81 Tiếng kèn này như tiếng vọng u tĩnh xa xa trong sơn cốc, xuyên qua mọi ngóc ngách, tầng tầng lớp lớp xi-măng bê tông, truyền vào ba tầng dưới đất, để tất cả mọi người trong phòng thí nghiệm nghe được nhất thanh nhị sở.
82 “S…”
Gió gào thét thổi quét qua mặt, khiến lời nói của Kỳ Dương đều đọng lại trong cổ họng. Cái mùi dã thú tanh hôi lẫn vào trong gió xộc thẳng vào mũi, có có mùi máu tươi gay mũi, khiến người khác không thể hô hấp, thở không nổi.
83 “Cậu sẽ giết tôi. ”
Kỳ Dương hơi hơi cong lấy khóe môi, trên mặt mang theo một tia tươi cười lạnh nhạt trấn định, giống như lời mình vừa nói đến không quan hệ gì đến sinh mệnh, mà là một câu đơn giản đến không thể đơn giản hơn.
84 “Anh có chịu không, Dương?”
Giọng nói S1 vẫn ưu nhã thuần hậu như trước, tựa như giờ phút này cậu ta đang mặc áo đuôi tôm màu đen, thể hiện sự cao quý mà đứng trên sân khấu ngời sáng nhất thế giới để tiến hành một màn diễn xuất đầy ưu mỹ.
85 Một cỗ chất lỏng trong trẻo ngọt lành như suối bỗng nhiên lăn xuống phía dưới thực quản Kỳ Dương, tại trong nháy mắt chất lỏng kia tiếp xúc đến thực quản, Kỳ Dương ý thức mơ mơ màng màng đột nhiên tỉnh táo lại.
86 “Keng —— “
Đao khí kia vừa mới tới gần đến hai má Kỳ Dương, bỗng nhiên bị một đao nước sắc bén đánh văng ra. Đao nước trong suốt kia cơ hồ muốn ngưng tụ thành băng, đánh tới đao khí kia đồng thời cũng hóa thành những mảnh băng vụn.
87 “Thì ra… Đây mới là cậu sao? Tô · Duy · Thượng”
Tô Duy Thượng kinh hãi trợn to hai mắt, xoay người nhìn về phía người đứng trên tảng đá to kia.
Trên vai Ngô Kế Thanh tất cả đều là máu đen, đại khái là cùng biến dị thể Conger kia dây dưa đến thập phần gian khổ, cả người gã có vẻ chật vật.
88 Vừa dứt lời, cả người Ngô Kế Thanh liền mãnh liệt bị một cỗ sức mạnh khó hiểu hút về phía trước.
Cổ sức mạnh kia tới thập phần đột nhiên, khiến Ngô Kế Thanh không kịp phản ứng, chỉ có thể bị động mất đi lực khống chế thân thể.
89 Từ lần đầu S1 cùng đám thú biến dị đột nhiên bạo phát sự kiện “Ngày đẫm máu”, nhân loại và thú biến dị đã đứng trên hai lập trường đối lập với nhau. Thậm chí có thể nói, nhân loại lúc này ở trước mặt một số thú biến dị đã ẩn ẩn rơi vào hoàn cảnh xấu.
90 “Con mẹ nó cậu câm miệng cho tôi ”
Sau khi Tô Duy Thượng đem công khai việc của một năm trước, Ngô Kế Thanh rốt cục nhịn không được tuôn ralời thô tục.
91 Mấy chục người mặc áo khoác màu trắng mang vẻ mặt ngưng trọng ra ra vào vào phòng bệnh, lúc giáo sư Tề cũng ra khỏi phòng bệnh để hóng gió, trong phòng chỉ còn lại ba người Tần Sở, Kỷ Xuyên Trình và Cảnh Hạ, cùng với Kỳ Dương, người vẫn nằm hôn mê bất tỉnh trên giường bệnh như trước.
92 Có thịt
Trời càng ngã về tây, ánh sáng càng thêm u ám vài phần. Bầu trời nhợt nhạt vốn đã lộ ra vẻ lờ mờ, ở trong dòng người thưa thớt Cảnh Hạ và Kỷ Xuyên Trình cùng đi lên thang lầu, thân ảnh lúc sáng lúc tối, lúc dung nhập vào bóng tối càng nhiều hơn, đến cuối cùng bóng dáng cũng không có cách nào phân chia ra được.
93 Biển lặng yên sâu thẳm ở trong màn đêm đen như mực này lại lộ ra sự cuốn hút đặc biệt.
Ở trên đỉnh đại lục có những tầng mây dày nặng trùng điệp che phủ lấy bầu trời, nhưng ở trong một vài chỗ, lại có vô số ánh sao xuyên qua những đám mây mỏng manh rắc ánh sáng ở khắp nơi, phản chiếu dòng nước chảy lạnh buốt trên mặt biển, như những viên tinh thạch thật nhỏ, xinh đẹp động lòng người.
94 Bởi vì trận tập kích mạnh mẽ lúc trước, căn cứ S thị sớm đã thiết hạ một vòng phòng hộ nghiêm mật ở ven biển.
Loại vòng này là do Kỳ Dương thiết kế chuyên môn, Kỷ Xuyên Trình tự mình chấp hành, vẫn luôn hôn thật sâu ở nơi cách cảng 10 km.
95 “Hãy từ bỏ việc chống cự, trở thành nô lệ, vua của chúng ta cho phép tòa thành thị này của các ngươi có 50 ngàn người có thể tiếp tục sinh tồn. ”
Trong giọng nói của Cá Voi Hổ tựa như hơi xen lẫn chút âm bén nhọn, nghe giống như là loại bén nhọn khi cà móng tay vào thủy tinh.
96 Cho tới bây giờ Cá Voi Hổ biến dị chưa từng gặp kẻ địch mạnh như vậy.
Khác với con Conger biến dị, tuy nó chưa bao giờ biểu đạt sự khinh miệt với nhân loại bằng lời, nhưng ở chỗ sâu trong lòng nó cũng vẫn cho rằng đám côn trùng có thân hình thấp bé này chỉ cần tùy tiện đạp một cước thì đã có thể giẫm bẹp rồi.
97 “Tao có cho phép mày quyết định mấy thứ này sao?”
Thanh âm trầm thấp nguy hiểm bỗng nhiên từ chỗ xa xôi vang lên, tựa hồ rất xa, lại tựa như rất gần, lệ khí âm lãnh, làm Cảnh Hạ nhịn không được căng thẳng thân mình, động tác rút đao cũng lập tức dừng lại.
98 Ba tháng, rất nhanh có thể xây thành một tòa cao chọc trời, nếu càng tốt hơn, thậm chí là ngay cả một thị trấn cũng có thể xây thành. Mà trong khoảng thời gian này đối với Cảnh Hạ mà nói lại cảm giác như sống một ngày bằng một năm, vẫn luôn trong địa ngục hung hăng mà thao luyện tra tấn.
99 Những lời này vừa được nói ra, Cảnh Hạ liền kinh hãi mà trừng lớn hai mắt.
Trong phòng thí nghiệm, nhóm trợ thủ nhóm sớm đã thu thập đồ trước khi đi, lưu cho Cảnh Hạ ba người một không gian an tĩnh để nói chuyện.
100 Sau lần đó, Cảnh Hạ còn đi thăm Kỷ Kỷ ba lần.
Mỗi một lần Kỷ Kỷ đều cố gắng làm ra dáng vẻ tự kỷ đắc chí nhất của mình, cứ gọi kỷ kỷ kỷ kỷ không ngừng, muốn để cho Cảnh Hạ cảm nhân được nó vẫn vui vẻ như trước.