1 Chương 1 Hầu tước xứ Vere là người kiệm lời. Tuy nhiên, sự thật này sẽ khiến tất cả mọi người ngạc nhiên ngoại trừ một vài người thân cận trong số đông bạn bè và người quen của ngài.
2 Chương 2 Hai tuần sau Elissande Edgerton đứng trước cửa dinh thự tại Highgate Court. Mưa rơi lộp độp xuống chiếc ô đen của cô; màn sương mù xám lạnh che mờ mọi thứ ngoại trừ lối đi vào nhà.
3 Elissande nhìn thấy nó thật rõ ràng: Đảo Capri, hiện lên như thiên đường trên Địa Trung Hải. Cô đang đi bộ men theo những vách đá sừng sững, mái tóc tung bay trong gió, tay cô cầm một bó cẩm chướng dại.
4 Chương 3 Dì Rachel không có phán ứng nào trước tin tức này, bà tiếp tục ngủ gà gật. Elissande vuốt những sợi tóc xám lòa xòa ra sau vành tai mỏng manh của người phụ nữ lớn tuổi.
5 Chương 4 “Có đúng là kim cương được lấy từ mỏ chứ không phải từ con trai không?” Vere hỏi hình ảnh phản chiếu của mình trong chiếc gương phía trên chậu rửa mặt.
6 Chương 5 Bữa ệc tại một ngôi nhà ở nông thôn sẽ chưa phải là một bữa ệc cho đến khi Vere nhầm phòng mình với phòng người khác. Anh có rất nhiều lựa chọn.
7 Vere đặt bức ảnh xuống và nâng đèn lên. Thứ tiếp theo anh nhìn thấy khiến anh dừng lại một lúc lâu. Nó là bức thứ ba của chủ đề Sự phản bội của thiên thần, được vẽ vào thời điểm giữa hai bức kia.
8 Chương 6 Quý bà Avery là một người buôn chuyện tầm phào. Elissande không hoàn toàn xa lạ với khái niệm người buôn chuyện tầm phào: bà Webster trong làng là một người như thế, nói liên hồi về vợ của người bán thịt hay người làm vườn mới của cha xứ.
9 Cô xòe bàn tay, lần tìm chỗ gác tay của ghế. Nhưng cô chỉ chạm vào bàn tay anh ta: trần, ấm áp và đã chiếm cứ thành ghế. Cô giật tay lại. Cử động đó giật người cô ra sau áp vào ngực anh ta.
10 Chương 7 Elissande đã thừa kế vài món đồ từ cha mẹ mình: một bộ lược bạc của mẹ, một chai nước hoa do Parfumerie Guerlain pha chế đặc biệt dành riêng cho Charlotte Edgerton, chổi cạo râu của cha, một tập thư buộc bằng dải ruy băng màu tím hoa cà, và bức tranh sơn dầu nhỏ vẽ một cô gái khỏa thân.
11 Chương 8 Ít nhất một lần trong đời, Vere không cần phải diễn vẻ lặng người đi vì sửng sốt. Anh lặng người đi, tay chân hóa đá, bộ não biến thành một củ cải nhão nhoét.
12 Chương 9 Elissande gói ghém đồ đạc, trước là trong phòng cô, sau đến phòng dì cô. Thỉnh thoảng dì Rachel thức giấc vào giữa đêm và uống thêm một lượng cồn thuốc phiện, mỗi lần như thế bà thường khó thức dậy vào buổi sáng và Elissande cần phải ngăn cản việc đó.
13 Cô nói đúng, mặc dù sở thích của anh không phải vẽ chân dung. Khi còn nhỏ, anh vốn là một đứa bé vụng về có thiên hướng tự làm mình bị thương, và vì thế anh luôn bị giữ trong nhà trong khi việc anh mong mỏi nhất là được ra ngoài, chạy nhảy, lộn nhào và lộn nhào, hay chỉ đơn giản là nằm trên cỏ và quan sát sự thay đổi màu sắc của bầu trời.
14 Chương 10 Không gian phía bên trong nhà thờ được làm bằng đá theo kiến trúc Rô-măng [1] của người Noóc-măng. Một tia sáng ảm đạm, xám xịt hắt xuống từ những ô cửa sổ.
15 Phản ứng của anh là nhặt chai whisky trên chiếc bàn đầu giường và uống một ngụm. Ôi trời, nhưng đó là một việc làm rất nam tính. Rất mạnh mẽ và dứt khoát.
16 Chương 11 Trong ánh sáng xám xịt của buổi sáng, cô trằn trọc ngủ - và trần truồng, tấm chăn quấn quanh cô như con rắn của Eve. Anh chạm vào cô, má cô, tai cô và tóc cô.
17 Có những quý cô để anh giúp họ ra khỏi coóc-xê mà không bị buộc vào lời thề hôn nhân sao? Cô không biết mình nên sốc hay sợ hãi. “Nhưng đó là trước khi anh gặp em.
18 Chương 12 Vere đã hy vọng đến Highgate Court trước Edmund Douglas: nhờ thế anh có thể dễ dàng trả lại tập hồ sơ mật mã hóa vào ngăn bí mật và lấy mẫu chiếc chìa khóa nằm trong đó.
19 Khi anh xuất hiện vào lúc Douglas đang bóp cổ cô, theo lý trí anh biết rằng Douglas sẽ không giết cô ngay ở đó, chuyện đó không phù hợp với cách làm việc của một người đàn ông luôn có kế hoạch thận trọng và cách thức tiến hành thậm chí còn tỉ mỉ hơn.
20 Chương 13 Holbrook mang một bên mắt thâm đen. Vere phải mỉm cười trước hình ảnh đó. “Vậy là quý bà Kingsley không quên ghé thăm anh khi cô ấy ở London”.