21 Edit: Hồ Điệp Nhi
Ngày hôm sau, tại Đông Cung
“Bẩm Thái tử điện hạ, Thiệu Dã bất tài, không điều tra được gì về hắn ta. ” Trên mặt Thiệu Dã bình tĩnh không gợn sóng, càng không cảm thấy bối rối sợ hãi vì nhiệm vụ thất bại, đứng thẳng lưng, nhìn thẳng vào mắt thái tử.
22 Edit: Hồ Điệp Nhi
Trên thuyền hoa, Quân Tiểu Tà ngồi nghiêm chỉnh, không hề chớp mắt nhìn người trước mắt.
Thanh Phong cũng không cảm thấy khó chịu, vui mừng rót chén trà đặt trước mặt nàng, dùng tay ra dấu mời.
23 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Dựa vào ngươi?”
Lời vừa nói ra, trong nháy mắt không khí đóng băng.
Con ngươi Thanh Phong hơi co lại, đáy mắt hiện lên chút âm hiểm.
24 Edit: Hồ Điệp Nhi
Ban đêm.
“Sư phụ, mời người dùng bữa tối. ” Quân Tiểu Tà gõ cửa phòng Nguyên Thần Trường Không, cung kính gọi.
Trong phòng không có người đáp lời, Quân Tiểu Tà nhẫn nại gõ cửa lại lần nữa.
25 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Đại sư huynh!” Ánh mắt Quân Tiểu Tà nặng nề, thất vọng nhìn chăm chú vào nụ cười dữ tợn của Thanh Phong đang ở trước mắt nàng, đau lòng nói: “Ngươi thật sự là đại sư huynh đã từng thương yêu che chở cho ta sao?”
Đại sư huynh của nàng, vẻ mặt luôn tươi cười, gặp người thì rộng rãi cởi mở, là ánh nắng ấm áp nhất vào mùa đông lạnh giá.
26 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Nô tì đêm khuya quấy rầy, mong thái tử điện hạ chớ trách. ” Cửa bị đẩy ra, một bóng dáng xinh đẹp chầm chậm bước vào.
Mày liễu, mắt phượng, khuôn mặt tròn trịa, da trắng nõn nà, tóc mây búi cao, cử chỉ đoan trang làm người thuận mắt, là đại tiểu thư điển hình chốn khuê phòng.
27 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Sư phụ, cứu ta. ”
Tay Thanh Phong cứng đờ, khôi phục một chút lý trí, trong lòng lại nổi lên ghen ghét. Ngay cả nằm mơ cũng gọi tên của hắn ta.
28 Edit: Hồ Điệp Nhi
Tử Hoa lâu.
“Thương thế Lang huynh thế nào?”
Hai người ngồi đối diện, nhìn như hài hòa, kì thực là sóng ngầm mãnh liệt.
Trung Nguyên có nhiều môn phái, nhưng nếu muốn từ trong các môn phái này tìm ra một cao thủ có thể đả thương đệ nhất đao ở Tây Vực cũng là vô cùng hiếm có.
29 Edit: Hồ Điệp Nhi
“What?” Quân Tiểu Tà cảm thấy bản thân nghe nhầm, chớp mắt liên tục, ghé sát mắt vào Nguyên Thần Trường Không nói: “Sư phụ đại nhân, người có thể lặp lại lời nói vừa rồi có được không.
30 Edit: Hồ Điệp Nhi
Tại biệt viện của thái tử.
“Thiệu Dã, ngươi nói Nguyên Thần Trường Không là ma chủ Yểm cung?” Bút lông sói trong tay Thanh Phong mạnh mẽ đâm thủng tờ giấy Tuyên Thành, trong đôi mắt hoa đào hiện lên vẻ sợ hãi.
31 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Quân chủ. ” Tiếng nói mềm mại yếu ớt từ cửa sổ truyền đến.
Trên trán Nguyên Thần Trường Không hiện ra cái ‘#’, năm ngón tay nắm chặt, trong mắt đầy lãnh lẽo.
32 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Ngươi thật là không biết nghe lời a. ”
Lúc Phượng Hoàng đâm đầu vào tường, trong mắt Thiệu Dã có chút tối tăm, ngay lập tức chuyển qua trước người Phượng Hoàng, điểm huyệt đạo của nàng.
33 Edit: Hồ Điệp Nhi
Bách Hoa lâu, là quán nổi danh của các thanh quan ở kinh thành. Những cô gái ở lâu này người nào cũng là mỹ nữ, giỏi ca hát. Bởi vì Bách Hoa lâu chỉ kinh doanh là bán nghệ không bán thân, khách nhân đến đây chỉ để nghe hát uống trà, cho nên Bách Hoa lâu so với những chốn giải trí khác có đẳng cấp hơn hẳn, làm cho những vị quan to hiển quý ở nơi này đổ xô mà đến.
34 Edit: Hồ Điệp Nhi
Ở Bách Hoa lâu gần một canh giờ, Nguyên Thần Trường Không cùng Vong Xuyên liên tiếp trao đổi ánh mắt với nhau, Quân Tiểu Tà thì mang vẻ mặt khinh thường ngồi ở một bên che miệng cười trộm, mọi chuyện đều có khả năng xảy ra a!
Ra khỏi cửa, Quân Tiểu Tà mặt dày yêu cầu hai thị nữ trả kẹo hồ lô cho nàng.
35 Edit: Hồ Điệp Nhi
Phủ Thái tử.
“Hôm nay tiến triển như thế nào?” Thanh Phong một tay kéo tay áo, một tay cầm bút, ung dung viết chữ trên mặt giấy Tuyên Thành.
36 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Bản tướng nhận được mật báo của dân chúng, nói nơi này đã xảy ra án mạng, vì giữ gìn sự yên bình của kinh thành, phụng mệnh đến đây tra xét!”
Tiếng quát mạnh mẽ vang dội, làm cho người dân trên phố đều nghe thấy, túm tụm ở bên ngoài Tử Hoa lâu, chỉ trỏ nói nhỏ với nhau.
37 Edit: Hồ Điệp Nhi
Nguyên Thần Trường Không lạnh mắt mà đối phó, lộ ra khí phách, chỉ liếc mắt một cái, liền làm Lưu tướng quân trên lưng ngựa kinh sợ đổ mồ hôi lạnh.
38 Edit: Hồ Điệp Nhi
“Đồ nhi, vi sư mang ngươi đi xem trò hay. ” Nguyên Thần Trường Không vui sướng khi người gặp họa liếc mắt nhìn Thiên Tầm một cái, nắm tay Quân Tiểu Tà nhảy ra ngoài cửa sổ.
39 Edit: Hồ Điệp Nhi
Tử Tịch cùng Sơ Lâu Anh nhìn thấy khói báo động, cho là đã xảy ra chuyện lớn, ngựa không ngừng vó mang theo một nhóm tử sĩ ám dạ chạy thẳng đến kinh thành.
40 Edit: Hồ Điệp Nhi
Được thái tử mời, chưởng môn phái Hoa sơn – Quân Bất Hối cùng các võ lâm đồng đạo dừng chân tại ngoại ô, chờ thái tử triệu kiến.
Lẽ ra mọi người là khinh thường triều đình không muốn kết làm bạn, nhưng Quân Bất Hối ra mặt, mọi người nể mặt Hoa sơn, lại nghe thấy trong mật hàm thái tử đề cập đến Yểm cung, lúc này mới huy động lực lượng tiến đến kinh thành.