21 Không hề nghi ngờ, kết quả của việc cả gan làm loạn, không biết lễ phép chính là ——
Thích Niên bị Kỷ Ngôn Tín ném thẳng ra khỏi văn phòng.
Thật là.
22 Thành phố Z trước lập đông, hiếm khi được ngày nắng.
Giáo sư Thẩm vừa tự đắc ngâm nga tiểu khúc vừa pha trà Bích Loa Xuân, sau đó nghe thấy hai tiếng gõ cửa qua loa.
23 Bàn về độ mặt dày thì thật sự không địch lại Thích Niên.
Năm thứ hai tiểu học, Lý Việt cho Thích Niên mượn mô hình rô bốt về nhà chơi. Kết quả cô không cẩn thận làm gãy một chân, khiến Lý Việt tức đến nỗi không thèm để ý đến cô cả tuần lễ.
24 Thích Niên ho cả buổi cũng không ho ra cái gì, cầm di động đứng trong nhà vệ sinh hồi lâu, lâu đến mức hai chân run lên thì mới tỉnh táo. Cô cẩn thận súc miệng rồi phi như bay về phía máy vi tính, mở ra tra baidu.
25 Núi Đông Ly nằm ở hướng bắc thành phố Z, cách trung tâm khoảng một tiếng đi xe. Nơi đó núi non nhấp nhô, lại sát biển, như một bức bình phong che chắn của tự nhiên.
26 Tiếng gió gào thét trở nên yên tĩnh, âm thanh "xèo xèo" của thịt nướng cũng đi xa, mọi âm thanh xung quanh đều bị đè chặt. Chỉ còn giọng nói trong trẻo lạnh lùng của anh: "Em bắt đầu thích tôi từ khi nào?"
Anh nghiêng mặt, không hiểu sao hình dáng sườn mặt lại trở nên rõ nét trong bóng đêm.
27 Kỷ Thu trở mình, thờ ơ ngủ mất.
Thích Niên lại giống như người bừng tỉnh nửa đêm vì ác mộng, tim đập nhanh đến nỗi muốn nhảy khỏi lồng ngực. Cô xoa xoa đôi tay đổ mồ hôi, nhỏ giọng kêu Kỷ Thu vài tiếng.
28 Xa xa, dường như có thanh âm của sóng biển vọng lại.
Thủy triều lên xuống giống như nội tâm của Thích Niên lúc này, bị gió xoáy làm dậy sóng.
Thích Niên không dám tin mà nhìn bàn tay của anh, ánh mắt ngạc nhiên quét vài vòng trên mặt và trên tay anh, sau đó mới tin rằng anh đã đồng ý.
29 Kỷ Ngôn Tín ngồi trước cửa lều, cả đêm không ngủ yên nên sắc mặt có phần mệt mỏi.
"Kỷ Thu. " Anh gọi. Kỷ Thu đảo mắt nhìn anh. "Suy nghĩ đó của em.
30 Lại là quán đồ nướng dưới lầu nhà Thích Niên.
Trời còn chưa tối, những tầng mây xanh đen cuồn cuộn phía chân trời, cứ như có thể đổ mưa bất cứ lúc nào.
31 Trong lúc Kỷ Thu vừa nhai bắp rang vừa cười đau ruột, màn hình điện thoại di động sáng lên. Cô bé cúi nhìn, tin nhắn của Kỷ Ngôn Tín đập thẳng vào mắt.
32 Kỷ Thu cũng đờ người, nhướng cao lông mày nhìn cô, ý tứ trong mắt rất rõ: Chị làm thế nào đây? Với tư cách là một fan chân chính của Thất Tể, việc Thích Niên "ngã ngựa" trước mặt mình thật sự không hề bất ngờ.
33 Cuộc thi kết thúc.
Thích Niên trở lại nhà trọ thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về nhà.
Buổi tối cô hẹn Lưu Hạ cùng ăn cơm, cuộc tụ họp này chắc là lần cuối cùng của năm.
34 Thích Niên không nhớ rõ, đây là lần thứ mấy mình chạy trối chết trước mặt Kỷ Ngôn Tín. Không thể không thừa nhận, cô là một kẻ nhát gan. Lúc gặp phải chuyện không thể chấp nhận được, điều đầu tiên cô nghĩ đến, vĩnh viễn không phải là cách giải quyết.
35 Lúc nhỏ, Thích Niên bị phê bình nhiều nhất là do quá lười, không thích động não. Ba Thích từng dọa cô: "Nếu bây giờ không tích cực suy nghĩ, một ngày nào đó, não con sẽ bị gỉ sét.
36 Trong sân bóng rổ rộng rãi, âm thanh bóng rơi xuống đất vừa rõ ràng lại vừa có tiết tấu.
Thiệu Túy cầm bóng luồn dưới chân, khẽ đảo cổ tay, rồi chuyền cho Kỷ Ngôn Tín đang lơ đãng đứng gần đấy.
37 Thích Niên nào dám phản bác.
Âm cuối uyển chuyển mê hoặc kia làm trái tim cô mềm nhũn, tất cả máu trong người cứ như phun lên đỉnh đầu, choáng váng không biết nói gì.
38 Giọng nam trầm thấp bên kia làm Thích Niên không tự chủ mà nuốt nuốt nước miếng, cổ họng khô khốc: "Em, em biết. "
Kỷ Ngôn Tín im lặng trong chốc lát, hỏi ngược lại cô: "Bây giờ em có thể liên hệ với Kỷ Thu không?"
Thích Niên sững sờ, trở nên hồi hộp: "Kỷ Thu sao thế ạ?"
"Không có việc gì.
39 Sự gần gũi bất thình lình làm Thích Niên giật mình, mãi đến khi anh dùng tay đỡ hũ đường về chỗ cũ, cô mới cuống quít quay đầu lại.
Trùng hợp là Kỷ Ngôn Tín cũng đang nhìn cô, đáy mắt sâu thẳm ấy có ánh sáng xoẹt qua, như một luồng sáng giữa biển sâu, sáng ngời gần như kinh ngạc.
40 Khi nhìn thấy tên người gọi là Kỷ Ngôn Tín, phản ứng đầu tiên của Thích Niên là nhìn bốn phía xung quanh. Xung quanh đều là những gương mặt xa lạ, hoặc đang nhỏ giọng trò chuyện với nhau, hoặc đang cao giọng cười đùa.