Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mưa Nhỏ Hồng Trần Chương 22

Chương trước: Chương 21



Bây giờ anh dường như mới hiểu nguyêndo thái độ dửng dưng của Nghiêu Vũ. Khi cô nổi điên có thể bẩt chấp tính mạng.Rõ ràng là tính cách yêu tinh, khủng bố anh, ăn thịt anh.

Ngày hôm sau Hứa Dực Trung triệutập cuộc họp với phòng thị trường, Nghiêu Vũ đương nhiên có mặt.

Họp xong, Hứa Dực Trung vui vẻnói: "Lần này cố hoàn thành trước Tết, mọi người đều vất vả, tối nay tôimời cơm, tất cả tham gia! À, nhân tiện hoan nghênh cô Nghiêu của Đại Đường đếndự".

Vậy là Nghiêu Vũ trở thành nhânvật chính của bữa liên hoan.

Nhân viên phòng thị trường lại ápdụng chiêu cũ như đối với Trương Lâm Sơn, đua nhau mang ly đến chúc Nghiêu Vũ.Hứa Dực Trung không ngăn cản, anh muốn xem Nghiêu Vũ từ chối thế nào. Nhưng ĐỗLối đã nhanh nhẹn đứng lên, miệng cười tươi rói: “Tôi và Nghiêu Vũ là bạn học,cô ấy không biết uống rượu, tôi xin uống thay".

Phòng thị trường xưa nay nổitiếng "mật ít ruồi nhiều", nhân viên phần lớn là nam, có hai chàngrất có cảm tình với Đỗ Lối. Nổi bật nhất bàn tiệc chỉ có Đỗ Lối và Nghiêu Vũ,thấy hôm nay Đỗ Lối đặc biệt phóng khoáng như vậy, các chàng trai phấn khởi tớitấp mang ly đến chúc.

Sau mấy ly rượu, mặt Đỗ Lối ửnghồng. Hứa Dực Trung lúc này ngăn cũng khó không ngăn cũng khó. Anh ngồi nhìn,cứ thế này Đỗ Lối say đến nơi. Anh nâng ly cười nói: “Thì ra người ta chỉ trọngmĩ nhân, ông chủ ngồi đây không có ai đoái hoài!".

Lời vừa dứt, trưởng phòng vội đitiên phong. Mục tiêu lại chuyển sang Hứa Dực Trung.

Uống mấy ly, Hứa Dực Trung cườinói "Rượu nên thong thả thưởng thức, chỉ cần có không khí là được".

Không khí quả rất tuyệt vời. ĐỗLối miệng cười sóng sánh, quay phải quay trái thù tiếp mọi người, mình cô khuấyđộng không khí bàn tiệc.

Hứa Dực Trung mỉm cười nhìnNghiêu Vũ, cô cầm ly nước ngọt đối phó với các chàng trai xung quanh, anh dámkhẳng định, mặt cố cười sắp cứng thành mặt nạ. Anh biết cô không thích nhữngcảnh thế này, không những phải ăn cùng những người lạ, mà còn phải liên tụcđứng lên ứng tiếp, chuyện trò xã giao. Điều anh cần chính là kết quả đó! HứaDực Trung thầm nghĩ, mười ngày này, ngày nào anh cũng tổ chức ăn uống như vậy.

Cô không thích anh? Cũng khôngmuốn làm bạn với anh? Tốt nhất đừng đến tìm cô? Anh đắc ý chỉ muốn cười thậtto, vậy thì gặp nhau trong công việc!

Nghiêu Vũ liên tục thở dài, đếmthời gian, những bữa ăn thế này có thế kéo dài từ bảy giờ tối đến mười giờkhuya là chuyện thường, cô lặng lẽ nhìn thời gian trên điện thoại đi động, tựnhủ, vẫn còn nửa tiếng nữa, cố gắng chịu đựng nửa tiếng nữa.

Ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt longlanh phấn khích của Hứa Dực Trung, nụ cười không lúc nào dứt trên môi. NghiêuVũ lập tức nhớ tới bát canh rắn bốc hơi nghi ngút trên bàn, cô muốn biết, cáimật rắn xanh lè trước đó đã bị ai nuốt vào bụng.

Vui như vậy là bởi vì muốn thấycô bất lực ứng phó? Có phải cảm thấy rất hể hả? Cúi đầu, khóe mắt liếc thấy ĐỗLối đang nhìn mình, mắt long lanh đầy ẩn ý. Nghiêu Vũ thầm nghĩ, tại sao tốinay Đỗ Lối ra tay gỡ bí cho cô như vậy? Trông cô ta hôm nay giống như chưa từnggọi cho cô cú điện thoại đó.

Đang nghĩ vậy, Đỗ Lối đã ngồixuống bên cạnh, nói nhỏ với cô: "Tôi sẽ không để cậu uống say!".

Nghiêu Vũ nhìn cô ta, lại nhìnHứa Dực Trung ngồi đối diện, đột nhiên cười, một cơ hội nhỏ Đỗ Lối cũng sợkhông dám cho cô? Cũng cười: "Tôi uống say chẳng phải rất tốt sao? Cậucàng nhìn rõ hơn".

Ánh mắt Đỗ Lối lạnh lùng,"Cậu chỉ một cốc nhỏ là say, không sợ bị mọi người chứng kiến một màn kịchhay ho?".

“Ha ha, sợ chứ, tôi rất sợ, cóđiều, tôi là người hẹp hòi, cậu nói xem, nếu Hứa Dực Trung nhìn thấy tôi uốngrượu, anh ấy sẽ thế nào? Liệu cậu có thất vọng? Có muốn biết không?”.

"Thật chứ?".

"Cậu tiết lộ chương trìnhvới người ngoài, cho anh ấy biết ngày sinh của tôi, không muốn tôi nhận việccủa Gia Lâm, muốn Hứa Dực Trung thất vọng khi nhìn thấy tôi và Đồng Tư Thànhbên nhau?". Giọng Nghiêu Vũ lạnh dần.

Nói xong cô đứng lên, vui vẻ nói,"Lần đầu đến tập đoàn Gia Lâm, mọi người nhiệt tình như vậy, không đáp lễđược một ly e là hơi khiếm nhã. Thế này vậy, tôi tửu lượng kém, chỉ uống ba cốcđược không?”.

Cô thành thạo rót rượu trắng vàochiếc cốc vại uống bia: "Cốc đầu tiên này tôi vẫn mời ông chủ, cảm ơn phótổng Hứa luôn chiếu cố Đại Đường chúng tôi!". Nghiêu Vũ ngửa cổ một hơiuống hết cốc rượu.

Hứa Dực Trung sửng sốt. Một cốcvại rượu như vậy, Nghiêu Vũ lại uống một hơi? Anh không kịp phản ứng, sực nhớcảnh cô say lần trước, luống cuống, buột miệng hỏi: "Cô làm gìvậy?!". Rồi đứng dậy giằng chiếc cốc trong tay cô. Anh biết, chỉ chưa đếnmười phút là Nghiêu Vũ xảy ra chuyện.

Hứa Dực Trung vội vàng cằm túixách của cô, nói: "Mọi người cứ tự nhiên, tôi đưa cô ấy về".

Anh không đợi phản ứng của NghiêuVũ, kéo tay cô lôi đi.

Đỗ Lối và mọi nhân viên trongphòng nhìn Hứa Dực Trung nét mặt nghiêm trọng, kéo Nghiêu Vũ đi, ai nấy nhìnnhau, tay Đỗ Lối nắm chặt chiếc khăn ăn. Cô ta thật có bản lĩnh, nói uống làuống, thái độ của Hứa Dực Trung bộc lộ rõ như vậy sao? Lần này mình không muốnNghiêu Vũ uống say, không muốn cô ta say để Hứa Dực Trung chăm sóc. Cô ta liềnmuốn uống, lại uống một hơi nhiều như vậy?

Hứa Dực Trung không ngừng lẩmbẩm, kéo Nghiêu Vũ ra khỏi nhà hàng.

"Bỏ ra! Tôi muốn nôn!".Nghiêu Vũ bắt đầu hối hận không nên tức Đỗ Lối. Mình bị làm sao? Mọi khi khôngchấp, lần này sao lại bị kích động?

"Cô điên rồi?!". HứaDực Trung giận dữ hét. “Một cốc nhỏ đã say, uống nhiều như vậy sẽ thế nào?”.

Nghiêu Vũ nôn ra mật xanh mậtvàng, nhìn anh nói: "Là tôi cố ý, vui không?". Cô lảo đảo vừa đứnglên đã ngã nhào.

Hứa Dực Trung hoảng hốt ôm lấycô, giơ tay vẫy xe đến bệnh viện. Anh không nhìn thấy Đỗ Lối ra theo, đứng ởcửa nhà hàng, mặt dần dần biến sắc.

Đêm đó Nghiêu Vũ hoàn toàn khôngcòn ý thức, nên cũng không khóc lóc chửi bới. Hứa Dực Trung giận sôi người, quảkhông thể ngờ kết cục lại như thế. Sự quyết liệt của Nghiêu Vũ quả thật ngoàisức tưởng tượng của anh, cô hoàn toàn có thể không cần uống, vậy mà lại độtnhiên chuốc vạ vào thân, anh hối hận không ngồi bên cô để kịp thời giằng cốcrượu ra, cô không cho anh kịp phản ứng, đã uống cạn một cốc vại rượu trắng.

Nghiêu Vũ cố ý, cố ý buộc anh hốihận đã dày vò cô.

Bây giờ anh mới hiểu, thái độdửng dưng bất cần của Nghiêu Vũ hình thành như thế nào. Lúc nổi điên thậm chícô có thể bất chấp tính mạng, còn bận tâm điều gì? Đúng là tính khí thổ phỉ,khủng bố anh, ăn thịt anh.

Vừa rồi cô nói gì? Cô có ý! Muốnnói rõ với anh, cô uống cho anh xem, để xem anh còn dám ép cô tham gia nhữngbữa ăn cô không thích?!

Hứa Dực Trung nhìn khuôn mặttrắng nhợt của Nghiêu Vũ, đột nhiên lại hết giận, thay vào đó là cảm giác xótthương. Anh giơ tay vén mấy sợi tóc bết trên má cô, tay chạm vào làn da mặt mịnmàng, đúng như anh đoán, anh vuốt nhẹ lên đó, nhìn đôi môi trắng nhợt, lại muốnôm ấp vỗ về.

Vừa nghĩ vậy, Hứa Dực Trung điđến bên kia giường, ghé nằm ôm cả người lẫn chăn, đầu cô dựa vào ngực anh, mềmnhũn gục vào lòng anh.

Bỗng nhiên cô co rúm người. HứaDực Trung hơi hoảng, khẽ dỗ: "Không sao, không sao, anh ở đây". Nói xonglại thở dài, sao mình lại thích con người khó tính này đến thế! Cô dửng dưng ởvới anh, cô hoàn toàn không để mắt đến anh.

Báo ứng! Đầu anh lóe ra hai chữ,ba mươi tuổi làm tổn thương trái tim bao thiếu nữ, bây giờ bị báo ứng, NghiêuVũ với tính cách như vậy khiến anh căng thẳng, khiến anh vấn vương, vậy mà anhlại nghĩ do mình xấu tính không chịu nổi một cô gái nào đó thờ ơ với mình.

Sao anh lại quên, không phải mọicô gái đều để mắt đến anh. Anh trở nên như vậy từ lúc nào? Bây giờ anh chỉ biếtnhăn nhó khổ sở.

Tại sao Nghiêu Vũ đột nhiên nhưvậy? Hứa Dực Trung thầm nghĩ, nhìn cô nằm gọn trong lòng, bắt đầu nhớ lại từngchi tiết trên bàn ăn. Đỗ Lối nói gì với cô? Giữa hai người đó rốt cuộc làchuyện gì? Mối hoài nghi trước đây lại hiện ra.

Chiều hôm sau Nghiêu Vũ đã hoàntoàn trở lại bình thường. Khi cô tỉnh giấc Hứa Dực Trung đang ngồi trên ghế đọcbáo, Nghiêu Vũ vô cùng hối hận sự việc tối qua. Tức giận như vậy có nghĩa gì?Cô đâu có ý định chen vào giữa Hứa Dực Trung và Đỗ Lối.

Nghiêu Vũ đang suy nghĩ nên nóithế nào. Hứa Dực Trung đã đặt tờ báo xuống, nhìn cô cười, "Sau này cô đừnguống rượu thì hơn. Cốc rượu tối qua khiến các chàng trai của Gia Lâm đến giờvẫn thất điên bát đảo, họ bảo các cô gái của Đại Đường thật đáng sợ, trước đâyVương Lâm đã khiến họ đổ gục trên bàn. May mà tôi kịp thời đưa cô đi, nếu khôngsẽ khiến họ sợ chết khiếp".

Nghiêu Vũ đỏ mặt, cười gượng nói:"Không biết uống rượu nhưng có gan uống, cảm ơn anh tối qua đã đưa tôiđi".

Ánh nắng chiếu lên người Hứa DựcTrung, bao bọc thân hình thẳng tắp đó, lúc anh đột nhiên nhăn mặt, Nghiêu Vũlập tức cảm thấy căn phòng như tối lại. Hứa Dực Trung thở dài, "Hôm naytôi phải đích thân giải thích với Đỗ Lối, chẳng phải cô là người của Vương Lũysao, tôi đâu dám để cô xấu mặt, có khi lại nói Gia Lâm bắt nạt người của ĐạiĐường".

Ồ, thì ra anh ta kéo cô đi là vìlí do đó. Nghiêu Vũ nhìn Hứa Dực Trung một lát, thở dài, cũng cười, “Đúng vậy,chuyện xấu hổ như thế, sau này không dám nữa".

"Không sao, cô chỉ cần đừngđể tôi khó xử trên bàn tiệc là được". Hứa Dực Trung nói. Không hiểu saoanh lại thích cô? Nghiêu Vũ tỏ ra thích mềm mỏng, anh không thể không thay đổiđối sách, cần thận trọng che giấu, sợ nói ra câu gì không đúng, cô lại bảo saunày đừng đến tìm cô, cũng không cần dùng chiêu bài bạn bè.

Hứa Dực Trung nghĩ suốt buổi tối,sau hàng loạt vụ việc vừa rồi cuối cùng anh rút ra kết luận, muốn theo đuổiNghiêu Vũ không thể tỏ ra quá si mê đeo bám, nhất là khi trong lòng cô vẫn cònhình bóng Đồng Tư Thành. Dứt khoát tránh xa không để cô cảm thấy bất ổn, khôngcho anh cơ hội tiếp cận.

Nghiêu Vũ thấy Hứa Dực Trung nóivậy, lại tưởng anh cần giải thích với Đỗ Lối, chợt hiểu ra, cười nói,"Không đâu, lần sau tuyệt đối không động một giọt rượu, may cũng phục hồinhanh, tôi phải làm xong công trình của bên đó trước Tết, để về ăn Tết với bốmẹ .

Hứa Dực Trung gật gù, "Côkhỏe rồi thì tốt, ngày mai đi làm". Anh không dám bảo cô cứ ở nhà nghỉngơi. Anh quyết định từ nay sẽ ít xuất hiện trước mặt cô.

Đỗ Lối cảm thấy rất kì quặc, saubuổi tối hôm đó, Hứa Dực Trung đi đâu hầu như cũng đưa cô đi cùng, hầu nhưkhông đến tìm Nghiêu Vũ, có vẻ hoàn toàn chỉ có những tiếp xúc vì công việc.

Cô quyết định thử mời Hứa DựcTrung đi ăn, chỉ cần có thời gian là anh không từ chối. Mấy lần cùng nhau rakhỏi công ty, gặp Nghiêu Vũ và mấy chàng trai phòng thị trường từ công trườngtrở về. Hứa Dực Trung chỉ hỏi qua vài câu rồi đưa cô đi.

Đỗ Lối quan sát rất kĩ ánh mắtHứa Dực Trung, khi thấy ánh mắt đó không hề dừng trên người Nghiêu Vũ bỗng hoàinghi, có phải tình cảm như sét đánh của Hứa Dực Trung đối với Nghiêu Vũ đã tiêutan?

Lùi một bước có thể biết trờirộng bao la, Hứa Dực Trung lùi xa quan sát Nghiêu Vũ, nhận thấy chỉ cần anh vàĐỗ Lối cùng xuất hiện, thái độ của Nghiêu Vũ đối với anh càng tự nhiên. Có phảicô rất quan tâm đến cảm giác của Đỗ Lối? Vướng mắc giữa họ ở đâu?

Vậy là Hứa Dực Trung hẹn Đỗ Lối,anh tin qua Đỗ Lối có thể dò được điều anh muốn biết.

Còn một tuần nữa là Tết âm lịch,khắp thành phố đã tràn ngập không khí Tết, trong lúc uống trà Hứa Dực Trung hỏiĐỗ Lối, "Tết này em có về nhà không?".

"Có, bố mẹ đợi em về ănTết".

"Tôi cũng đã đến thành phốđó, rất đẹp, tựa núi kề sông. Tiếc là chỉ ở lại một ngày, chưa có cơ hội thămquan nhiều".

Đỗ Lối vui vẻ hắn, "Có thờigian em sẽ làm hướng dẫn viên cho anh, thành phố của em có một ngọn núi caochọc trời, là khu du lịch cấp tỉnh, thời điểm này tuyết phủ dày trắng xóa, cóthế đi trượt tuyết. Dưới chân núi có một thị trấn cổ, còn giữ rất nhiều tập tụcngày xưa".

Hứa Dực Trung thủng thẳng hỏi:"À, Đỗ Lối, em đẹp như vậy là được di truyền từ bố hay mẹ?".

"Ồ, từ mẹ. Mẹ em vốn là diễnviên kịch nói, hồi trẻ đẹp lắm".

"Vậy sao em không đi làmdiễn viên? Em mà làm diễn viên có khi rất nổi tiếng". Hứa Dực Trung cườingất.

Đỗ Lối cũng cười, mắt vừa chớplại ảm đạm, buồn buồn nói, "Xinh đẹp làm gì? Bố em cũng đâu có cầnmẹ".

Hứa Dực Trung sửng sốt. Đỗ Lối hạgiọng: "Họ ly hôn lúc em mới hết tiểu học. Hai người đều rất tốt với em,nhưng không sống được với nhau, Tết này em phải qua lại hai nơi, chỉ là nghĩavụ, không giống một gia đình, em rất muốn có gia đình của mình".

"Sẽ có, em là cô gái tốt,nhất định sẽ có".

Đỗ Lối thầm than, đúng, sẽ có,nhưng không bỏ công bỏ sức thì không có được như ý. Cô cúi đầu giấu ánh mắtlong lanh, khẽ nói: "Dực Trung, có thể giúp em một việc không?".

"Nói đi!". Hứa DựcTrung cảm thấy Đỗ Lối cũng vất vả, bố mẹ ly hôn từ lúc cô còn nhỏ, chẳng tráchcô luôn biết cảm thông chia sẻ hơn hẳn Nghiêu Vũ.

Đỗ Lối do dự giây lát, nói:"Bố mẹ đều rất quan tâm, luôn hỏi em đã có bạn trai chưa, gần đây liên tụcgọi điện thúc giục, muốn em mang về cho họ xem mặt, để họ yên tâm". Cônhìn Hứa Dực Trung giọng tha thiết, "Tết này nếu anh có thời gian, liệu cóthể... nếu anh khó xử, thì thôi".

Đến nhà Đỗ Lối, đóng giả bạn traicô? Hứa Dực Trung thực sự thấy khó. "Đỗ Lối em mới hai lăm tuổi, chưa phảinhiều, bố mẹ dù không yên tâm, nhưng nói dối như vậy, đến lúc họ biết, chẳngphải càng lo lắng?".

"Anh không biết, nếu em cóbạn trai, họ sẽ yên tâm, bởi họ luôn cảm thấy nợ em, em có một mình ở thành phốnày, nếu nhờ người khác lại sợ họ hiểu lầm. Anh thì không, chúng ta làbạn".

Hứa Dực Trung ngẫm nghĩ, cuốicùng mỉm cười, "Được, đằng nào tôi cũng muốn đến chơi thành phố đó, coinhư là chuyến du lịch, chỉ cần xuất hiện một lần ở nhà em là được, đúngkhông?".

"Vâng, nhiều nhất là ăn bữacơm ở nhà bố em, một bữa ở nhà mẹ em, xong xuôi là anh có thể về". Đỗ Lốithấy Hứa Dực Trung nhận lời thầm thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Hứa Dực Trung suy nghĩ vấn đề quáđơn giản, anh chỉ một lòng muốn tìm cớ Tết này đến gặp Nghiêu Vũ. Nếu đến với tưcách là bạn trai Đỗ Lối, Nghiêu Vũ sẽ không cảm thấy anh đến là để tìm cô.

Nếu thời gian quay trở lại HứaDực Trung tuyệt đối không nhận lời Đỗ Lối. Sau sự việc anh không chỉ một lầnhối hận đã lấy cớ đó để đến thành phố của Nghiêu Vũ, có một số người, khôngđược phép mềm lòng với họ, Hứa Dực Trung đánh giá Đỗ Lối quá thấp, anh quên côtừng quyến rũ anh, cũng không hiểu một điều, Đỗ Lối chưa từng từ bỏ những gì cômuốn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 23

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Nữ Hoàng Game

Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen

Số chương: 33


Nữ Quái Sân Trường

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 9


Cẩm Tú Mỹ Nhân

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 22


Tình Yêu Trong Bóng Tối

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 10