1 Nàng chạm vào gương mặt hắn, khẩn thiết van nài hắn đừng đi. Thế nhưng hắn rút cục vẫn không chịu nghe lời nàng.
"Hãy bảo trọng. . . "
Nam nhân đó thì thào, ánh mắt đầy vẻ không yên lòng, ở trong vòng tay của nàng, dần mất đi hơi thở.
2 Yến Ly trợn mắt, đứng bật dậy chỉ tay vào mặt Thương Duật "Ngươi nói bậy bạ cái gì!"
Yến Ly quay sang, hai tên kia đã chạy mất không thấy tăm hơi.
Thương Duật không nói lời nào, dúi cây kẹo đường vào tay nàng.
3 Tất nhiên bản quân không uống bát canh đó.
Ta cố tình làm loạn, trong lúc Yến Ly và hai tên quỷ sai không chú ý, đã hất gần hết bát canh xuống sông Vong Xuyên rồi, ngụm canh cuối cùng, lúc đi vào cửa luân hồi ta nhổ vào khăn tay, cho nên khi xuống trần, phép thuật không có, nhưng trong tâm trí này ta vẫn là ta.
4 Đêm đó, ba ngày trước ngày ta và nàng dự tính, toàn gia Giang thị bị bắt, khi binh lính triều đình sắp sửa ập vào, ta đã đánh ngất Giang Ly, cưỡi ngựa cả đêm mang nàng đến châu lân cận.
5 Đó là ngọc bội của Giang đại nhân quá cố.
Ta không biết rút cục vụ án tạo phản này, ngoài Trịnh Hữu và Giang thái thú còn có ai tham gia. Nhưng dựa vào những gì ta đã điều tra, tám phần Trịnh Hữu chính là huyết thống tiền triều, là quân vương mà Giang thái thú phò tá, đó cũng là nguyên nhân vì sao Giang thái thú muốn gả Giang Ly cho hắn.
6 Ta đầu thai vào một thư hương thế gia, sinh ra mũm mĩm đáng yêu, là con đầu lòng, ra đời liền có chim chóc hát ca, cho nên được nâng niu như trân bảo.
7 Một năm không gặp, nhưng ta vẫn nghe tin tức của Mục Thương. Hắn đỗ đầu thi Hương, qua thi Hội, vào thi Đình xuất sắc làm trạng nguyên.
Hôm nay, hắn sẽ về vinh quy bái tổ.
8 Chưa bao giờ ta nhớ cảm giác chạy hàng dặm trong rừng như thế này.
Ngày nào ta cũng nằm trên giường, cực kỳ buồn chán. Ta ngủ quá nhiều, đầu óc mê mang không tỉnh táo, khá chắc là lúc nào tỉnh dậy cũng thấy Mục Thương bên cạnh ta.
9 Diêm Vương không đáp, chỉ cười cười nhìn nàng, Yến Ly trong lòng phát bực, từng nghe Diêm vương này là một trong những vị thần không nghiêm chỉnh nhất, quả không sai.
10 Dịch Văn ôm Yến Ly văng ra ngoài, hai người chưa kịp nhìn rõ, một mũi kiếm đã đâm tới, hắn ôm nàng lăn một vòng, mũi kiếm liền sượt qua eo Yến Ly, đứt lớp ngoại bào.
11 Nạp Lan Thương Duật từng bước tiến lại gần phía nàng, Đoan Mộc Yến Ly không tự chủ được nảy sinh cảm giác muốn lùi bước, và nàng thật sự đã nhấc chân lên chực bỏ trốn.
12 "Các ngươi tránh ra!"" Trầm Uyển quát lớn.
"Nương nương, hoàng thượng đã có lệnh, bất cứ ai cũng không được tự ý vào trong!"
"Tránh đường!" Trầm Uyển dẫn đầu một đoàn cung nữ xông vào Ngọc Sơ cung.
13 Yến Ly thực đi gặp người của Diên Hải. Nàng đi không ai biết, về không ai hay, ngồi một mình ngoài hoa viên, sắc mặt xanh mét.
Hôm ấy, hoàng cung tổ chức yến tiệc ở Thái Thịnh viên.
14 Hôm nay đã là ngày thứ ba kể từ khi Ngọc Sơ cung cháy rụi.
Hôm ấy, xế chiều, Ngọc Sơ cung bỗng nhiên bốc cháy lớn. Hoả thế rất mạnh, mãi đến đêm khuya mới dập được tắt hẳn.
15 Yến Ly không còn sức để mà đáp nữa, nàng rướn người, cầm cái đuôi hồ ly còn rướm máu của mình ném vào trong lò.
Truyền rằng, mỗi cái đuôi của hồ ly là một mạng của nó.
16 1, Xin hỏi ấn tượng đầu tiên về đối phương như thế nào?
Thương Duật quân: "Mềm mềm nhiều lông, cực kỳ vô lễ. "
Yến hồ ly(sờ sờ mũi): "À, lúc đó ta cảm thấy, vóc dáng của nam nhân này thật là mê chết người không đền mạng.