21 Chương 26. Lần thứ mấy vì cô mà mất ngủ Bầu không khí bên trong xe khá trầm lặng. Phong ́n bình tĩnh chà tay làm ấm cho cô, anh không nói lời nào, Lôi Vận Trình ghé đầu vào cổ anh im lặng, cô còn trầm mặc hơn cả anh, giống như cô đã ngủ thiếp đi.
22 Chương 27. Thuê phòng Lôi Vận Trình và Đỗ Nghiên Thanh hẹn nhau đi dạo phố, hai cô gái này bình thường rất ít có cơ hội gặp nhau, kể từ ngày đầu tiên trở thành bạn của nhau tình cảm của hai cô bây giờ đã trở nên vô cùng thân thiết.
23 Khi Hạ Viêm Lương giương mắt nhìn anh mới phát hiện Lôi Vận Trình cũng đang ở đây, cô ta ngơ ngác một chút, sau đó liền ra bày ra vẻ tươi cười: “Ồ, Lôi tiểu thư cũng ở đây à?” Lôi Vận Trình vốn không muốn trả lời cô, nhưng suy nghĩ đột nhiên thay đổi, cô bày ra dáng vẻ tươi cười, cô ngồi cách Phong ́n chỉ vài tấc, sau đó cô xán tới ôm lấy cánh tay của Phong ́n ra vẻ làm nũng: “Vâng, Phong ́n không nên mang em đến đây chơi, nhưng nếu em không đến anh ấy sẽ tức giận.
24 Chương 29. Sống chung Lôi Vận Trình vẫn nghĩ là anh ta đang nói đùa, cô làm sao biết được đúng là Lục Tự không đưa cô về nhà mà chạy xe đến một bờ sông, cả quãng đường đi, anh ta điều khiển xe với tốc độ rất nhanh, sắc mặt lộ rõ vẻ u ám, hoàn toàn không cho Lôi Vận Trình cơ hội nói chuyện.
25 Chương 30. Ai ngủ với ai Lôi Vận Trình trừng to mắt nhìn Phong Ấn, giống như cô muốn nhìn xuyên qua anh. Sự chịu đựng của cô đã vượt quá giới hạn, ngay cả đầu ngón tay cũng phát run, nước mắt như hạt ngọc trai tuôn rơi không ngừng, bàn tay nhỏ bé cứ lau lung tung trên mặt, nhưng nước mắt của cô lại càng tuôn trào mãnh liệt hơn.
26 Chương 32. Hối hận Lôi Vận Trình không biết mối quan hệ giữa cô và Phong Ấn đã được xác định hay chưa, nhưng Phong Ấn luôn luôn đến tìm cô, trong sự ngọt ngào khi yêu nhau của bọn họ, trong lòng cô như vẫn có một áng mây mỏng manh bao phủ.
27 Chương 33. Đừng quyến rũ anh… Đây là lần tổ chức báo cáo đầu tiên, phần lớn người đến tham gia diễn thuyết đều là những sĩ quan còn rất trẻ, nội dung nói chuyện rất sinh động và thú vị, nhưng trong trường hợp đang bị người khác nhìn chằm chằm thì cảm giác chẳng ra sao cả.
28 Chương 34. Tiến thoái lưỡng nan Chiếc lưỡi mềm mại của Lôi Vận Trình xâm nhập vào trong khoang miệng của anh, sự bạo dạn và nhiệt tình của cô giống như tiếp thêm củi khô nhen ngọn lửa trong lòng Phong Ấn, ngọn lửa bùng cháy ngày càng mạnh.
29 Chương 35. Buông tay Mỗi một bước chân đi lên lầu, Lục Tự đều cố ý bước thật chậm, anh ta tán gẫu một vài đề tài không quan trọng với Phó hiệu trưởng, nội tâm anh ta không ngừng đấu tranh.
30 Chương 36. Đàn ông là sói đói Mặc dù trung đoàn hai được đóng ở nơi khá xa, nhưng cơ sở vật chất lại vô cùng hoàn mỹ. Phong Ấn và Lôi Vận Trình về đúng lúc đội trưởng vừa bước ra khỏi cửa, nhìn qua, Mục Phong là một người đàn ông rất hòa nhã, ông ta quan sát Lôi Vận Trình, đôi lông mày nhíu lại, nụ cười trên mặt mang đậm tính trêu chọc: “Nếu tôi nhìn thấy cô ở bên ngoài sẽ tưởng rằng cô là thiên kim tiểu thư nhà ai đó đấy, tôi sẽ đi vắng hai ngày, Phong Ấn, cậu dẫn đồng chí nhỏ này đi một vòng làm quen với môi trường của chúng ta đi.
31 Chương 37. Chuyển biến Việc Hướng Bắc Ninh rất ưu tú mọi người đã biết từ trước, chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận định cậu ấy là mẫu người không hề đơn giản, vì thế câu ấy được sắp xếp đến đại đội phi hành số hai của Lục Tự.
32 Chương 38. Lúng túng hoảng sợ Ánh mặt trời rất chói chang, ly kem trong tay Lôi Vận Trình đã tan và chảy khắp lòng bàn tay cô. Trái tim cô đập thình thịch vì bất an, không biết vì sao Hạ Viêm Lương lại xuất hiện ở đây.
33 Chương 39. Tin tưởng Lôi Vận Trình không biết bản thân đang sợ điều gì, cô nắm chặt chiếc thìa trong tay. Phong Ấn nhìn chằm chằm vào cô, dường như nhận thấy được sự sợ hãi trong đôi mắt đó, anh rũ mắt xuống, tầm nhìn dừng lại trên cánh môi nhợt nhạt của cô.
34 Chương 40. Chấp nhận rút lui, sẵng sàn chờ đợi Hạ Viêm Lương ngồi trước giường bệnh nhìn con gái đang ngủ mê man của mình, cô ta có thể nghe được tiếng bước chân từ xa truyền đến trong điện thoại, sau đó là tiếng nói trầm thấp của một người đàn ông: “Cô có thể đừng gọi điện thoại cho tôi liên tục như vậy được không?” Ngón tay của Hạ Viêm Lương bấu chặt, cô ta làm ngơ trước sự lạnh lùng và bực bội của anh.
35 Chương 41. Quan hệ tam giác Máy bay F-8 có hai động cơ(1), Lục Tự phanh gấp, anh ta lập tức thay đổi hướng đi trở về sân bay. (1) Biết thêm chi tiết về máy bay jian-8 tại đây Vài phút sau khi tình cảnh không may xảy ra, Lục Tự cảm thấy không lúc nào anh ta xui xẻo bằng lúc này, đèn báo nguy chớp tắt, động cơ còn lại của máy may cũng ngưng hoạt động… “Báo cáo, hai động cơ của máy bay đã ngừng chạy.
36 Chương 42. Yêu em một lần làm sao đủ Sau khi đi bơi về, Lục Tự tự khao bản thân một bữa ăn thịnh soạn, dù sao cũng không cần bay, anh ta còn len lén uống ít rượu, cũng không nhiều lắm, chỉ một ly mà thôi.
37 Phong Ấn mở rộng thân thể cô, từng chút từng chút một tiến sâu vào khu vườn bí mật khiến người ta điên cuồng của cô, anh thỏa mãn thở hắt ra. “Ở trong xe cả đêm anh sợ em để lại di chứng, cô bé ngốc, anh có nhà trong nội thành…” “Vậy tại sao không trực tiếp đến đó…” “Bởi vì…” Phong Ấn xấu xa xông mạnh vào người cô.
38 Chương 44. Cho con ôm bánh bao nhỏ Khắp nơi ồn ào, âm thanh vỡ vụn không ngừng vang lên từ bốn phía, tầm mắt trở nên mơ hồ, anh lui về sau vài bước, sau đó tầm nhìn của anh mới dần dần trở nên rõ ràng.
39 Chương 45. Hối hận Buổi diễn tập thử hôm đó không có gió, thời tiết cực kì tốt, bầu trời trong vắt. Đại đội phi hành một và đại đội phi hành hai của trung đoàn hai tổng cộng có mười sáu phi công tham dự trận diễn tập lần này.
40 Phong Ấn cũng cảm thấy rất oan ức, anh nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô cắn một cái. “Người đẹp, chăm sóc một người đàn ông bị cấm dục sáu bảy năm đi, một thân một mình vất vả đợi em, còn không cho phép anh hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc ư?” “Ai tin anh, cấm lâu như thế mà còn thuần thục như vậy à.