21 Ba Tháp nói phải làm lễ cắt bờm cho một con ngựa non màu đỏ thẫm, thừa dịp gió tuyết chưa đến.
Đó là con ngựa non duy nhất trong đoàn, vừa tròn một tuần tuổi.
22 "Lát nữa tới đó, tôi sẽ nói với bọn họ chú là bạn tôi. " Hướng Nghiễm một tay đỡ vô lăng, một tay gạt cần số, xe bắt đầu tăng tốc, "Tôi không muốn làm họ mất hứng.
23 Hướng Hưng Học tự giận mình mà nói với Hướng Nghiễm: "Bác sĩ Hướng, tôi bắn không ra. "
"Vậy làm sao bây giờ? Tôi tìm phụ nữ cho chú?"
"Thôi. "
Bọn họ ở trong xe trầm mặc một hồi, Hướng Nghiễm bỗng nhiên mở cửa xe đi ra ngoài.
24 Hôm sau lúc rời giường, Hướng Nghiễm vẫn chưa về.
Hướng Hưng Học ở nhà đi qua đi lại rất lâu, muốn chờ Hướng Nghiễm trở về thay quần áo.
Không đợi được người.
25 Hướng Nghiễm nói không làm khó chính là thật sự không làm khó.
Cậu xem sự cố lần đó như chuyện nhỏ ngẫu nhiên không đáng kể, không nhắc lại thất thố lúc đó của Hướng Hưng Học, cũng không đòi hỏi "thù lao", để cơn say cùng mê tình cuối đông theo giá lạnh biến mất ở mùa xuân.
26 Bó mãn thiên tinh nhỏ này được Hướng Hưng Học cắm vào bình hoa, nó chỉ kiên trì được một tuần, sau đó hoàn toàn héo tàn.
Lúc nhận được hoa, Hướng Hưng Học hết sức lo sợ.
27 Thẩm Vân Mộng nói một câu xin lỗi với Hướng Hưng Học rồi thướt tha đi mất, gót giày lộc cộc gõ lên nền gạch men. Hướng Hưng Học nhìn bóng lưng cô, không biết cô "xin lỗi" chuyện gì.
28 "Sao vậy, chú mới gặp giáo viên chủ nhiệm thời cấp ba của tôi à?" Hướng Nghiễm uống hết chén canh, cười như không cười nghe Hướng Hưng Học nói về chuyện thời trung học của mình.
29 "Cậu ta gọi là Trang Sinh. "
Hướng Nghiễm mua một đôi ghế mây đặt ở ban công, lúc khí trời trở nên ấm áp, bọn họ có lúc sẽ ngồi ngoài ban công tán gẫu.
30 Ngữ khí khinh bỉ của Hướng Nghiễm khiến Hướng Hưng Học chán nản buồn rầu đến cuối học kỳ.
Có sinh viên tìm Hướng Hưng Học nhờ anh phụ trách lớp học tình nguyện mùa hè, anh không biết trường học có sắp xếp khác hay chưa, liền bảo học trò chờ, anh sẽ trả lời sau.
31 "Ừ. "
Hướng Hưng Học nói tiếp: "Tôi từ rất lâu trước đây đã không còn yêu cô ấy. "
"Tôi vừa nãy chỉ là khổ sở vì chính mình, đã đến tuổi trung niên lại một chuyện không thành.
32 "Thầy Hướng, cười tươi quá rồi đó. " Hoàng Đào thêm một đống than đá vào trong lò sưởi, vui tươi hớn hở mà chỉ khóe miệng mình, "Khóe miệng điên cuồng cong lên kìa.
33 Đợi đến lúc Hướng Nghiễm trở lại, trên tay Hướng Hưng Học có thêm một bó hoa.
"Cho em. " Anh đem hoa nhét vào lòng Hướng Nghiễm.
"Hoa diên vĩ?"
"Tôi không biết đây là hoa gì, Trang Sinh đưa.
34 "Tôi đi đây. " Hướng Hưng Học mang túi đứng trước cửa.
"Bye bye. "
Hướng Nghiễm vừa dậy, đang đánh răng trong phòng tắm, miệng hình như vẫn đang ngậm kem đánh răng, giọng nói ậm ừ.
35 "Thầy Hướng, hình như lại có một đội người vào núi, mang theo không ít vali. " Thịnh Phi Vãn dậy sớm đi dạo vòng vòng trong núi, sau khi trở về tán gẫu với Hướng Hưng Học: "Năm nay chuyện tốt đều ùn ùn đến.
36 Hướng Hưng Học từng nghe một câu chuyện về trò oẳn tù tì, một đôi tình nhân gặp rủi ro, một người tàn nhẫn một người nhẹ dạ, kết quả lại là người tàn nhẫn phải chết.
37 Bão tuyết tàn phá Bác Nhĩ Tháp Mộc Tạp ròng rã một tuần, bất kể ngày đêm.
Giá rét nghiêm trọng khiến Ba Tháp tổn thất mười mấy con dê, con ngựa non màu đỏ thẫm trong một đêm tuyết lớn chạy ra khỏi chuồng.
38 Hướng Hưng Học lấy khăn bố trên mình ngựa nhỏ xuống trải trên mặt đất, để Hoàng Đào ngồi lên.
Ngựa là động vật trung hậu, chú ngựa con phủ phục trên tuyết, để Hoàng Đào dựa vào.
39 t
Hướng Hưng Bang đỡ Hướng Hưng Học dậy, ông không cau mày, trên trán lại lộ ra nếp nhăn thật sâu, ông nói, "Chuyện này anh không trách chú, là anh không dạy tốt con mình, chú cũng đừng khổ sở quá.
40 "Không được. " Hoàng Đào lập tức mở mắt ra, lông mi còn dính hạt tuyết nhỏ, cô đè tay Hướng Hưng Học lại.
Hướng Hưng Học giữ lại hai lần mới mở dây kéo ra, "Trước tiên không cởi, em dựa vào thầy, thầy dùng áo ấm bọc em lại.