21 _Đúng vậy! Gia Huy chính là Nguyễn Hải Luân! Là cậu nhóc trong ảnh!- Chị Hải Quyên khẳng định. Gương mặt của Quỳnh Băng càng lúc càng trắng ra (đúng nghĩa tên của nó luôn) Nó cảm thấy khó thở quá.
22 _ Trên thực tế thì. . . - Hải Luân chậm rãi lên tiếng. -. . . Hải Luân đã chết cách đây gần mười năm trước. Quỳnh Băng không giấu được sự kinh ngạc lẫn bàng hoàn khi nghe Hải Luân nói điều này.
23 9 tháng sau _ Alô! Cậu gọi có chuyện gì?. . . Cô ấy vẫn ổn!. . . Nhưng tôi đã nói rồi, cậu đừng có làm như thế này nữa! Điều đó không hay một tí nào đâu.
24 _ Chị gái của em đâu rồi?- Vừa nói, Cát Nguyên vừa dáo dát nhìn khắp căn nhà nhỏ. _ A! Anh Cát Nguyên. - Nguyên Anh cười thật tươi. - Chị Xoan Đào về quê rồi ạ.
25 Trời đã bắt đầu tối rồi. Quỳnh Băng mò xuống nhà để tìm cái gì đó để ăn. Thế nhưng chả có gì trong tủ lạnh cả. Ba ngày nay, nó ru rú ở nhà nên chả chợ búa gì cả.
26 Xoan Đào cứ đứng ngập ngừng mãi trước cổng của tập đoàn Nguyễn Lâm. Cô đang phân vân không biết có nên vào hay không. Rốt cuộc, Cát Nguyên là người như thế nào? Cô chỉ mới quen anh ta và chưa hiểu hết anh ta.
27 _Alô! Phó tổng cần gì ạ!“Phó tổng” Cát Nguyên ghét hai từ này. Nếu không phải là Hải Luân thì anh đã vững vàng trên ghế Tổng giám rồi. Cố lấy lại bình tĩnh, anh nói.
28 _ Con chắc chứ?- Ông Đới ngạc nhiên nhìn Thanh San. _ Con chắc!- Thanh San gật đầu đầy chắc chắn. Ông Đới chậm rãi đưa tay lên đẩy gọng kính. Đôi mắt của ông đăm chiêu nghĩ ngợi.
29 “Kítttt. . . . ” Chiếc xe thể thao của Hoài Thu dừng lại ở một tiệm Beauty Salon đầy sang trọng. _ Tới rồi!- Hoài Thu quay sang phía Quỳnh Băng. _ Hả?- Quỳnh Băng trố mắt ngạc nhiên.
30 Chiếc xe màu trắng cứ lao nhanh trên đại lộ Đông- Tây. Những ánh đèn và những mái nhà cứ lướt qua nhanh chóng và vô tình. Quỳnh Băng đưa mắt nhìn ra bên ngoài và nó dần cảm nhận được Hoài Thu đang dẫn nó đến một nơi nào đó ở ngoài thành thành phố.
31 _ Mời bà ăn sáng ạ!_ Uhm!Người phụ nữ trung niên, bà Trần chậm rãi gật đầu rồi cầm dao nĩa lên bắt đầu bữa sáng của mình. Vẫn như thường lệ, bữa ăn sáng của bà là trứng ốp-la với thịt bò bít tết và một ly sữa.
32 _ Đại ca!_ Mọi việc sao rồi?_ Đã tiến hành đúng theo ý của anh. _ Tốt! Cát Nguyên mày muốn hạ màn vậy thì tao sẽ giúp mày hạ màn để ày thấy cái giá mà mày phải trả khi dám mạt sát tao.
33 Màn đêm đã buông xuống từ lâu. Màu đen huyền bí đã bao phủ khắp mọi nơi. Không gian xung quanh im lìm. Cái im lìm của sự chết chóc khiến cho con người ta phải sởn tóc gáy và nổi da gà.
34 Nở một nụ cười đầy ranh mãnh, Cát Nguyên (Sanyuan đấy pà kon) vứt tập hồ sơ vào trong chiếc ô-tô của mình. _ Havir! Mày hãy xem tao sẽ làm gì mày!Đưa tay lên nới lỏng cà-vạt, Cát Nguyên thở ra một hơi đầy mệt mỏi cùng lúc đó, anh nhìn thấy chiếc xe tay ga của Hải Luân phóng vụt qua.
35 Hải Luân đi rồi Thanh San vẫn ngồi một mình trong cái công viên rộng lớn này. Và những giọt nước mắt cứ thế mà lặng lẽ lăn dài trên gò má của cô. Từng cơn gió khẽ thổi qua khiến cho trái tim cô se lại.