiệu Phi Trì nhận được điện thoại của Thiệu Phi Phàm thì rất kinh ngạc, e rằng đây là lần đầu tiên đứa em trai này chủ động gọi điện thoại cho anh, “A Thiệu, tìm anh có việc gì?”“Anh hai, anh có quen người của cục dân chính không?”Ơ, thì ra là có việc cần anh giúp, việc này càng hiếm gặp nha, “Quen thì có quen, em có việc sao?”“Có, bây giờ em phải đến cục dân chính làm chút việc, nhưng thiếu mất một vài chứng từ, anh có thể nói với họ một câu không.
53 Cùng Thiệu Phi Trì ăn cơm xong, hai người cất đi giấy chứng nhận kết hôn rồi trở về phòng trọ của Thiệu Phi Phàm. Thượng Tâm cầm lấy giấy chứng nhận kết hôn xem đi xem lại, giường như xem thế nào cũng thấy không đủ vậy.
54 “Thực ra Thiệu Phi Phàm tới đây là có chuyện muốn nói với mọi người. ” Nói xong đẩy đẩy Thiệu Phi Phàm, trợn mắt nhìn anh, “Phi Phàm, không phải là anh có chuyện muốn nói à, mau nói đi.
55 Giằng co cả một ngày, hai người đều mệt mỏi, Thiệu Phi Phàm còn thân mang “trọng thương”. Ở bên ngoài ăn đơn giản xong, về đến nhà liền chạy thẳng tới giường.
56 “Ăn kẹo, ăn kẹo, Lý Nguyên, ăn kẹo. ” Thiệu Phi Phàm vui vẻ đi đến khu làm việc chung phân phát kẹo ọi người. Hạ Bình ăn kẹo nhưng miệng cũng không rảnh rỗi, “Đội phó Thiệu, anh vừa thăng quan vừa cưới vợ, chuyện tốt gì cũng bị anh chiếm hết rồi, anh nhất định phải mời khách.
57 “Ngại quá, Thượng Tâm đã kết hôn rồi, cho nên cậu không còn cơ hội. ”Giọng nói lạnh như băng nhưng hết sức quen thuộc làm cho Thượng Tâm thở dài một cái, một chút cũng không dám quay đầu lại, đột nhiên sinh ra một cảm giác bị bắt gian tại trận, trong lòng chột dạ.
58 Thần Tri Thư trợn mắt nhìn Thiệu Phi Phàm quay đầu xe rời đi, ngực giống như bị một thứ gì đó chặn lại, nhưng chỉ chốc lát sau, hắn ta lại bật cười, khóe miệng cong cong, mang theo một chút tịch mịch và khổ sở.
59 Thượng Tâm ở nhà họ Thượng hai ngày, vừa nghe thấy ông nội sắp về, liền lập tức thu dọn đồ đạc chuyển vào trong trường học. Trước khi đi còn cố gắng dặn dò ba mình không được nói với ông nội là cô về nhà ngủ.
60 Thiệu Phi Phàm không hiểu sao mình lại bị bảo vệ chặn lại ở ngoài cửa, nói cái gì mà do lão gia căn dặn. Gọi bọn họ về nhà ăn cơm, lại không cho anh vào cửa, chuyện gì vậy? Nếu là trước kia thì anh đã nhăn mặt rời đi rồi, sau này có gọi anh về anh cũng không về nữa, nhưng mà bây giờ anh không thể cư xử như vậy được, vợ của anh còn ở bên trong.