1 Lucy: Một đại yêu nữ có sức mạnh vô cùng khủng khiếp, là nỗi kinh hoàng của tất cả con người cũng như yêu quái. Sỡ hữu khuôn mặt cùng ngoại hình vô cùng xinh đẹp nên rất dễ lừa người khác.
2 ----
Mây đen bao bọc cả vòm trời. . .
Nhẹ nhàng giải phóng những giọt tinh khôi trong suốt. . .
Rơi thật nhiều, thật nặng nề. . .
Hòa với dòng lệ bạc mặn chát.
3 ----
Ngày hôm nay tôi thấy em
Bị chôn vùi dưới lớp đất lạnh lẽo
Có thể em vẫn ấm như đang được sống
Nhưng trái tim em hóa đá tựa khi nào
---
_____________________________________________________________________
- Chúng ta đã trói được cô ta rồi, đừng để thoát.
4 ---
Em là điều dị biệt của chốn đây
Từng bước xâm lấn vào nỗi sợ
Không lúc nào anh tự ngừng hỏi
Em là họa hay phước mà anh có được đây?
---
_______________________________________________________________
Một mạch đi ra khỏi khu rừng, trong đầu Natsu luôn hiện hữu hình ảnh đáng sợ của cô gái đó.
5 ---
Khuôn mặt em là khuôn mặt thiên thần
Hay chỉ là vỏ bọc trước mắt anh
Không cân đo đếm được lòng trắc ẩn
Vậy cách nào biết được em thật lòng hay giả dối
---
____________________________________________________________________
- Cô tìm tôi sao? - Natsu chậm rãi nói.
6 ---
Đôi mắt nâu ngây thơ thuần khiết
Chính đôi mắt của thiên thần
Đôi mắt đỏ thẫm màu máu
Là đôi mắt của quỷ dữ hung tàn
---
Cuối cùng Natsu cũng đã chạy đến đường lớn.
7 ---
Vẫn cái bóng dáng cô độc
Vẫn giọng nói lạnh tanh ấy
Vẫn đôi mắt thâm sâu ấy
Hình như em đã thành công
Anh cảm thấy không lúc nào không nghĩ về em.
8 ---
Ẩn trong giấc mơ là điềm báo không hay
Tiên tri một ánh mắt chứa đầy sự u ám
Mãi mãi không thể nhắm mắt bình an
Quá khứ đau đớn đeo bám mãi không thôi
---
Natsu bực bội nhấn mạnh tay vào cái tô salat mà anh đang làm trong bếp, miệng không ngừng rủa thầm ai đó đã phá hoại cái cuộc sống bình thường của anh.
9 Natsu sau khi được chứng kiến cảnh tượng đang diễn ra trong nhà mình, không ý thức được mà đưa tay lên trán xoa xoa.
- Cho cô ở nhà một mình đúng là sai lầm, một sai lầm nghiêm trọng.
10 ---
Những nghi hoặc sẽ phá vỡ đôi mắt.
Cả trái tim cũng không ngừng rỉ máu
Bạc bẽo thay kiếp mệnh yêu nghiệt
Tránh số trời đố không khỏi oan khiên
---
Âm thanh trầm và đục, gợi lên kí ứcc về một nỗi buồn sâu lắng, không cách nào chạm tới được.
11 ---
Tiếng vang lớn xé toạc mây trời
Cùng với những hỗn độn dâng lên
Trong lòng có nỗi bất an vô hình
Em đến đây. . . đến lại nơi này
Mang theo vết khắc nhuộm đỏ tươi.
12 ---
Dấu mưa đã mãi xa, vệt nắng cũng chẳng ở lại
Trên làn tóc rối ngây thơ chỉ còn sương lạnh
Để thắm ướt lí trí trở nên mu muội thật nhiều
Tiếng anh nghe đâu văng vẳng bên tai, giá như.
13 ---
Trong đôi mắt trong veo tĩnh lặng
Hiện lên một mảng mây u tối
Trên đôi môi mềm mại tươi tắn
Rỉ những giọt máu đỏ lạnh tanh
---
Sáng sớm, những tia nắng đua nhau vươn tới khuôn mặt ngây ngô của Natsu, anh khẽ nheo mắt.
14 ---
Làn nước là nỗi sợ không dứt
Mênh mông. . . mênh mông không thấy anh
Chỉ còn lại ta bơ vơ giữa nước xanh
Nước xanh. . . xanh mãi một màu
---
Dù chỉ cách có hai lớp vải, nhưng Natsu anh vẫn nghe rõ mồn một tiếng nhịp tim đập của Lucy.
15 ---
Mùa xuân là khởi đầu cho biết bao ước mơ.
Mùa hạ là lúc nhiệt huyết cho ước mơ cháy bỏng nhất
Mùa thu sẽ đưa ước mơ lãng mạn đến đích cần tới
Mùa đông ta lại ủ ấp cho ước mơ mới chờ ngày bay xa
Bây giờ em chẳng có ước mơ đẹp đẽ nào
---
- Trật tự, tới giờ lên lớp rồi.
16 ---
Trong màn đêm tĩnh lặng nghe đâu tiếng nói.
Thình thịch nhịp tim cùng hơi thở lạnh toát.
Tay nắm tay theo nhau nhất nhất không rời.
Thất truyện tự xưa còn ám mãi.
17 ---
Tóc tách tóc tách tiếng mưa rơi
Hay đâu đó là sầu muộn
Quàng tay qua cổ, chân nẹp ngang hông
Anh chỉ có thể ấm ức trong lòng.
"Em rốt cuộc có phải là heo?"
---
Lucy cùng Natsu rảo bước trên con phố quen thuộc, vốn trời đêm không khuya nhưng cái cảm giác vừa mới bước ra khỏi cánh cổng trường kì bí ban nãy làm cho ai đó bất chợt rùng mình.
18 ---
Ước gì tôi biến thành mưa,
Vương trên mái tóc em vừa hong khô.
Để em hờn giận trách đùa:
Vương trên tóc ướt đến mùa mưa rơi.
Hạt tình rắc nhẹ từ mây
Mà sao ướt lạnh, hao gầy tim em?
Ngước nhìn em bước vào tim,
Mưa tôi lặng lẽ ướt mềm dấu chân.
19 ---
Người con gái lại không yêu những người con trai luôn đối xử với họ như một thiên thần.
Mà họ thường chỉ yêu những người hay đối xử rất dở cười với mình.
20 ---
Cô quạnh chạy đi trong nước mắt
Có biết đâu anh vẫn không hay
Từng chiếc lá ngọn cỏ nhánh cây
Vươn nỗi buồn khiến khóe mi cay
---
Không phải ai đến cũng là để ở lại.