101 Bầu trời phương đông vừa mới nổi lên một chút ánh rạng mờ mờ, trên Thái Bình Dương cuồn cuộn vô bờ liền quay cuồng vô số thân ảnh màu đen thật lớn. Động tác chúng nó cực nhanh, phá tan sóng biển, đạp đổ đá ngầm, bọt nước trắng xóa quay cuồng bốn phía chúng nó, ủng hộ chúng nó tiên phong đi trước.
102 Trên bờ biển một trận lại có tiếng gầm gừ rống giận rung trời khiến người ta phát điếc, khu chữa bệnh cách chiến trường không quá xa từ lúc chiến tranh bắt đầu, cũng dần dần công việc lu bù lên.
103 Nhân loại vốn đã gần như chiếm thế thượng phong trong nháy mắt thế cục đảo ngược lại.
Những tòa cao ốc lần lượt sập xuống, không cho người ta một chút thời gian phản ứng, khi biến dị Conger suất lĩnh gần vạn thú biến dị cấp C theo gió vượt sóng mà đến, trên bờ biển, niềm tin chiến thắng của một số tiến hóa giả bắt đầu lay động.
104 Trước kia giáo sư Tề đã từng khẳng định phán đoán, đối với sự hiểu biết của ông với Kỳ Dương, lần này Kỳ Dương có khả năng 99 % không tới. Nhưng nếu những lời này của ông rơi vào trong tai Kỳ Dương, nhất định sẽ được đáp lại bằng một biểu tình cười mà không cười, sau đó sẽ hỏi ngược lại: “Đến chính tôi cũng không dám nói là hiểu rõ mình, giáo sư Tề thật là suy nghĩ quá nhiều rồi.
105 Phía chân trời xa xôi bay tới một tầng mây đen thật dày, che đậy ánh sáng vốn mịt mờ càng thêm ảm đạm. Toàn bộ bờ biển chỉ có thể nghe thấy thanh âm chém giết, gào thét, hương vị máu đã triệt để che lấp mùi gió biển.
106 Thanh âm Kỳ Dương lúc này so với thanh âm ngày trước trong ấn tượng của S1 nhu hòa hơn rất nhiều, dưới gió lạnh thanh âm của hắn có vẻ càng thêm mờ mịt, giống như chỉ cần một cái buông tay liền sẽ theo gió mà đi, rốt cuộc bắt không được.
107 Nửa năm sau.
Gió biển lạnh lẽo thê lương từ biển rộng thổi lại đây, mỗi một ngọn gió như một con dao, chỉ cần thổi quét trên cơ thể liền có thể khiến da thịt máu chảy đầm đìa.
108 Hội quán cao cấp tọa lạc ở vùng ngoại ô B thị hôm nay lại phủ thêm một tầng màu đen.
Hai cái màn dài màu đen từ giữa cánh cửa to lớn được cố định qua hai bên, làm thành nửa hình cung.
109 “Mẹ tôi chết rồi. ”
Đối phương bỗng nhiên bắt đầu đáp lại mình, ngược lại khiến Cảnh Hạ có chút không quen. Một lát sau cậu mới kịp phản ứng lại, mới nói: “Xin lỗi, Tiểu Chanh, mình không biết mẹ bạn…”
“Không sao.
110 Thây ngã khắp nơi.
Vết máu đọng lại thành màu đen từ bãi biển bên cạnh lan tràn đến bên trong căn cứ, nhuộm cát đá vốn trắng tinh thành đỏ tươi chói mắt.
111 “Thiếu gia, tiểu hỗn đản… Không còn nữa rồi. ”
Ngày sau, toàn bộ căn cứ S thị đã từ trong rối ren lo lắng ngày trước bình tĩnh lại.
Củng cố các khu vực bị hỏng, bộ đội ngay nắn trật tự đề phòng địch nhân lần thứ hai đột kích, hỏa táng người chết, nghi thức thương tiếc cũng đơn giản xử lý hoàn tất, khu chữa bệnh với trạng thái bận rộn đến mức không chút phút nhàn rỗi rốt cục có cải thiện, Tần Sở lại sớm đã đứng cả ngày tại trước gian phòng gian đơn sơ kia.
112 Thú biến dị vẫn đứng trên không trung, nó cúi đầu đối diện cùng Kỷ Xuyên Trình. Hồi lâu, nó bỗng nhiên chậm rãi gợi lên khóe môi, lộ ra một tia tươi cười khiến người ta cảm thấy nguy hiểm, sau đó nó chậm rãi đi xuống, tại khoảng cách cách Kỷ Xuyên Trình ước chừng năm thước dừng lại.
113 Đối mặt Kỷ Xuyên Trình nổi giận chỉ trích ép hỏi, Ngô Kế Thanh cũng là người thứ nhất đứng ra nói: “Này… Kỷ Xuyên Trình, anh không lầm cái gì chứ? A Cảnh chết là ngoài ý muốn, cậu ta bị một con thú biến dị cấp S đánh lén mới chết.
114 Đại khái là giận quá mà cười, Tần Sở hỏi ngược lại: “Hai đánh hai, như vậy là ỷ thế hiếp người? Huống chi, Ngô Kế Thanh cũng không đứng ở bên cạnh cậu?”
“Cô!” Ngô Kế Thanh lúc này cũng chật vật, nhưng gã cũng hiểu được thế cục hiện tại đối với mình không có lợi.
115 Người đàn ông tuấn tú nhã nhặn ngồi xổm trên mặt đá cực lớn, vẻ mặt bình tĩnh nhìn người đàn ông đang hôn mê trước mắt này.
Nói là hôn mê, thật ra sau một khắc nữa hắn có lẽ sẽ chết cũng không chừng.
116 Máu đỏ tươi chợt tóe ra từ trong cái động lớn trên ngực của S1, một vài giọt bắn lên trên khuôn mặt trắng bệch của Kỳ Dương, như nhiều đóa hoa nhỏ đẹp mắt, làm ra một vẻ đẹp mỹ lệ mê người.
117 Dương quang xán lạn chói mắt từ đường chân trời hướng đông bay lên, khi Kỳ Dương chậm rãi tỉnh lại, anh giống như bị tháo nước cả người, ngay cả sức nâng cánh tay đều không có.
118 Người đàn ông tuấn tú xinh đẹp trầm mặc thuần thục róc xương cá, nướng chín, anh mặt không đổi sắc đưa một con cá nướng lớn cho người thanh niên tuấn mỹ một bên chờ đợi đã lâu, nước miếng còn đang chảy ròng, còn chính mình thì cầm một con nhỏ hơn, không nói một tiếng cắn xuống.