61 Tang thi vây quanh các mặt đường của làng chài Lý gia, gần làng chài là cửa biển, trước mạt thế đều có hàng ngàn người ra vào nơi này, làng chài Lý gia không tính là lớn nhưng cũng không phải nhỏ, có điều đại đa số đều là người trung niên, người trẻ tuổi phần lớn đều vào thành phố lớn mưu sinh, chỉ còn những người trung niên, người già và trẻ nhỏ ở lại.
62 Diệp Cẩn híp mắt, cười yếu ớt nhìn về phía Lý Lộ, ý cười không chạm đến đáy mắt, thấy Chu Huy Quân bên cạnh cả người run lên, thầm hận Lý Lộ bừa bãi, khu hoang dã không thể so với Bắc Bình, nơi này chỉ cần lơ là liền bỏ mạng.
63 “Từ từ – là người quen, là bọn người Phan Khởi. ” Diệp Thần nói, thầm nghĩ tại sao lúc này bọn Phan Khởi lại xuất hiện ở trong làng chài Lý gia? Cũng không phải là chuyện tốt đáng để ăn mừng, Mông Lương Đống vừa đến làng chài Lý gia thì đám người Phan Khởi cũng xuất hiện, sâu xa trong đó thật đúng là đáng giá tìm hiểu!
“Xem ra, tựa hồ không phải hành động cùng Mông Lương Đống.
64 “Tên điên này muốn làm cái gì?” Trác Dư thầm nói, phòng bị nhìn chăm chú vào Hứa Kham ngồi giữa đường cách đó không xa, từ đầu đã không thể nhìn thấu người đàn ông này.
65 Bóng đen hư ảo đứng ở bên cạnh Diệp Thần, sau đó ngồi xổm xuống đưa tay sờ động mạch chủ trên cổ Diệp Thần, tựa hồ đang cảm nhận hô hấp và sinh mệnh của cậu, bỗng kinh ngạc thấp giọng nói: “Cơ năng thân thể đều đã bị hủy, lại vẫn duy trì một tia hơi thở, sức sống thật mạnh… tinh thần đã đột phá cực hạn của thân thể, vì cái gì tình huống này lại xuất hiện trên người dị năng giả nhân loại, chẳng lẽ…”
Làn da ngoài thân thể Diệp Thần đều bị vỡ vụn, máu tươi nhiễm đó, toàn thân từ trên xuống dưới cơ hồ tìm không thấy một nơi nguyên vẹn, ngũ tạng lục phủ lại càng thảm hại hơn, dù sao, công kích trước đó của Mông Lương Đống cũng đủ làm cho dị năng giả bình thường vỡ nát.
66 Quái vật trong miệng Sakiko Suziki chính là chỉ trí thi kiểu mới mà Fujino đã chế tạo bí mật ở tòa nhà mười chín của Hải Cảng, lúc này, không biết là do bạo động hay gì khác, trí thi kiểu mới thoát ra, hoàn toàn không thể khống chế mà bắt đầu công kích.
67 “Ai ở đó? Đi ra…” Diệp Cẩn rùng mình, súng sinh hóa trong tay cũng giơ lên, Diệp Thần thu hồi ánh mắt đang quan sát miệng vết thương của Sakiko Suziki mà nhìn về hướng cây cối rậm rạp, đó là lối vào thông đạo đi từ gần chốn đào nguyên qua.
68 “Liễu Dịch Kỳ, anh xuất hiện ở sau làng chài Lý gia, mục đích của anh là gì?” Tư Tu Ngạn mang vẻ mặt phòng bị, trước khi tiến vào khu hoang dã, Liễu Dịch Kỳ từng đi tìm hắn để đề nghị hai nhà liên thủ.
69 “Tiểu Thần đã thật sự trưởng thành!” Hứa Kham ở một giây cuối cùng cũng chui vào trong ám đạo, nói: “Ngay cả chiêu dồn người vào chỗ chết cũng học được, xem ra trong khoảng thời gian này Diệp Cẩn dạy cậu rất khá…”
Nói xong có chút ám chỉ nhìn Diệp Cẩn.
70 Bị Tống Tiểu Ngọc khiêng chạy đi mấy trăm mét, Tư Tu Ngạn mới giật mình hồi phục lại, khuôn mặt tuấn tú do tức giận mà đỏ bừng, thật mất mặt! Tống Tiểu Ngọc ở trước mặt mọi người làm ra chuyện này, ai không phải kẻ ngốc đều có thể nhìn ra
“Tống Tiểu Ngọc, anh mẹ nó muốn làm trò gì?” Tư Tu Ngạn lửa giận ngút trời, lớn tiếng hỏi.
71 “Những thứ này căn bản không ăn được, đã sớm hết hạn rồi!” Lý Lộ khinh thường, vứt đống đồ ăn mà Chu Huy Quân vừa tìm thấy được, Lý Lộ từ nhỏ chưa từng chịu qua đau khổ, ăn mặc đều dùng những thứ tốt nhất, nếu bảo cô dùng những món này, không bằng bảo cô đi chết cho rồi.
72 Diệp Thần vào phòng, tùy ý tìm nơi ngồi xuống, từ trong ba lô lấy ra không ít tinh hạch cùng dị hạch, có tinh thần lực làm hậu thuẫn, Diệp Thần có thể tùy ý hấp thu năng lượng trong tinh hạch và dị hạch mà không cần lo sẽ bị nổ tan xác.
73 “Bên trái hai người, sau vách tường bên phải một người, anh trái em phải…” Diệp Thần nhướng mi nhìn thoáng qua phía trước, sau khi thăng cấp thành võ giả cao cấp cậu mới phát hiện Diệp Cẩn còn mạnh hơn so với sự hiểu biết của cậu.
74 “Liễu Dịch Kỳ, anh đến chỗ tôi làm gì?” Lý Lộ cau mày, không vui khi nhìn thấy Liễu Dịch Kỳ đi vào cửa, đây là địa bàn của cô, ở khu hoang dã lang thang thời gian dài như vậy.
75 “A! Không cần…không cần a!” Tiếng thét thê lương vang vọng cả thế giới dưới lòng đất, có vài cái vòi xuất hiện từ nơi sâu nhất trong bóng tối nhanh chóng xuất hiện cuốn lấy xác người được đám quái thú vứt trên mặt đất.
76 Khuôn mặt xấu xí mang theo vẻ cuồng loạn, thủy nhận, băng tiễn liên tục phóng đến, giống như muốn đâm Diệp Thần thành con nhím mới hài lòng, Hứa Kham tru lên, khuôn mặt bị bao trùm mới lớp da xấu xí, “Chết Chết!”
Thân hình quỷ dị nhanh chóng ngưng kết một tầng băng màu trắng, phía sau đầu hiện lên hư ảnh một con rắn khổng lồ, nó mở miệng to như cái chậu máu, một cơn lốc băng tiễn từ trong đó mạnh mẽ bắn về hướng Diệp Thần.
77 “Diệp Thần đến đây, đám người Liễu Dịch Kỳ đâu?” Tư Tu Ngạn xoa thắt lưng, liếc nhìn Tống Tiểu Ngọc một cái, nhìn hai người Diệp Thần từ xa đi đến, trong mắt hiện lên nghi hoặc.
78 “Đó là quái vật gì?” Mộc Văn Ngạn cau mày, trên khuôn mặt thanh tú không có cảm xúc gì hết, căn cứ an toàn liên tiếp bị công kích, tốc độ tiến hóa của tang thi và dị thú thật sự quá nhanh!
Long Tường Thiên nói: “Trí thi.
79 Sắc mặt Long Tường Thiên âm trầm, nhìn về phương xa mông lung, khó trách những người đó tựa hồ không vội vã đối phó tang thi mà càng ham thích quyền thế trên tay mình.
80 “Thu được tin tức!” Hạ Lưu mỉm cười, nói: “Ở vị trí tường cao thứ nhất, hiện tại làm sao bây giờ?”
“Muốn qua không?” Mộc Văn Ngạn chần chờ nói.
Long Tường Thiên cúi đầu, nói: “Không được, huyện Uy Hưng hiện tại nguy cơ khắp nơi, chúng ta không thể điều động người nữa.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường
Số chương: 32