21 Trước lúc tảng sáng.
Mặt trăng tươi mới đang len lỏi giữa những đám mây buồn, chỉ còn lại một khunh cảnh hoang vắng tối tăm, những cơn gió khô hanh từ phương Bắc thổi tới, mang theo những hạt cát vàng rớt rơi trên khuôn mặt héo hon.
22 "Điền Tiểu Mạch!"
Một giọng nói vang lên từ phía sân trước của công ty, cô đứng lên trước mặt ông chủ người Mỹ, cúi đầu bước qua khu văn phòng bận rộn.
23 Điền Tiểu Mạch xoa bụng khó chịu, quay về phòng ngủ nhìn chiếc khăn lụa - chiếc khăn lụa đẹp thế này, mặc dù rất quyến rũ nhưng lại có độc ư? Tiểu Mạch không dám quàng nó nữa, cô cẩn thận gấp lại, nhét vào trong túi, rồi cất vào sâu bên trong tủ quần áo, ở ngăn kéo kín đáo và an toàn nhất.
24 Ngày hôm sau, Tiểu Mạch nhận được một bưu kiện chuyển phát nhanh ở trên công ty, địa chỉ người gửi ghi là "Khu Ma nữ". Cách lúc đặt hàng không đến mười sáu tiếng đồng hồ, đúng là giao hàng nhanh như bay vậy.
25 Vùng đất hoang vắng.
Trước bình minh, mặt trăng lẩn khuất phía sau những đám mây dày đặc, phía trước chỉ có cỏ hoang um tùm và đường chân trời không bao giờ thấy rõ.
26 Buổi tối, Tiểu Mạch cuốn một chiếc khăn, cộng thêm một chiếc áo khoác dày, mới qua hai ngày mà đã phải chuyển sang quần áo mùa đông rồi.
Phòng ăn nằm ở quảng trường lớn của Lục Gia Chủy, Tiểu Mạch gọi món xong, thăm dò sắc mặt của Tiền Linh, cô bạn thân trông tiều tụy đi nhiều - cuồng mắt hơi thâm, khuôn mặt nhợt nhạt, dù có phủ lên bao nhiêu loại phấn trang điểm cũng không thể qua được con mắt tinh tường của Tiểu Mạch.
27 --> Ngày gặp được Thiên Sứ?
Tiểu Mạch đứng trước gương thật hồi lâu, thay hết bộ quần áo này đến bộ quần áo khác, bộ nào cũng rất đẹp và hợp với dáng người cô nhưng vì sắp sửa đi chơi ở một nơi như Hằng Long nên không thể bị người ta xem thường, càng không thể để đến nỗi bị nhầm là các bà vợ hờ.
28 -->Sáng sớm ngày 7 tháng 12.
Cách sinh nhật của bạn trai cũ (có thể không cần dùng từ “cũ” nữa) vẫn còn 3 ngày.
Mấy ngày nay Tiểu Mạch chăm chỉ chăm sóc, làm đẹp khuôn mặt, cô vội khôi phục lại bài tập Yoga, dường như mỗi ngày đều hẹn hò với bạn trai.
29 -->Sau 5 giờ sáng.
Dù không có tiếng báo thức inh ỏi bên tai thì đồng hồ sinh học cũng buộc Tiểu Mạch phải tỉnh dậy, cần phải ra khỏi nhà lúc 8h30 mới có thể bắt được tàu điện ngầm qua sông, để tránh bị ông chủ la mắng.
30 -->Tiền Linh nằm trên sàn nhà, mặc chiếc áo ngủ màu trắng rộng rãi, mái tóc đen nhánh xõa ra như dòng suối, ôm lấy khuôn mặt trắng bệch, giống như một bông hoa với cánh màu đen nhụy màu trắng đang hé nở.
31 -->“Cô ấy chưa từng nói đến ai khác sao?”
“Không. ”
“Cũng không nói đến chuyện gì đó đặc biệt sao?”
Tiểu Mạch cảm thấy mình sắp phát điên lên, cô lui vào góc lắc đầu nói: “Xin lỗi, cuộc gọi của cô ấy lúc sáng sớm tôi đã nói hết cả rồi! Tôi cũng đã cho ông xem cả đoạn tin nhắn rồi đấy thôi.
32 -->Tháng mười hai, đêm lạnh như băng.
Người đẹp bị hại đã được đưa đến Sở Công an để khám nghiệm tử thi, chỉ còn lại cha mẹ đang rất đau khổ của Tiền Linh.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 5