61 Lúc nghe thấy được ông chủ sạp nhỏ kia nói không thấy trong căn cứ có dị năng giả hệ lôi, Từ Dương và Hạ Duyên Phong quyết định tốt nhất không bạo ở chỗ nhiều người như vậy.
62 Lúc này, Từ Dương cũng không có chú ý vẻ mặt của bọn họ ra làm sao, chỉ nhường lại vị trí, ngẩng đầu yên lặng liếc mắt nhìn Tạ Thiên, thấy đối phương gật đầu, lúc này mới bình tĩnh đi về phòng sách.
63 Trước mạt thế, tuy rằng thành phố L kém hơn so với các thành phố lớn duyên hải khác, nhưng cũng là một tuyến thành phố tương đối phồn vinh giàu có. Thời gian mạt thế bao trùm, thành phố L kịp thời phản ứng, rất nhanh lập kế hoạch tạo ra một căn cứ an toàn, lập tức triệu tập quân nhân thành phố và tiếp nhận dị năng giả, do đó khiến căn cứ L là một trong những căn cứ quan trọng của quốc gia chỉ trong khoảng thời gian ngắn.
64 Buổi tối, màn đêm đen yên tĩnh buông xuống, Từ Dương và Hạ Duyên Phong thừa dịp cơ hội khó có được vào không gian một chuyến, trước tiên thu hoạch cây trồng, sau đó lại gieo hạt một lần nữa, cho đến khi đồng ruộng đều được gieo đầy đủ, hai người mới ngừng lại.
65 Bởi căn cứ có quy định rõ ràng, người sống sót thành niên không nhận nhiệm vụ ở bên trong căn cứ, mỗi tháng ít nhất phải ra ngoài hoàn thành một nhiệm vụ, nói cách khác, cũng sẽ bị cưỡng chế đuổi ra khỏi căn cứ, không thể nào hưởng thụ sự bảo vệ của căn cứ.
66 Không biết duy trì liên tục chiến đấu như vậy bao lâu, đang lúc mọi người đồng lòng hợp lực xuống, rốt cuộc số lượng của tang thi điểu ít đi phân nửa, nhưng mọi người chống đỡ đến bây giờ, toàn thân đã kiệt sức từ lâu, nếu không nghĩ biện pháp lánh mặt một chút, e rằng những tang thi điểu này vẫn sẽ dây dưa không ngừng như vậy, cho đến chết cũng không chịu ngừng.
67 Cuộc chiến bên ngoài giằng co bao lâu, người ở trong phòng liền lo lắng bấy lâu, có nhiều lần, thiếu chút nữa Từ Lâm liền nhịn không được muốn trực tiếp xông ra ngoài, cuối cùng lại bị Tạ Hải và Đàm Quỳnh Linh kịp lúc ngăn lại, hắn rất không cam lòng trừng mắt nhìn hai người nhiều lần ngăn cản, nhìn hai người kia một dáng không muốn bàn bạc cuối cùng không hành động quá mức kích động.
68 Ba người Tưởng An Thành rốt cuộc không đạt được ý muốn, Từ Lâm khách khí tống người ra khỏi cửa, quay người lại lôi kéo Ngô Thiên Hạo đi qua một bên nói nhỏ, về phần nội dung hắn nói gì, vậy thì cũng không phải là chuyện người bên ngoài có thể biết đâu nha.
69 Ban đêm không có ánh trăng soi sáng, khắp nơi đều là một mảnh đen như mực, nhưng điều này cũng không cản trở hành động của một ít người, ngược lại còn tạo thêm điều kiện tốt nhất để hành động.
70 Sáng sớm hôm sau, ngoại trừ Tạ Hải và Quý Tiểu Chu thay thế cho hai người Từ Hạ có nhận thấy được một chút việc kì lạ ở bên ngoài, mấy người còn lại cũng chẳng biết tối hôm qua xảy ra chuyện gì.
71 Chân chân thiết thiết cảm thụ được thực lực chân chính đến từ đoàn người Từ Dương, cuối cùng mười người tự xưng là bang Phục Hổ lựa chọn chạy trối chết.
72 Hoàng hôn buông xuống, các đội ngũ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đều lần lượt trở về. Những người may mắn sống sót không có can đảm ra khỏi căn cứ, chỉ có thể ở trong mà xây dựng cổng tường, quét sạch đường phố để ngồi chờ ba bữa ăn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào những đội ngũ gặt hái tốt đẹp trở về, trong mắt hiện ra tia phức tạp có tâm sự, có tham lam, đố kị, phẫn hận…
Này đều là những loại người ôm tâm địa vô cùng xấu xa, giờ phút này, không có chỗ nào mà không hiện rõ ra.
73 Bắt đầu từ ngày thứ hai đoàn người Từ Dương từ nông trường trở về, nhiệt độ không khí liền giảm xuống vài độ, mấy ngày tiếp theo, nhiệt độ không khí lại liên tục nhanh chóng giảm xuống, hiện nay đã giảm xuống dưới 0 độ C.
74 Sau khi dùng xong cơm trưa, ba người Phương Văn Bân lại lưu lại tiếp tục thảo luận sự tình, cho đến một giờ sau đó, ba người mới đứng dậy cáo từ rời đi.
75 Trận tuyết lớn này vẫn liên tiếp rơi mấy ngày cũng không ngừng, trong lúc nhiệt độ không khí vẫn không ngừng giảm xuống, cũng không biết bao lâu thì nhiệt độ không khí mới tăng trở lại.
76 Bà ta trong miệng Từ Lâm là ai, Từ Dương chỉ hơi suy nghĩ một chút liền nghĩ được người đó, cậu trầm mặc liếc nhìn Từ Lâm, cũng không có hỏi hắn lúc gặp người kia đã xảy ra chuyện gì, cũng không có hỏi kế tiếp hắn định làm gì.
77 Trên đường đi đến đại sảnh nhiệm vụ, Từ Dương vẫn có vẻ có chút không yên lòng, không biết có phải là do thể lỏng màu đỏ kích thích cậu hay không, kí ức lưu lại trong đầu cậu càng ngày càng rõ ràng, thậm chí còn làm cậu không tự chủ tiếp tục thâm nhập hồi ức.
78 Về đến nhà, Từ Dương hơi do dự, cuối cùng vẫn kéo Từ Lâm đến một bên, nói đơn giản qua chuyện đã xảy ra ở đại sảnh. Bà ấy cũng dám vào thời điểm này mà tìm tới cửa, tin tưởng chắc chắn bà ta sẽ không buông tha đơn giản như vậy.
79 Tuyết đọng từ từ tan rã, tang thi chẳng biết trốn gió tuyết ở một cái góc nào bắt đầu lui tới chỗ người sống sót tụ tập, bất kể là căn cứ lớn nhỏ hay là chỗ nào đó, thường thường sẽ đụng với một vài đàn tang thi, quy mô đàn tang thi không lớn, rải rác lẻ tẻ, còn kết thành quần đội, cũng có dốc toàn bộ lực lượng…
Mà cùng lúc đó, người sống sót gặp gỡ đàn tang thi cũng dần dần phát hiện một tin tức xấu vô cùng không ổn, những tang thi này tựa hồ càng mạnh hơn so với trước đây, chém giết tang thi cùng cấp cũng cần hao phí thời gian và sức lực lâu hơn một chút so với trước đây.
80 Cuối cùng ba con chó tang thi đều bị mấy người Từ Dương giết chết, vốn Diệp Nhất Hằng đã rơi vào đường cùng hiển nhiên cũng không còn nguy hiểm, lúc đầu y hơi sửng sờ một chút, sau đó rất nhanh hồi thần, được Hàn Ngạn Hổ đỡ dậy, chậm rãi đi đến trước mặt mấy người Từ Dương, vô cùng thành khẩn khom người chào.
Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ
Số chương: 75