21 Hàn Tuấn Phong cố gắng mở mắt, chuyện vào triều đã khiến hắn hình thành thói quen dậy sớm. Tuấn Phong nhúc nhích thân người, cố gắng nhẹ nhàng không làm cho nàng thức giấc.
22 Hoàng Thượng hôm nay thật kỳ lạ… Hàn Tuấn Phong sau khi buổi triều kết thúc thì vong qua chỗ hoàng huynh thăm hỏi, trong các huynh đệ, Hàn Chiến Cơ là người duy nhất hắn tôn trọng.
23 “ Ngươi biết chuyện cô gái Hứa Thanh được vương gia thị tẩm rồi chứ?” “ Lớn bé trong phủ này đều biết rồi. Liền sau đó cô ta bị ba phu nhân dạy dỗ ột trận, không biết là như thế nào….
24 Xá lễ… “Chúng ta ghé hàng vải này đi, tôi muốn tìm xem có loại vải nào may được cho anh mấy chiếc áo hiện đại không chứ đầu tóc anh vậy mà mặc cổ trang thì ngố lắm.
25 Thời tiết sáng nay thật đẹp, vậy mà không hiểu sao Hứa Thanh lại có linh cảm chẳng lành… “ Hứa tỷ, thời tiết hôm nay thật đẹp. Hoàng huynh và mọi người muốn vào rừng săn đó, muội đi hái nấm, tỷ mau thay quần áo rồi cùng đi.
26 “ Ha…Ha… “ ~0~ Nghĩ, nghĩ nghĩ đi Hứa Thanh, mày không thể đào một cái hố ở đây rồi chui xuống được được, nếu bị họ phát hiện ra thì… “Uhm, lúc đó đúng là tôi có hét.
27 AAA, hắn đúng là đồ đáng ghét mà, Hứa Thanh nhìn từng món đồ của “kẻ thù” được đưa vào phòng mình, mồm há càng lúc càng rộng ( Mèo: tốt nhất đừng ai tưởng tượng ra xem nó như thế nào).
28 Hứa Thanh trằn trọc cả đêm mà không ngủ được, hiển nhiên rồi cô có thể ngủ trên cái ghế đó sao. Dù đã áp dụng 36 kiểu nằm : ngang, dọc trái phải cũng không thể ngủ được.
29 Lúc Hứa Thanh thức dậy đã gần tới bữa trưa, dù là bị xích thật nhưng được nằm trên chiếc giường hiện đại vẫn là làm cho nàng ngủ ngon giấc. Tay không còn bị xích nữa, có lẽ hắn chỉ xích nàng vảo buổi tối.
30 Hứa Thanh không ngừng giãy dụa nhưng cũng chẳng thay đổi được gì. Đôi môi mềm mại thuận theo cổ từ từ đi xuống dưới… Hơi thở của nàng trở nên gấp gáp… Ý nghĩ duy nhất hiện lên trong đầu Hứa Thanh là “ Shit…Hắn động đến nàng nhiều như vậy, chẳng may không đủ thuốc ngừa thai thì sao… Mình chưa có chồng mà lại có thai.
31 Nhìn tình hình trước mặt Hàn Tuấn Phong đành mở mở miệng mời Thái Hậu vào xe để về kinh thành, ở nơi đây lâu không có tốt cho sức khỏe. Hắn vốn dự tính muốn mẫu thân có hảo cảm với nàng, vậy mà trở thành ác cảm lúc nào không hay.
32 “ Hứa Thanh xin tham kiến Thái hậu” Nàng vừa nói vừa quỳ xuống, bản thân vốn đã thay vào bộ y phục mà lần trước Thiên Hạo mua cho. Trong con mặt của người ở đây, Hứa Thanh trong bộ y phục cổ trang quả thực là một cô gái xinh đẹp.
33 “ Hàn Tuấn Phong, ta đếm đến 3, ngươi có thả ta ra không thì bảo. ” Hắn bế nàng lên giường, đặt lên môi nàng một nụ hôn cháy bỏng, một tay giữ chặt tay Hứa Thanh lên đầu giường, bàn tay kia không ngừng ve vuốt khắp cơ thể nàng.
34 Nhưng tia sáng mặt trời nóng bỏng xuyên qua lớp giấy, chiếu rọi vào mắt, đánh thức Hứa Thanh dậy. Nếu nàng đoán không lầm thì đây chắc chắn đã gần trưa.
35 Hứa Thanh và Thiên Hạo đi vào Đường Uyển viên thì bắt găp Hàn Tuấn Phong đang ngồi đó đọc sách. Cảm giác có chút kỳ quái, Thiên Hạo quay sang hỏi “ Hứa Thanh, tại sao…?” “ Ugh, my nightmare ( cơn ác mộng của tôi đó)…” Hứa Thanh khẽ tặc lưỡi, tiến lại gần phía hắn “ Hì hì, tôi có khách, anh không phiền nếu ra phòng khác được không?” “ Câu trả lời là có, ta sẽ cảm thấy rất phiền.
36 Hàn Tuấn Phong vừa từ trong cung trở về, bước vào phòng đã thấy Hứa Thanh đang may may vá vá. “ Aw. ” 2s tiếp “ Aw”, hành động diễn ra cứ lặp đi lặp lại thành chu kỳ.
37 Hứa Thanh chết lặng, đây là một cơn ác mộng kinh tởm nhất mà nàng nhớ đã từng trải qua nhưng cũng không khiếp sợ đến nỗi này… Tiếng ếch ộp đưa nàng về thế giới hiện tại, Hứa Thanh quay người hòng đập cửa thoát ra ngoài nhưng vô ích, cánh cửa đã bị khóa chặt.
38 Chiến Cơ không thấy Hàn Tuấn Phong vào triều, vội lo lắng, hắn cảm giác việc này có liên quan đến Hứa Thanh nên vừa bãi triều đã vội đến Lãnh Nam phủ.
39 “Được rồi Hứa Thanh, quay về phòng đi. ” Hàn Tuấn Phong thấp giọng, trừ bỏ nàng hắn không hề ôn nhu với ai như vậy “ Ta muốn vào nói chuyện với nàng. ” Hắn trợn mắt “ Ngươi điên rồi sao, Vũ Hứa Thanh, ngươi rốt cuộc muốn làm gì.
40 Hứa Thanh bất động lần thứ ba trong ngày, hai lời cầu hồn kia lãng mạn, chan chứa cảm xúc biết bao thì lời cầu hôn của hắn lãng nhách từng ấy. Đã thế hắn còn nói với giọng bình thản như kiểu “ chuyện ngươi lấy ta là hiển nhiên rồi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111