61 Nói ra họ cũng vô cùng bái phục Diệp Sơ Dương.
Cả nửa học kỳ không hề lên lớp ấy vậy mà không bị nhà trường đuổi học?
Họ cảm thấy việc này có thể được liệt vào top10 sự kiện quái dị nhất học viện điện ảnh Tĩnh Tây.
62 Diệp Sơ Dương không mang hận?
Trong đầu Ngu Nhan Trạch bất giác xuất hiện gương mặt tinh tế như tranh vẽ của người thiếu niên đó.
Nếu như muốn hỏi ấn tượng sâu sắc nhất của Ngu Nhan Trạch về Diệp Sơ Dương, cậu ta chắc chắn sẽ nói là đôi mắt của đối phương.
63 "Cậu có giác ngộ như vậy là rất tốt. "
Từ Đại Lực vô cùng cảm khái.
Nói thực lòng, anh luôn cảm thấy Diệp Sơ Dương là một người rất kì quặc, sau khi nhận được nhân vật mà những người khác vô cùng mong muốn lại tỏ ra rất bình tĩnh, không hề có thái độ gì đặc biệt biểu hiện ra trên mặt.
64 Diệp Sơ Dương tùy không quen biết với thợ chụp ảnh trước mặt, nhưng từ trước khi bắt đầu chụp, biên kịch đã dặn dò cô rằng không thể đắc tội với người này.
65 "Ngại quá, chân cháu hơi nhỏ. " Diệp Sơ Dương lúng túng xoa mũi: "Chú đi tạm một lát vậy. "
Dù sao cũng chỉ thiệt thòi Diệp Tam gia một chút ít thời gian.
66 Giúp, một, tay?
Ánh mắt Diệp Sơ Dương vội nhìn lên đôi tay của người đàn ông.
Đây là một đôi tay còn đẹp hơn tay con gái, trắng ngần không tì vết, mười ngón tay thon dài, cách đốt ngón tay rõ ràng, giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mĩ của Thượng đế.
67 Không khí tại đây rơi vào sự yên tĩnh vô tận sau câu nói của Diệp Tu Bạch.
Diệp Sơ Dương cuối cùng không nhịn được nữa, quay đầu lại khoanh tay trước ngực nhìn người đàn ông trước mặt:
"Chú út, rốt cuộc chú làm sao vậy?" Uống lộn thuốc sao?
Mấy chữ đằng sau, Diệp Sơ Dương không dám nói ra.
68 Nói một cách đơn giản là mai không nấu cơm cho chú được.
Nghe thấy vậy, Diệp Tu Bạch rõ ràng vẫn chưa nắm bắt được trọng điểm: "Quay phim? Cậu tìm được việc rồi?"
"Vâng.
69 Diệp Sơ Dương lúc này hoàn toàn không ngờ được rằng câu nói này khi lọt vào tai Diệp Tu Bạch khiến anh bất giác cảm thấy tai mình có chút ngứa ngáy.
Anh cúi mắt xuống tiếp tục rửa rau, vẻ mặt thản nhiên.
70 Nhìn hai hũ rau muối nhét trong tủ lạnh, Diệp Tu Bạch trầm ngâm gật đầu.
Diệp Sơ Dương đợi mãi không thấy người sau lưng trả lời, cô ngờ vực quay đầu lại nhìn.
71 Từ Đại Lực nghĩ tới đây, ánh mắt nhìn về Diệp Sơ Dương lại càng trở nên thâm sâu.
Chàng thiếu niên trẻ trước mặt dường như là một câu đố lớn khiến người ta không kiềm lòng nổi muốn được đi sâu tìm hiểu.
72 “Không cần đâu. ”
Diệp Tu Bạch vứt lại ba chữ này rồi đứng dậy từ sô pha.
Túc Nhất nhìn thấy phản ứng của ông chủ nhà mình, có chút lo lắng buột miệng nói: “Tam thiếu gia, hay là tôi tới đoàn làm phim bảo Cửu thiếu làm cơm cho anh?”
Đúng vào lúc câu nói của Túc Nhất vừa thốt ra, cả thư phòng lập tức rơi vào trạng thái trầm lặng.
73 Liên tiếp mấy ngày sau đó, ngày nào Túc Nhất cũng chủ động dùng nồi cơm điện của Diệp Sơ Dương nấu cơm cho Tam gia nhà anh ta.
Túc Nhất có một đợt nghi ngờ cái nồi cơm điện này có khả năng ẩn chứa bí mật gì đó.
74 “Tôi có người bạn làm việc ở bên Cra, nghe nói giải đặc biệt lần này chính là thư mời từ chính phủ nước M. ”
Ôn Phi Vũ biết Diệp Sơ Dương có hứng thú với cái này nên tận dụng hết mọi khả năng để nói những thông tin mà mình biết cho đối phương.
75 Hơn một tiếng sau, Tam gia được Diệp Sơ Dương thành khẩn mời tới nhà dùng bữa đã buông đũa xuống, anh chủ động mở miệng hỏi: “Phía bên Đoàn Kiệt có ổn không?”
Diệp Sơ Dương đang ngậm một miếng thịt gà bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của người đàn ông vang lên bên tai, cô nhất thời không kịp phản ứng.
76 Tay cầm điện thoại của Diệp Sơ Dương sững lại, cô nhìn người thanh niên nói: "Anh vừa nói ai sẽ tới?"
"Sao?" Ôn Phi Vũ chớp mắt: "Diệp tam gia. Chính là người đàn ông mà lúc trước chúng ta gặp ở Minh Tỉnh Cổ Lầu!"
Diệp Sơ Dương: ".
77 "Theo tôi được biết, thiệp mời đó là thiệp mời tham gia đại tiệc giao dịch phỉ thúy của chính phủ M hai tháng nữa. Vốn dĩ thuộc về vị đứng sau câu lạc bộ, nhưng vì cách đây không lâu, Cra xảy ra chút chuyện.
78 Hơn bảy giờ tối, Diệp Sơ Dương và Ôn Phi Vũ bước vào đám đông.
Dáng vẻ của Diệp Sơ Dương lúc này có khác biệt đôi chút với ban nãy.
Thiếu niên đeo khẩu trang màu đen, trên khẩu trang có chữ cái tiếng Anh D màu đỏ.
79 Chẳng phải sao?
Đường đường là người cầm quyền Diệp Thị, xuất hiện ở một cuộc đua xe bất hợp pháp thế này, lẽ nào không phải đã rất nể mặt rồi?
Phải biết rằng với thân phận của Diệp Tu Bạch, cho dù lãnh đạo của các nước khác muốn gặp mặt anh ta cũng phải xếp hàng.
80 Nghe Túc Nhất nói vậy, nụ cười trên mặt giám đốc Dương lập tức cứng đơ, sau đó sắc mặt lạnh xuống.
Từ lâu đã nghe nói Diệp Thị ngông cuồng cao ngạo, căn bản không coi các tập đoàn gia tộc khác ra gì, bây giờ xem ra đích thực là vậy.