41 Hoàng Đào được đưa đến thành phố lớn chữa trị, kết thúc sớm đoạn lữ trình hoang dã này khiến Hướng Hưng Học rất ước ao, Hướng Hưng Học lại không bị thương gì, chỉ là tay bị thương một chút do giá rét, nổi lên một đám bọng nước nhỏ.
42 Đồng thành là một thành phố ở Giang Nam, ở Giang Nam, tháng ba sẽ có oanh bay cỏ mọc cùng ánh mặt trời ấm áp.
Hướng Hưng Học mặc chiếc áo khoác mỏng nhất, ngồi máy bay một lúc đã bị nóng đến đổ mồ hôi đầy lưng, anh cởi áo khoác vắt trên tay, tay kia vẫy một chiếc taxi.
43 Hướng Hưng Học dắt chó lên xe, ngồi trong buồng lái gọi điện cho Hướng Nghiễm.
"Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.
44 Phản ứng tức thì không lừa được người.
Trong mắt Hướng Nghiễm có một nửa kinh hỉ cùng một nửa kinh hoảng.
Bút bị đặt xuống lăn tới cạnh bàn, cậu lập tức cúi đầu, đặt bút về chỗ cũ, sau đó bàn tay đặt trên bàn bắt đầu run rẩy.
45 Hướng Nghiễm ăn hết thức ăn trong bát, lấy giấy ăn lau miệng.
"No rồi sao? Ăn thêm một chút đi. "
"Những câu vừa rồi ai dạy anh nói?"
"Chính anh nghĩ ra.
46 "Anh khóc à?" Hướng Nghiễm nghiêng đầu nhìn Hướng Hưng Học, giọng nói dịu dàng, ấm áp như ánh đèn đường giữa màn đêm.
"Không cho anh thăm mèo thì thôi đến khóc còn không cho khóc.
47 Hướng Hưng Học sáng thứ hai hơn bốn giờ đã ra khỏi giường, rón rén rửa mặt, dán tờ giấy lên tủ lạnh:
"Thứ sáu anh đến, nhớ ăn nhiều cơm. Yêu em. Hướng Hưng Học.
48 Hướng Nghiễm cầm chìa khóa mở cửa, chìa khóa xoay hai vòng, lại không tiếp tục động tác.
Cậu nghiêng đầu nhìn hoa trong tay Hướng Hưng Học, một lúc lâu sau cũng không nói gì.
49 Hướng Hưng Học đi lại giữa Đồng thành và thành phố S khoảng hai tháng, lúc đầu là vì chìa khóa mới dắt theo Cẩu Tử, sau này đem Cẩu Tử đến nhà Hướng Hưng Bang, Cẩu Tử lại không chịu.
50 Hướng Nghiễm lông mày rậm, chạm vào khóe môi Hướng Hưng Học hơi ngưa ngứa, cùng lông tơ bên môi anh cọ vào nhau, khiến anh nghĩ tới san hô đung đưa theo sóng nước.
51 Hướng Nghiễm cuối cùng cũng bắt đầu nói chuyện: "Vừa nãy tôi đã nghĩ, nếu anh bị thương, hoặc là chết rồi, có phải là lỗi của tôi không? Tôi không nên để anh chạy đi chạy lại giữa hai thành phố.
52 Hướng Nghiễm đứng trước cửa, đứng rất thẳng, bàn tay mở cửa rụt về, buông xuống một bên hông.
Cậu hơi ngẩng đầu, ánh mắt rất hung ác, ánh mắt mang theo oán, mang theo hận, sâu xa nhất là tình yêu trần trụi.
53 Hướng Hưng Học chui vào mùng, phòng đã tắt đèn, rèm cửa sổ không kéo, có một chút ánh sáng từ bên ngoài hắt vào.
Thành phố S so với Đồng thành còn muốn phồn hoa hơn, trên cao ánh đèn đủ màu vĩnh viễn sáng rực, cả thành phố không có đêm, cũng không có bóng tối.
54 Tháng tám, Hướng Nghiễm xin bệnh viện quay lại bệnh viện Đồng.
Lãnh đạo bệnh viện không muốn phê, dù sao bác sĩ Hướng cũng là thanh niên tuấn kiệt.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Dị Giới
Số chương: 50