41 Ở trên một đảo nhỏ của Diêm Hồ, một tòa nhà mang kiến trúc cổ xưa dựa biển mà xây lên, trong một gian phòng của toàn nhà, nơi trung tâm nhất đặt một khoang dinh dưỡng cao năm thước rộng ba thước, bên trong là một con quái vật hình người toàn thân màu lục đang nằm, trên da của nó là những mảnh vảy nhỏ.
42 “Đây rốt cục là cái thứ quỷ gì?” Trên mặt Takamoto hiện lên biểu tình kinh ngạc, thân mình lui vào trong vòng bảo hộ người có năng lực, đôi mắt thật nhỏ di chuyển, nhìn chằm chằm hai người một thú cách đó không xa.
43 “Sao lại không thấy đám người Chân Hàn Tử?” Klose nghi hoặc nói, tốc độ của bọn họ không chậm, lại không đuổi kịp đám người đó, này có chút không thể hiểu nổi.
44 “Thật sự là điên rồi…” Tư Tu Ngạn căn bản không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung tâm tình hiện tại, vui thích mang theo chút phức tạp khó có thể nói thành lời.
45 “Chuyện về thân thể phục chế, anh biết được bao nhiêu?” Diệp Thần huơ kiếm, mày nhíu nhẹ, nhìn tang thi lớp trước ngã xuống, lớp sau tiến lên, liền cảm thấy phiền toái, số lượng tang thi và dị thú ẩn nấp trong huyện An Bình nhiều hơn cậu nghĩ.
46 “Chậc chậc…da mềm thịt mịn, trách không được có thể làm cho Đường Bưu yêu thích!” Trần Sâm nâng cằm Hạ Lưu, dùng sức nắm lấy, hơn nửa người Hạ Lưu bị đặt trên vách tường, chân sau chen vào giữa hai chân Hạ Lưu, hơn cả Đường Bưu bị mù một con mắt, Hạ Lưu cũng không tốt hơn chút nào.
47 Diệp Thần dựa vào vách tường, tinh thần lực phóng ra khắp bệnh viện, rất nhanh đã tìm được một bóng người ngay tại một góc hành lang trong khu nằm viện, ánh mắt lạnh lên, nói: “Dung Tuyên, theo tôi một chút!”
“Nghe vậy, những người khác kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Diệp Thần.
48 “Đem thi thể Trần Sâm đưa cho em!” Diệp Thần đứng ở trước cửa Tây, đi qua liếc mắt nhìn Diệp Cẩn, sau đó tập trung nhìn vào cột đá cao nhất ở đây.
Diệp Cẩn vung tay lên, đem thi thể Trần Sâm bị hắc vụ quấn quanh lộ ra, Diệp Thần dùng tinh thần lực đón được thi thể Trần Sâm, trực tiếp đưa thi thể lên cột đá, mùi máu tươi nồng đậm nháy mắt tràn ngập cả không gian.
49 “Tên khốn nạn…” Bác Tạp tức giận, huơ tay đánh về phía Liễu Dịch Kỳ, bị Diệp Cẩn ngăn cản. Diệp Cẩn gật đầu, vẻ mặt trấn định.
“Người như thế, không đáng tức giận!” Diệp Cẩn bình tĩnh mở miệng, trong liên minh, Liễu gia bị Long gia và Tư gia đè ép cũng không phải không có lý, nếu không phải Liễu gia có Liễu Như Phong, Liễu gia không có khả năng chiếm một ghế ở liên minh.
50 “Dị năng giả…Diệp Thần cậu thật làm cho tôi kinh ngạc, thật sự…” Hứa Kham ngẩng lên khuôn mặt thanh tú, chậm rãi từ trong túi lấy ra một cái mắt kính, đeo lên.
51 Diệp Thần thở gấp, đầu dựa vào Diệp Cẩn, chậm rãi bình phục nhịp tim đang kích động, vuốt ve cái tay đang làm loạn của Diệp Cẩn, đỏ mắt nói: “An phận chút, nơi này là địa bàn của người ta, bảo tồn thể lực.
52 Mùa đông là thời điểm lạnh nhất trong năm, nhưng từ khi virus T khuếch tán, khí hậu toàn cầu đột nhiên thay đổi. Vốn mùa hè nóng bức, giờ lại phảng phất trời đông giá rét.
53 Chốn đào nguyên, trong quảng trường rèn luyện.
“Không thể sử dụng dị năng, chỉ dùng lực lượng cơ thể thuần túy. ” Tay Diệp Thần bắt lấy tảng đá, nhẹ nhàng nhấc lên tảng đá…đi vài bước, thoải mái tự nhiên, cả người mang theo khí thế trước nay chưa từng có.
54 “Xảy ra chuyện gì?” Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Quyết Năng vang lên, tóc dài được cột thành đuôi ngựa ở sau lưng, trên tay cầm ít tư liệu, từ xa chầm chậm đi đến.
55 “Đây là dị thú gì?” Trác Dư nói: “Thật là lừa tình mà, thật đáng sợ!” Trác Dư vuốt cằm, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm dị thú bị Quyết Năng chém thành hai nửa, tim đập nhanh hơn.
56 “A! Là dị thú cao cấp, anh Mông, cẩn thận!”
Nam tử trung niên thần sắc thay đổi, vội vàng hô to một tiếng, nhắc nhở mọi người chú ý, hai tay nháy mắt hóa thú, đón lấy dị thú gần nhất.
57 Vảy rắn lạnh như băng, rờ vào như miếng sắt, trong mắt Diệp Thần chợt lóe lên sự lạnh lùng. Lúc trước khi ở trong tòa nhà Quốc An Cửu Cục, Tống Tiểu Ngọc hoàn toàn có cơ hội thoát đi, nhưng vì giúp cậu nên anh kiên quyết ở lại.
58 Sau một hồi, Diệp Thần buông tay, trời bên ngoài dần tối, ở dưới đáy núi lửa chết còn ẩn ẩn thấy được bầu trời đầy sao thông qua khe hở.
Dưới sao trời, Diệp Thần lẳng lặng ngồi trên tảng đá, tự hỏi quỹ tích dị năng vừa rồi vận hành trong cơ thể Sakiko Suziki, nói: “Quỹ tích vận hành của dị năng không gian cùng dị năng hệ tinh thần của mình hơi khác biệt, dị năng hệ tinh thần của mình cuối cùng hội tụ ở mi tâm, mà dị năng không gian của Sakiko Suziki lại tập trung ở đan điền.
59 Đi được một lúc lâu, hơi ấm dần dần tiêu tán, bọn họ nghênh đón từng trận ẩm ướt, mùi ẩm mốc ngày càng đậm, càng đi thông đạo càng tối, khắp nơi tràn ngập hơi nước.
60 “Chính là những chiếc du thuyền này?” Diệp Thần nhìn Sakiko Suziki ở phía sau, bọn họ ẩn nấp trên cây, nơi này có thể quan sát toàn cảnh chiếc du thuyền, chỉ là một con thuyền bình thường, nhưng bên ngoài của nó có thể đã được cải tạo qua.
Thể loại: Trọng Sinh, Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 100
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Nữ Cường
Số chương: 50