101 Ý chỉ những người chỉ đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, trông mặt mà bắt hình dong. Huynh đệ Bạch gia chỉ là muốn giúp Mục thân vương thăm dò ý tứ của hai người bọn họ, không dám đến là bởi vì muốn tránh bị hiềm nghi đồng thời cũng bởi vì sợ bị đóng cửa không tiếp, chợt nghĩ từ trước đến nay Dịch Thanh Vân đối đãi với Chu Nhi có khác biệt, mới phái nha hoàn này đi qua.
102 Cảnh Hòa đế đanh mặt lại, mắt dường như có tia sáng lóe qua, giọng điệu hoàn toàn bất đồng với sự bình thản khi nãy: “Chuyện bất trắc của Bình Hi, trẫm sẽ điều tra rõ! Ngươi theo trẫm hồi cung, về Ninh Vân, thì cứ ở lại đây lo liệu việc hậu sự cho Bình Hi rồi mới tính tiếp.
103 Ở trong kinh thành, chuyện Tuyền Cơ dưới ánh mắt chằm chằm của chúng nhân mà một mình đột phá vòng vây đã bị truyền thành một trong những thần tích của Thiên nữ.
104 Tuyền Cơ hôn mê suốt cả một ngày rưỡi bị đánh thức bởi một vị đắng nghét, mở mắt ra nhìn liền thấy một muỗng thuốc đen xì đang chuẩn bị đổ vào miệng mình, nghĩ đây chắc là thứ khiến mình đắng quá mà tỉnh dậy rồi, làm gì mà còn chịu mở miệng uống nữa, ngậm chặt miệng toàn thân co rút lại.
105 Dược tính trong người Tuyền Cơ còn chưa giải hết hoàn toàn, ngồi cũng không được yên ổn, miễn cưỡng giơ tay muốn chỉnh lại cổ áo bị mở ra, thử mấy lần cũng đều thất bại.
106 Đến buổi chiều, Tuyền Cơ đã có thể cử động thoải mái hơn. Chuyện đầu tiên nàng làm là chạy đi gặp Dịch Thanh Vân, Triệu Kiến Thận đích thân đưa nàng đi đến phòng nghỉ của Dịch Thanh Vân.
107 Trang viên mà hiện tại bọn họ đang ở này là một trong những cứ điểm bí mật của Triệu Kiến Thận tại Ninh quốc, cách kinh thành khoảng một ngày đường, phía trước trang viên không xa là đường cái, có thể nhìn thấy đám người ngựa lui tới kinh thành, cũng coi như có chút náo nhiệt.
108 Mỹ nhân này ta nhất định phải dắt về Thành quốc! Trong lòng Thành Nghiệp bùng lên một ham muốn cháy như lửa mạnh, ánh mắt lại càng không hề che giấu dù chỉ một chút.
109 Ngựa của Thành Nghiệp bị Dịch Thanh Vân gây thương tích, không biết đã chạy đi đâu, tùy tùng đi theo tự giác nhường ngựa của mình, Thành Nghiệp nhảy lên ngựa, nói với Vạn Tố Hòa: “Đa tạ Vạn đại nhân đã giải vây!” Dứt lời cũng không quay đầu lại mà lưng thẳng tắp thúc ngựa chạy đi.
110 Tuyền Cơ được Lam Tích dẫn về phòng nghỉ ngơi, nhưng mà làm sao yên tâm cho được? Triệu Kiến Thận giảo hoạt âm hiểm như vậy, chắc chắn cậu sẽ trúng kế của hắn, ai biết Triệu Đại ma vương sẽ lừa cậu đồng ý chuyện gì?Lam Tích nhíu mày nhìn Tuyền Cơ, bỗng mở miệng nói: “Khuôn mặt này của ngươi thật phiền phức! Gả cho thiếu gia cũng tốt, gả cho người bình thường bên cạnh, làm sao ứng phó được kiếp đào hoa ngươi rước lấy.
111 Dịch Thanh Vân đột nhiên chạy đi như thế, Tuyền Cơ vô cùng kỳ lạ, nhìn một bàn đồ ăn đã bị “ô nhiễm” vô cùng bực bội, nàng còn chưa ăn no mà!Triệu Kiến Thận từ trong nỗi sỉ nhục của thất bại đi ra, vỗ tay ra hiệu cho thuộc hạ đến mang đồ ăn xuống và bưng vài món đơn giản khác lên.
112 Triệu Kiến Thận kéo Tuyền Cơ lại gần để ôm lấy nàng, muốn nhờ sự mềm mại cùng mùi hương thơm ngát trên người nàng để xoa dịu bản thân mình. Chợt hắn nhớ lại lời nói của Trương mẫu vào đêm trước khi hắn quyết định đi đến Ninh quốc.
113 Tuyền Cơ phấn khởi đi tìm Dịch Thanh Vân, nói ngày mai có thể xuất phát quay về Phồn Tinh cốc. Dịch Thanh Vân nửa tin nửa ngờ nói: “Muội không phải là đã đồng ý điều kiện nào của Trầm Kiếm rồi chứ, hắn tốt như vậy sao?”Tuyền Cơ cười tủm tỉm nói: “Không có, hắn bỗng nhiên trở nên rất dễ nói chuyện, muội đưa ra điều gì hắn đều đáp ứng!” Chuyện nụ hôn nhẹ kia thì không cần nhắc đến.
114 Tuyền Cơ dịch chuyển cơ thể Lạc Dương một chút, đem đầu của hắn từ trên đùi Dịch Thanh Vân dời xuống, xác nhận người đã nằm thẳng, lập tức bắt đầu xoa bóp tim ngoài lồng ngực, xoa bóp được vài cái, phát hiện sắc mặt Lạc Dương dường như hơi hồi phục, Tuyền Cơ vội vàng nói với Dịch Thanh Vân: “Đại ca, huynh cứ bắt chước theo muội như thế này, ấn nơi này trên ngực hắn từng cái từng cái, chỉ cần không làm hỏng xương cốt của hắn là được rồi.
115 Lạc Dương thu dọn lại sổ sách, liền đi xem chừng vườn thảo dược do chính tay hắn trồng. Dù sao Tuyền Cơ cũng không có việc gì làm nên đi theo phụ hắn nhổ cỏ dại.
116 Toàn bộ thợ thủ công của Phồn Tinh cốc đều được điều động, làm suốt cả tháng trời mới xây xong được cái bồn tắm, Dịch Thanh Vân đến xem một vòng, ngưỡng mộ không thôi, liên thanh nói tiểu muội biết hưởng thụ, quay người túm lấy nhóm thợ yêu cầu phải chiếu theo cái này làm một cái giống y chang ình.
117 Triệu Chính thấy khuôn mặt Triệu Kiến Thận hiếm có lúc mừng vui lộ rõ ra ngoài, thả lỏng rất nhiều so với mọi khi thì không khỏi thấy tò mò, Tuyền Cơ đã viết gì mà khiến hắn cao hứng như vậy.
118 Dịch Thanh Vân tức giận nói: “Không biết là ai lần trước hôn mê trên đường đá thiếu chút nữa là mất mạng! Không được, muốn đi thì ta cùng ngươi đi!”“Hoa vương[1] mà huynh đang chiết cành cần phải có người chăm sóc mỗi ngày, nếu giao cho người khác ngộ nhỡ làm không tốt, công sức của huynh hơn ba tháng qua sẽ uổng phí.
119 Trong lòng Lạc Dương phong quang nguyệt tễ[1], không nghĩ nhiều đến sự đời, nhưng dù sao Tuyền Cơ cũng là nữ tử có chồng, bản thân là một đại nam tử tất nhiên không ngại, còn với nàng lại là chuyện hệ trọng liên quan đến danh tiết.
120 Vừa rồi chứng kiến một màn rất kích thích, Triệu Kiến Thận có thể miễn cưỡng chấp nhận việc tin tưởng ỷ lại của Tuyền Cơ đối với ông anh vợ đại ca, nhưng mà Lạc Dương kia rốt cuộc là người nào, nàng thế nhưng có thể yên tâm nằm trên lưng Lạc Dương ngủ như vậy! Khoảnh khắc đó, trong lòng hắn chuyển qua trên dưới một trăm phương pháp làm cho Lạc Dương vô thanh vô tức từ nay về sau biến mất, đã từng nghĩ đến việc vừa rồi dứt bỏ hết thảy kiêng dè hung hăng giữ lấy Tuyền Cơ, công khai biểu thị với mọi người, nữ nhân này là của hắn! Những người khác mơ tưởng nhúng chàm!Nhưng là, cũng là vừa rồi, khi hắn ngẩng đầu nhìn thấy trong mắt Tuyền Cơ ngượng ngùng cùng mê hoặc, lửa giận đố kỵ trong lòng thoáng chốc như bị thủy triều cuốn đi không còn một mảnh… Trong lòng nàng cũng có hắn.