41 Ngày đêm luân phiên, mấy giờ bên ngoài không gian dần dần biến mất, vài ngày bên trong không gian thoáng một cái đã qua. Không cần phải gác đêm, toàn thân Từ Dương đều trầm tĩnh lại, chỉ một mực thanh thản mà đi đi lại lại trong không gian, đầy nghiêm túc, cậu rất nhanh thì đã giải quyết xong một núi công việc gần đây.
42 Dùng xong buổi sáng, Từ Dương và Hạ Duyên Phong di chuyển thành một khối đi ra bên ngoài một chuyến, thuận tiện đến đại sảnh thông báo nhìn xem có nhiệm vụ thích hợp với bọn họ hay không.
43 Thời gian căn cứ Giang Thành chưa tiếp nhận người bên ngoài, sinh hoạt của người sống sót trong căn cứ liền gặp trắc trở, thêm vật tư trong cái cửa hàng lớn nhỏ đều bị quân đội và người sống sót cả gan thu gom hết, cả nhà phải cầm theo những vật hữu dụng đi trao đổi lương thực với người sống sót, phát triển đến sau này, tự nhiên tạo thành một khu giao dịch.
44 Khoảng hai mươi phút sau, hai người Từ Hạ đã hoàn thành mục đích chủ yếu lần đi đến khu giao dịch phía Tây này. Cùng bàn bạc với đối phương về số lượng giao dịch xong, sau đó hẹn thời gian và địa điểm, hai người liền không ở trong khu giao dịch quá lâu, trực tiếp về căn hộ.
45 Gần tám giờ tối, không lâu sau khi đoàn người Từ Dương mới vừa ăn cơm xong, Lý Đại đội trưởng buổi sáng mới vừa tới một chuyến thoáng chốc đã đến cửa, đương nhiên mục đích chủ yếu là thảo luận về chuyện sáng nay.
46 Sớm sớm ngày tiếp theo, trời vẫn còn chưa sáng, đoàn người lần lượt tỉnh lại, tự động tự giác được phân công, rất nhanh đã nấu xong điểm tâm, vẫn là bánh bao và cháo đơn giản, mọi người ăn lại đều cảm thấy hài lòng.
47 Trấn Thạch Tuyền dựa vào sát bên sông, phía Đông trấn có phong cảnh núi non nguyên vẹn sẵn có, ở đây không có gì ngoài phong cảnh thiên nhiên cây cối hoa lá ở ngoài, sâu trong rừng núi có một phong cảnh rất đặc biệt, trong đó có phiến đá chập chùng, sương mù dày đặc, thật sự giống như tiên cảnh trong lời đồn, cho nên hấp dẫn không ít du khách thích ngắm phong cảnh tự nhiên.
48 Bởi vì lo lắng hai tang thi thật sự chạy đến quấy phá trong khu nghỉ ngơi, lộ trình kế tiếp rõ ràng có chút cấp bách. Thỉnh thoảng đi ngang qua mấy cửa hàng nhỏ, đoàn người cũng không còn tâm tình nhìn xem còn vật tư hay không.
49 Khu du lịch nhỏ trong biệt thự, hai nhóm người đều tự ngồi vào chỗ, hai bên quan sát lẫn nhau một phen, Tạ Thiên hơi nghiêng đầu, nhìn Từ Dương không định nói chuyện một chút, không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói: “Nếu như các cậu quyết định cùng chúng tôi rời khỏi, sáng sớm mai bảy giờ, tập hợp ở nơi này.
50 Khoảng cách giữa hai ngôi biệt thự không phải rất xa, hơn nữa cũng không muốn trêu chọc đến một ít phiền phức không cần thiết, vào buổi tối, tiểu đội tùy tiện nấu một nồi cháo nóng, cùng bánh bao làm trước khi lên đường, ăn như hổ đói.
51 Bảy giờ ngày kế tiếp, hai đội ngũ đều đến đúng giờ. Khi Từ Dương nói cho đoàn người Hồ Trường Tường, cậu cùng Hạ Duyên Phong có chuyện cần tạm thời nán lại trấn nhỏ một thời gian, còn mấy người Tạ Thiên sẽ cùng chạy về căn cứ, Hồ Trường Tường như có điều suy nghĩ nhìn hai người bọn họ một chút, mà những người còn lại thì có chút không vui nhíu mày, hiển nhiên là không hài lòng với sự sắp xếp này.
52 Hoảng hốt trong lúc đó, tựa hồ nghe được một tiếng chim hót vang và côn trùng kêu uyển chuyển du dương, vừa tựa như nghe được tiếng gà gáy vịt kêu vui tai, Hạ Duyên Phong như tỉnh như không mà âm thầm buồn cười, đầu hắn thực sự đã bị nước vào, lại có thể nghe được những tiếng kêu không có khả năng xuất hiện này ở phía sau.
53 Trong phòng khách yên lặng, hai người không nói một lời nào mà cắm cúi ăn cơm. Lần thứ hai Từ Dương nhìn vài món ăn thơm ngon trên bàn một chút, thực sự tất cả đều là khẩu vị cậu thích, ngước mắt nhìn Hạ Duyên Phong đang trầm mặc thật lâu ở phía kia, ánh mắt đen kịt chậm rãi hiện lên vẻ tâm tình không rõ.
54 Mùi hoa thơm ngát phiêu tán nhẹ nhàng trong gió, Từ Dương mơ màng khẽ di chuyển cơ thể, nhưng lại phát giác toàn thân đều mềm nhũn không có chút sức lực, giống như là mới vừa trải qua một hồi đại chiến.
55 Bắt đầu từ ba ngày trước, hai người Từ Hạ liền rời khỏi trấn Thạch Tuyền, ngựa không ngừng vó câu chạy đến địa điểm hẹn cùng đám Từ Lâm, đồng thời cũng là căn cứ phải đi qua trước khi đi đến căn cứ Nhật Trạch ——căn cứ thành phố L.
56 Sự việc đã bàn bạc ổn thỏa, hai người Tôn Thành Long cũng liền đứng dậy cáo từ, có lẽ là bọn hắn cũng rõ ràng việc này không tầm thường, thái độ từ lúc bắt đầu đến hiện tại có vẻ cực kỳ thành khẩn, nhìn phòng bếp vắng ngắt, không khỏi bật thốt lên nói rằng: “Hẳn là hai vị còn chưa có ăn cơm chiều chứ, không bằng cùng ăn với chúng tôi đi.
57 Mặc kệ lằng nhằng mất bao lâu, bốn người kia cuối cùng không thể ngồi được trên chiếc xe việt dã. Mà đến lúc này, không chỉ khiến lòng hai người Từ Hạ không thoải mái, Tôn Thành Long cũng có chút không thoải mái, chỉ cần vừa nghĩ đến việc đáp ứng hôm qua, hắn đối với bốn người kia càng thêm không có sắc mặt tốt.
58 Khoảng sáu giờ chiều, sắc trời tối dần, vào lúc này không có trời mưa, nếu không, e rằng đêm này đoàn xe chỉ có thể trú đêm ở bên ngoài. Hồi tưởng lúc trước đụng phải thực vật biến dị kia, mọi người không khỏi sợ run cả người, âm thầm cảm thấy may mắn vì bọn họ đã an toàn tới căn cứ L.
59 Đợi hai người Từ Hạ ăn xong cơm tối, mọi người tiểu đội bắt đầu trò chuyện mấy ngày nay nghe thấy. Không hề nghi ngờ, trải qua mấy ngày rèn luyên, dị năng của mấy người Tạ Thiên đều lần lượt lên cấp, đồng thời còn chứng kiến càng nhiều hiện thực lãnh khốc vô tình, do đó lại một lần nữa chấn động lòng của họ.
60 Từ lúc tai nạn bạo phát tới bây giờ, tựa hồ đã qua một khoảng thời gian rất dài, tại những năm đó phải vật lộn để sống sót, không ai biết được trong một đêm rốt cuộc có bao nhiêu người trở thành tang thi, càng không ai biết được số tang thi đã tăng thêm bao nhiêu.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 135