21 Thời gian cứ thế trôi qua, ngày cử hành hôn lễ đã tới.
Trong cung khắp nơi ngập tràn sắc đỏ, chữ Hỉ được dán trên các cột đình, nhìn qua thì nơi đây tràn ngập vui mừng.
22 Chậc chậc!
Nam chính thâm tình ghê, dù nữ chính không còn trong sạch nhưng vẫn như cũ muốn nàng.
Ninh vương nhìn Vương Minh Dạ "Nàng đã là người của ta, không còn là vương phi của ngươi nữa, ngươi nên buông tay".
23 Hôn lễ của Ngự vương phủ được tổ chức khá vội vàng.
Nhìn thấy một màn này, mọi người đều có các thái độ khác nhau.
Có người ngưỡng mộ cũng có người khinh bỉ.
24 Khi Mạnh Tâm với Vương Minh Dạ tổ chức hôn lễ, hắn lập mưu cướp nữ chính, nhưng lúc đó đã xuất hiện thích khách, giằng xé một hồi lâu, nữ chính bị ép đến vách đá và rơi xuống vực.
25 Tĩnh Hạ cảm thấy có người cứ đẩy đẩy cô.
Cô mở mắt, thấy mình đang ngồi trên bàn, đằng trước là tiếng thầy giáo dạy môn Toán.
Đây là trường học?
"Tiểu Hạ, cậu đừng ngủ nữa, hơn hai tháng nữa là thi học kỳ rồi, cậu cần phải nghe giảng".
26 Mỗi ngày cứ như vậy mà trôi qua, có một ngày nọ nguyên chủ dọn vệ sinh vào cuối buổi học, lúc đi ra tình cờ nghe được Mộ Bạch Băng nói chuyện điện thoại với thuộc hạ của mình, mà mục tiêu của cuộc nói chuyện đó là Sở Tiếu Tiếu.
27 Trên bục giảng.
Ngón tay thon dài của thiếu nữ cầm viên phấn, từng chữ một viết lên bảng, chữ viết của cô rất đẹp, thẳng tắp. Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào một bên mặt của thiếu nữ, làm nổi bật lên sự nghiêm túc ít thấy của cô.
28 "Này, cho cậu".
Sở Tiếu Tiếu đưa một hộp sữa cho Tĩnh Hạ.
Cô hơi nhíu mày, sữa vị dâu?
" Hộp sữa cậu thích uống hết rồi, chỉ còn mỗi loại này, cậu uống tạm vậy".
29 Tĩnh Hạ đi ngang qua một cái ngõ nhỏ ở một con đường vắng người, ở trong đó có một nhóm du côn đang bắt nạt một học sinh nam.
Mà tên học sinh nam này đánh không lại, ngược lại bị bầm dập.
30 Ở một nơi nào đó.
"Chỉ có đòi tiền thôi mà cũng không làm được, các người ở đây thì có ích gì nữa". Tiếng giận giữ của một cô gái vang lên.
"Lão đại, không phải chúng tôi không làm được, mà là giữa đường có một cô gái chắn ngang, vậy nên.
31 "Mở cửa". Tiếng gõ cửa rầm rầm.
"Ai vậy?". Mẹ Lăng hơi nhíu mày.
Sắc mặt ông Lăng hơi tái nhợt, sau đó ông quay đầu lại dặn dò hai mẹ con " Hai người ngồi yên trong nhà đừng ra ngoài, tôi đi lát nữa về".
32 Tĩnh Hạ không đi tìm chìa khóa mà tìm thứ có thể mở khóa, nếu không tìm chìa khóa thì đến bao giờ?
Cô lấy hai cái kẹp kim, loay hoay một lúc thì cửa mở được, cũng may cái khóa này thuộc dạng sử dụng đã lâu, nên cũng không quá khó mở.
33 Bọn chúng đứng dậy, chỉ vào mặt cô.
" Cái con bé chết tiệt, dám đánh bọn tao, có biết bọn tao là ai không?".
"Không". Việc quái gì cô phải biết bọn chúng là ai.
34 "Tiểu Hạ, người vừa nãy là ai vậy?". Sở Tiếu Tiếu nhìn Tĩnh Hạ, thắc mắc.
Cô chưa thấy Tiểu Hạ của cô thân thiết với con trai bao giờ đâu, sao có thể không thắc mắc được.
35 "Em là học sinh lớp nào?". Thầy hiệu trưởng nhíu mày.
"Thưa thầy, em là Hứa Lân, lớp 10-3, em có bằng chứng để chứng minh lão. . . . . . . . Lăng đồng học vô tội".
36 Mộ Bạch Băng, Lăng Du cùng với Thẩm Nguyên đi tới. Cả ba đứng cùng một chỗ, mỗi người đều có một vẻ đẹp khác nhau.
"Đại tỷ, ngồi chỗ này".
"Nam thần kìa!!!".
37 "Thẩm Nguyên là đàn em của tôi, tôi có việc muốn tìm cậu ta, có gì mà không được?". Mộ Bạch Băng dáng vẻ đúng đắn nói.
"Đúng vậy, cô tìm cậu ta, vậy còn người kia thì sao?".
38 Bên Mộ Bạch Băng rất kinh ngạc, cảnh sát bắt giữ?
Là kẻ nào báo cảnh sát?
Người đàn ông trầm mặt, quay lại nói với cô " Mộ Bạch Băng, bây giờ lô hàng không còn, cô nên trả tiền cho tôi".
39 Hả?
Tĩnh Hạ không hiểu nhìn cô ta.
"Là cậu đã đánh đàn em của tôi?". Mộ Bạch Băng thấy cô không hiểu, giải thích.
Tĩnh Hạ hơi suy nghĩ rồi nói " À, là mấy cái đám lưu manh kia hả?".
40 Ông Lăng tỉnh lại, điều đầu tiên là ra ngoài nhà, tìm kiếm bóng hình hai mẹ con.
Ông nhìn thấy Tĩnh Hạ đang mặc áo khoác như chuẩn bị đi đâu đó, vội gọi lại:" Hạ nhi, con đi đâu vậy, mẹ con đâu?".
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79