41 “Đúng vậy, tôi cảm thấy chấp nhận được anh rất khó. ” Kính Huyễn cự tuyệt rất dứt khoát, một chút cũng không dây dưa. “Tại sao, cự tuyệt cũng phải có lý do?” Diêm Hỏa không hiểu là mình làm sai chỗ nào, để cô dễ dàng cự tuyệt như vậy.
42 “Anh là tên hạ lưu, tại sao có thể tùy tiện hôn người ta, không biết xấu hổ. ” Phản ứng của Kính Huyễn là cực kỳ tức giận mắng Diêm Hỏa, ai quản anh ta là ai, mắng trước nói sau.
43 “Đình bảo bối chúng ta quyết định như vậy, con không được rời khỏi mẹ, mẹ cũng chỉ có hai tiểu bảo bối các con, mẹ không thể mất đi các con. ” Kính Huyễn ôm thật chặt Đình bảo bối, như vậy mới có thể làm cho cô cảm nhận được cảm giác an toàn.
44 Mật Nhu, cậu xem, mình tìm được dây chuyền. ” Kính Huyễn mở tay ra, đưa sợi dây nắm thật chặt trong tay cho Mật Nhu nhìn. “Mình xem một chút, thật sự là dây chuyền của cậu, làm sao cậu tìm được?” Mật Nhu vui mừng hỏi Kính Huyễn, cầm dây chuyền trong tay vui vẻ nhìn đi nhìn lại.
45 “Vậy cậu tính làm gì bây giờ, cậu có nói cho anh ta biết chuyện cậu giúp anh ta sinh hai đứa nhỏ hay không ?” Mật Nhu sốt ruột hỏi Kính Huyễn. “Làm ơn, mình làm sao có thể nói cho anh ta biết, Bạch Đình cùng Bạch Hoan đều là bảo bối của mình, mình không thể nào cho anh ta biết.
46 “Cậu đừng như vậy nữa, có lẽ sự việc cũng không nổi như chúng ta nghĩ đâu, anh ta cũng có thể không tới tìm cậu mà. Xung quanh anh ta không phải mỗi ngày đều có rất nhiều người phụ nữ hay sao.
47 Ai ở trong đó? Húc Nhật sao?” Kính Huyễn tính hỏi rõ ràng trước khi bước vào, xem thử bộ dạng của người kia như thế nào, dáng vẻ không giống như Húc Nhật.
48 “Được thôi, vậy chúng ta đi uống cà phê, anh biết một quán cà phê mùi vị rất được bảo đảm em sẽ thích. ” Điệu bộ Diêm Hỏa dường như rất quen thuộc với Kính Huyễn thậm chí khoắc vai cô, lên tiếng mời cô cùng anh đi uống cà phê.
49 “Tôi không quan tâm là anh làm hay không, dù sao tôi cũng không để ý, tôi có việc đi trước. ” Kính Huyễn cảm thấy có nói tiếp với anh không thể giải quyết được vấn đề, nên nói xong lập tức rời đi.
50 “Tôi sẽ không làm gì với anh. Kính Huyễn chúng ta đi xuống đi không cần để ý đến anh ta”. Húc Nhật trước mặt Diêm Hoả khiêu khích ôm bả vai của Kính Huyễn, Kính Huyễn cũng không có đẩy Húc Nhật ra vì trong lòng muốn khiến Diêm Hoả chết tâm.
51 “Lúc này còn có thời gian đùa giỡn hay sao? Hiện tại chuyện quan trọng nhất là đưa Kính Huyễn đến bệnh viện. ” Húc Nhật nhìn Diêm Hỏa ôm Kính Huyễn, trong lòng cố nén tức giận nhẹ nhàng trách mắng Diêm Hỏa.
52 “Tôi có thể đối với anh yên tâm mới gọi là kỳ lạ, anh thay phụ nữ như thay quần áo, không biết sau khi có được cô ấy anh có trân trọng hay không. ” Húc Nhật không muốn dấu diếm mở miệng hỏi thẳng Diêm Hỏa.
53 “Bác sĩ, cô ấy bị gì vậy có nghiêm trọng không ?” Húc Nhật vừa nhìn thấy bác sĩ từ trong phòng bệnh đi ra ngoài, liền vội vàng tiến lên hỏi thăm. “Ai là thân nhân của bệnh nhân?” Bác sĩ nhìn trước mắt nhiều người như vậy, lên tiếng hỏi.
54 “Cậu tới rồi àh, ha ha. ” Kính Huyễn bây giờ đã tỉnh lại, nhìn thấy Mật Nhu vào phòng bệnh, vui vẻ chào hỏi. “Đúng vậy, cái cậu này làm cái gì vậy hả, hại tớ lo lắng gần chết.
55 “Đừng nghe mẹ con nói lung tung, mẹ con còn phải ở mấy ngày nữa mới được ra viện đấy” Mật Nhu tàn nhẫn phá tan ảo tưởng của Kính Huyễn, bởi vì cô biết Kính Huyễn ghét nhất là nằm viện.
56 “Tôi không muốn, tại sao tôi lại đồng ý để anh làm xét nghiệm ADN, con của tôi, tự tôi biết con mình là của ai, dù sao không phải của anh là được rồi.
57 “Chẳng lẽ lý do con cự tuyệt ta chính là cái này, vậy có hơi quá. . , một chút thái quá hay không?” Hiện tại Diêm Hỏa thất bại một cách khổ sở vì một lý do nhàm chán càn rỡ?“Đúng vậy, ông nãy giờ không có nghe nhầm, đó là lý do tôi không chấp nhận ông, cho nên ông có thể đi khỏi đây.
58 “Con làm sao mà lại đến bệnh viện vậy, con hù chết bà nội con rồi kìa, cái thằng bất hiếu này con có biết là bà nội lo lắng cho con lắm không”. Bà nội sau khi nghe những lời nói của Diêm Hoả, cũng không cần lo lắng cho loại ngu ngốc như Diêm Hoả, liền không khách khí mà đấm vào Diêm Hoả, nhưng lực lại rất yếu không đau cũng không ngứa.
59 “Tại sao cậu lại đi gấp như vậy, chân của cậu không nên cử động nhiều. ” Mật Nhu lo lắng nhìn chân bị thương của Kính Huyễn, không hiểu hỏi cô. “Cậu tại sao đần như vậy, cậu không nhìn thấy hai người kia sao? Nếu như bị họ phát hiện đến sự tồn tại của tớ, hai bảo bối sẽ bị mang đi, hiện tại tốt nhất là chạy trốn thôi?” Kính Huyễn nhỏ giọng nói với Mật Nhu, tự mình bước xuống giường.
60 “Không được, ông hung dữ lắm. ” Hoan bảo bối ở trong ngực Kính Huyễn, sợ hãi nói, xem ra thật đúng là bị vẻ mặt tức giận của Diêm Hỏa làm hoảng sợ không ít đâu.