1 Năm mười chín tuổi là lúc tôi bắt đầu biết đến truyền thuyết về những cánh rừng. Giờ đây nhìn lại, tôi nhận ra nó đã trở thành một cái gì có vẻ rất huyền bí, giống như thể đã xảy ra trong một giấc mơ.
2 Một ngày xuân tươi đẹp tôi có mặt ở nhà ga Colby Abbey. Tôi bị cuốn hút vào cảnh thiên nhiên kì tuyệt mà tôi thoáng thấy qua cửa sổ toa tàu – những đồng cỏ xanh non mơn mởn, những đồi cây và mảnh đất đỏ giàu có của vùng Devonshire cùng với cảnh bờ biển thấp thoáng ẩn hiện xa xa.
3 Tôi hết sức ngạc nhiên với chiến thắng dễ dàng của mình, bởi vì tối tối khi làm một vòng kiểm tra, tôi không thấy có sự gì bất thường. Các cô gái nằm vào đúng cái giường của mình, mặc dù Charlotte làm như không có tôi còn Eugenie vẫn mặt sưng mày xỉa.
4 Chúng tôi nhận được thư phúc đáp của người bà con của Teresa. Hộ rất vui sướng với sự dàn xếp này và thể hiện lòng tin tưởng sâu sắc là Miss Grant đã được Miss Hetherington tiến cử với những lời tốt đẹp như vậy thì chắc cô sẽ trông coi Teresa thật tốt.
5 Quay lại trường, tôi nhanh chóng quay về với nếp sinh hoạt cũ và có cảm tưởng như về lại mái nhà xưa. Chỉ vài ngày sau, cả học sinh cũng ổn định nhịp sống.
6 Ngay lúc bước chân xuống nhà ga, tôi đã nhận ra anh. Emmet có mặt ở đây để đón chúng tôi về trường nhưng khi chúng tôi đi thêm vài bước tôi thấy xe ngựa mang huy hiệu nhà Verringer có anh đứng cạnh.
7 Tôi trải qua một đêm không ngủ, cố nhớ lại tất cả những điều anh đã nói. Anh có nghiêm túc không? Tôi vẫn như thấy khuôn mặt anh ánh lên vẻ nhiệt tình.
8 Tôi bị những nghi ngờ dày vò, ám ảnh suốt, và cảm thấy khó mà ngủ nổi. Tại sao chiếc bông tai lại rơi ở chỗ này, cạnh ao nước? Có phải chỉ vì chủ nhân của nó đã đến đây?
Chị ta có thể đi dạo quanh đây, nó cũng không cách nhà của Quạ bao xa, nhưng mà tôi chưa từng thấy chị ta đi dạo, chị không phải là loại người thích đi dạo loanh quanh ở vùng nông thôn.
9 Cô Patty đứng đợi chúng tôi trên sân ga, chiếc mũ làm bằng toàn hoa violet. Tất cả chúng tôi đều cười vang khi ôm hôn nhau.
“ Lạy Chúa tôi,” cô Patty nói.
10 Năm học mới bắt đầu, Daisy tổ chức một cuộc họp mặt đầu năm và tất cả giáo viên có mặt trong phòng làm việc của bà,
“Chúng ta sẽ làm hết sức mình để quên đi sự kiện trong năm học cũ.
11 Suốt đêm, tôi không chợp mắt và việc đầu tiên tôi làm vào sáng sớm hôm sau là đến gặp Miss Hetherington. Tôi quyết định nói hết tất cả cho bà nghe và bắt đầu bằng cuộc gặp gỡ của chúng tôi với người lạ mặt trong rừng.
12 Phải đợi đến mùa xuân, chúng tôi mới làm đám cưới. Trong thời gian ấy, anh chỉ có thể đi lại với một cái gậy. Tôi ở lại Áo với anh ba tháng. Cô Patty chỉ ở lại với chúng tôi ba tuần.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 7