81
Edit: Winterwind0207
Cố Dịch đi rồi, trong phòng hai người lâm vào trầm mặc ngắn ngủi.
Lâm Hành từ sau khi tỉnh lại, vẫn đang không ngừng tiếp thu thông tin, các loại manh mối phức tạp xâm chiếm toàn bộ đại não cậu, cậu thậm chí không có thời gian tưởng tượng những chuyện này có liên quan gì đến nhau.
82
Edit: Winterwind0207
"Anh đếm đến ba, nếu như em không biến trở về, anh liền ——" Cố Kỳ Viễn nói được nửa câu, A Triệt trong hình dạng búp bê đột nhiên há miệng ở trên cổ tay Cố Kỳ Viễn cắn một cái, nhìn thấy Cố Kỳ Viễn đột nhiên đen mặt, A Triệt trong lòng lộp bộp một tiếng, lập tức liên tục lăn lộn từ trên người Cố Kỳ Viễn lăn xuống, dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt kín tai biến mất ở trong phòng.
83
Edit: Winterwind0207
Trong nháy mắt rơi vào trong nước, dòng nước lạnh lẽo đến tận xương tuỷ điên cuồng trào vào xoang mũ cùng lỗ tai Lâm Hành, khiến cho cậu cơ hồ không nghe được bất kỳ thanh âm nào.
84
Edit: Winterwind0207
"Ba" một tiếng, một phần văn kiện thật dầy bị quăng đến trên bàn làm việc của Lâm Hành.
Người để văn kiện xuống cũng không quay đầu, sau khi lưu lại một câu "Giao cho đội trưởng Nam" quay người liền đi.
85
Edit: Winterwind0207
Dựa theo lời giải thích của Cố Dịch, là sau khi ông ta khám phá ra âm mưu của Quế Kỳ mới chạy đến bệnh viện cứu Lâm Hành, như vậy sau khi cứu Lâm Hành xong một lần nữa ông ta trở lại phòng bệnh giải thích tất cả cho Lâm Hành, vậy thì một đoạn thời gian bỏ trống, ông ta đi nơi nào?
Chẳng lẽ là đuổi theo Quế Kỳ?
Thế nhưng lời của ông ta kể lại cũng không có nói hướng đi về sau của Quế Kỳ, nói chính xác, Cố Dịch căn bản không có đề cập đến chuyện lúc sau xảy ra tại bệnh viện.
86
Edit: Winterwind0207
Giữa lúc Lâm Hành đắm chìm trong tính khả khi của các loại khả năng, trước cửa bệnh viện có hai chiếc xe màu đen vô thanh vô thức dừng lại.
87
Edit: Winterwin0207
Nếu không có đèn đường, như vậy tia sáng là từ đâu tới?
Lâm Hành theo bản năng mà quay đầu nhìn lại con đường đã đi, ở vị trí cuối tầm mắt, cậu có thể mơ hồ nhìn thấy đường viền của ngọn đèn dựng thẳng.
88
Edit: Winterwind0207
Lâm Hành cảm thấy được, tựa hồ bản thân mình đã đi qua một quãng đường rất dài.
Ở giữa đoạn đường này, cậu gặp rất nhiều người rất nhiều cảnh tượng cả một đời cậu không thể gặp qua.
89
Edit: Winterwind0207
Lâm Trạch Thừa câu này hỏi ngược lại khiến Lâm Hành triệt để bối rối, cậu theo bản năng mà phản bác: "Nhưng là trên báo chí —— "
"Trên báo chí nói cái gì con sẽ tin cái đấy?" Lâm Trạch Thừa trừng cậu một cái, chỉ tiếc mài sắt không nên kim nói: " Lúc đó bác Cố con tận lực đem tin tức này truyền đi, mục đích là vì gây nên sự chú ý của hung thủ, đến cùng có moi tim hay không, không có ai so với hung thủ rõ ràng hơn.
90
Edit: Winterwind0207
Hai người xuống nhà ăn dưới tầng, đơn giản ăn một bữa cơm, sau khi trở lại nhà Nam Úc Thành liền đi tắm rồi đi ngủ.
91
Edit: Winterwind0207
"Những năm này tới nay, nhà họ Cố vẫn không hề từ bỏ việc thức tỉnh oán linh thể. Mà là bởi năm đó sau trận chiến oán linh thể bị hao tổn quá mức nghiêm trọng, thậm chí đạt tới mức độ bản thân không cách nào chữa trị, vì để cho oán linh thể không đến nỗi tiêu tạ triệt để, bọn họ không thể không gửi nó vào bên trong cơ thể của một người, thông khí âm dương trong cơ thể người đó tiến hành điều hoà vết thương.
92
Edit: Winterwind0207.
Lúc Lâm Hành tỉnh lại, cậu đang ở trong một căn phòng trống trải.
Cậu nhắm mắt lại, mơ hồ nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng người nói, thanh âm kia tựa hồ bị thứ gì ngăn trở ở bên ngoài, nghe vào có chút mơ hồ.
93
Edit: Winterwind0207
Đi vào là hai tên quỷ.
Lâm Hành khởi điểm không có để ý, mãi đến tận khi hai gương mặt giống như đúc A Triệt hình thái thiếu niên để sát vào mặt mình, Lâm Hành mới đột nhiên phục hồi tinh thần lại.
94
Edit: Winterwind0207
Hai tay treo lên bị cắt ra hai đạo vết thương dữ tợn, máu thuận theo cổ tay nhỏ xuống, rơi xuống đất tạo thành một vũng máu nho nhỏ, đem Lâm Hành bao bọc ở giữa trung tâm.
95
Edit: Winterwind0207
Lúc câu chú văn thứ nhất vang lên, Cố Dịch rõ ràng nhận ra được chuyện này có gì đó không đúng.
Đầu tiên là phản ứng "Lâm Hành".
96
Edit: Winterwind0207
Nam Úc Thành còn đang cùng oán linh thể đối thoại, Cố Kỳ Viễn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, không có chú ý tới nội dung bọn họ nói.
97
Edit: Winterwind0207
Nam Úc Thành vừa dứt lời, trên mặt đất bỗng nhiên hiện ra liên tiếp ký hiệu màu đen. Những ký hiệu này mới đầu như là đồ án vẽ trên mặt đất, dần dần mà giống như thực thể, từng cái mà từ mặt đất rời khỏi, dĩ nhiên thẳng tắp mà bay lên.
98
Edit: Winterwind0207
Một ngày kia Lâm Hành cuối cùng vẫn chọn cách rời khỏi.
Bởi vì chấn động khiến dân cư xung quanh khủng hoảng, vì để tránh cho phiền phức không tất yếu, trước khi cảnh sát đuổi tới, Cố Kỳ Viễn rốt cục thuyết phục Lâm Hành ngồi lên xe.
99
Edit: Winterwind0207
Bốn trăm bảy năm. . . . Bốn trăm. . . . . bảy mươi sáu. . . Bốn trăm bảy mươi. . . Tám, bốn trăm ——" Bùi Phong Hành thoát lực mà nằm trên mặt đất, mồ hôi trên trán theo gò má lăn xuống, hắn thậm chí không có khí lực giơ tay lên đi lau.
100
Edit: Winterwind0207
Hai năm sau.
"Tùng tùng tùng tùng thùng thùng —— "
Liên tiếp tiếng gõ cửa không quy luật làm cho Lâm Hành không thể không từ bên trong núi hồ sơ chồng chất như núi ngẩng đầu lên.