361 Tần Quyền liếc qua, đầu tiên mắt sáng lên, sau đó khóe miệng cũng nhếch theo. Có hai người lạ mặt xuất hiện, một nam một nữ. Nam không có gì để nói, nữ thì rất nhiều thứ để nói.
362 Lăng Phong bất tỉnh đã được một lúc.
Đã có hai người lạ mặt xuất hiện, một nam một nữ, khiến tình hình trở lại cân bằng. Nam không có gì để nói, nữ thì rất nhiều thứ để nói.
363 Chung Nam sơn, tổng đà Toàn Chân. Đây là điện Tam Thanh, điện uy thế nhất ở Thiên Nhai Phong, thường được Toàn Chân dùng vào việc tiếp khách quý. Lúc này có hai nhóm người đang ngồi "trà bánh" bên trong.
364 “Lộc cộc, lộc cộc”
Trên quan đạo về Giang Hoài, đang có một đoàn xe ngựa vội vàng di chuyển.
Một làn gió thổi nhẹ khiến rèm xe nâng lên, chỉ thấy bên trong là một giai nhân xinh đẹp động lòng ngồi thất thần, bên cạnh còn có một tiểu nha hoàn.
365 Triều Dương Phong. Triều Dương là một trong bảy ngọn núi lớn ở Chung Nam. Hầu hết đất ở Chung Nam đều được Toàn Chân "thuê" lâu dài, riêng Triều Dương cảnh đẹp nhất lại bị Hoàng đế giữ làm của riêng, cũng chả ai dám ý kiến.
366 Ngay hôm chia tay Lăng Phong ở Hà Bắc xong, Lăng Vân đã rời Đại Danh xuôi về đông nam, thậm chí ra thành còn trước Lăng Phong hai ngày, lúc đó Phong ca còn trốn quan binh trong thành.
367 Vệ Thanh mang tâm lý khinh thường đi ra. Trong tưởng tượng của gã, nữ tử giang hồ đều là loại da đen mặt rổ, cười nói ồm oàm, còn tệ hơn cả mấy thôn nữ thẹn thùng dưới núi.
368 "Tí tách tí tách"
Trời Giang Nam bỗng đổ mưa nhẹ.
Cao Diệp cùng hai đứa Triệu Tử Long Chu Công Cẩn ngồi ở sảnh khách điếm, trên bàn đặt mấy dĩa đồ ăn, có thể thấy sót lại mấy miếng bánh dở dang.
369 Chu Tước - con đường huyết mạch của Trường An, người xe qua lại nhộn nhịp. Hưng Quý lâu là tửu lâu nổi danh đường Chu Tước. Lâu này bảng hiệu trăm năm, giá cả cũng cắt cổ.
370 Dưới sảnh.
Dương Diên Hi cũng đang nán lại chờ trời tạnh mưa, nhưng một phần là để ngắm Lăng Vân. Nàng kia quá xinh đẹp, có thể nói là nữ tử đẹp nhất mà hắn từng gặp.
371 Bầu trời trong xanh. Nằm ở lưng chừng Triều Dương, hồ Phi Ngư như một chiếc gương lớn phản chiếu. Đạo Quân Triệu Cát muốn nhìn ngắm cảnh "thiên giới", tốn không ít tiền tài vật lực đào cái hồ này.
372 Nếu Tô Châu có Thái Hồ, vậy Giang Ninh lại có Tần Hoài.
Dọc sông Tần Hoài có thể chia làm hai phố. Hướng Tam Sơn Môn là phố Ô Nê, hướng ngược lại về Chính Dương Môn gọi Ô Y.
373 Bên trong điện Thái Hòa. - Xảo Vân đâu?Tên thái giám vẫn đầu cấm xuống đất mông chổng lên trời, lẩy bẩy nói :- Bẩm, Đế Cơ. . . Đế Cơ vẫn. . . vẫn chưa lên bờ.
374 Lăng Vân lờ mờ tỉnh lại. Nàng phát giác mình nằm trên một giường trúc đơn sơ, tứ chi vẫn mềm nhũn không có chút khí lực. Hoảng hốt kiểm tra thân thể, nàng thầm hô may mắn, dường như vẫn chưa xảy ra chuyện xấu gì.
375 Nữ thích khách cả người lùi ra sau, từ mặt nàng ta đột nhiên rơi ra một lớp da màu vàng, bên trong tưởng chừng là máu thịt, hóa ra lại là một làn da trắng nõn khác.
376 Kinh thành Trường An.
- Đã biết gì chưa, Yên Vương làm phản rồi.
- Hừ, tin tức kém cỏi, ta còn biết quân Yên đánh đến tận Lạc Dương rồi kia.
- Đại ca, không biết thì đừng bốc phét, Khai Phong còn chưa chiếm được, đánh thế quái nào được Lạc Dương? Ta nghe nói Địch tướng quân sẽ đem Long Vũ quân lên phương Bắc.
377 Trường An, Lăng phủ. Lăng Vân cả đời anh minh, đùng một cái không thèm tính toán chu toàn gì, bỏ nhà bỏ luôn buôn bán chạy đi Hà Bắc, hoàn toàn không hợp phong cách của nàng, không ai hiểu nổi.
378 Phố Đông.
Tuy cùng trong Trường An, nhưng phố Đông lại nằm trong Hoàng thành, tách biệt hẳn với Đông thành Tây thành Lăng Phong từng ở. Phố Đông chủ yếu là dinh thự phủ đệ của quan viên, chùa chiền đạo quán cao cấp.
379 Vương Thắng nhìn trang phục đám hộ vệ, cũng khá bất ngờ. Gã lăn lộn có số má ở kinh thành, tích lũy không ít kinh nghiệm. Ăn mặc hộ vệ tầm cỡ thế này, ít nhất người bên trong phải thuộc hàng Vương công quý tộc.
380 Bên hông Phong Vân tơ lụa.
Một cỗ kiệu đỗ lại bên cửa, Tào quản sự vội niềm nở chạy ra đón tiếp.
- Lý tiểu thư, tiểu thư đã đến.
Lý Minh Nguyệt tuy không phải chủ của tiệm, nhưng Lăng Vân trước khi đi đã dặn dò qua, Tào quản sự không thể qua loa.