41 Edit: Chickenliverpate
Hôm sau, ngủ một giấc thẳng đến giờ ngọ, Tống Đại Mãnh vừa định mở cửa bước ra ngoài, đúng lúc mấy nha hoàn gõ cửa tiến vào.
"Vương phi, người dậy rồi.
42 Ngày hôm nay không vào trong cung gặp Trầm ngự y, trong lòng Tống Đại Mãnh rất nhớ. Tuy nhiên, nàng ngủ tới thẳng đến buổi trưa mới rời giường, cơm nước xong lại không có ai làm phiền quấy rầy nàng, một là ngủ tiếp đến tối mới thức.
43 Ngày hôm nay không vào trong cung gặp Trầm ngự y, trong lòng Tống Đại Mãnh rất nhớ. Tuy nhiên, nàng ngủ tới thẳng đến buổi trưa mới rời giường, cơm nước xong lại không có ai làm phiền quấy rầy nàng, một là ngủ tiếp đến tối mới thức.
44 Nhưng mà nàng vui mừng không quá hai giây, thì mặt nàng nghệch ra.
Nàng nhìn thấy ra khỏi cung không chỉ có một mình Trầm Ngạo, mà bên cạnh hắn còn có một vị nữ tử xinh đẹp khác.
45 Nhưng mà nàng vui mừng không quá hai giây, thì mặt nàng nghệch ra.
Nàng nhìn thấy ra khỏi cung không chỉ có một mình Trầm Ngạo, mà bên cạnh hắn còn có một vị nữ tử xinh đẹp khác.
46 Edit: Chickenliverpate
Bên ngoài gian phòng trong rừng đào, một con gió lạnh lẽo thổi qua
Bên trong gian phòng, có người thương tâm, cũng có người khó xử.
47 Edit: Chickenliverpate
Bên ngoài gian phòng trong rừng đào, một con gió lạnh lẽo thổi qua
Bên trong gian phòng, có người thương tâm, cũng có người khó xử.
48 Edit: Chickenliverpate
Tứ Hiền bày tỏ thái độ vô cùng kiên quyết, hắn nhất định phải tự mình đưa nàng trở về vương phủ, lý do chính là không muốn liên lụy đến tánh mạng già trẻ lớn bé cả nhà hắn.
49 Edit: Chickenliverpate
Tứ Hiền bày tỏ thái độ vô cùng kiên quyết, hắn nhất định phải tự mình đưa nàng trở về vương phủ, lý do chính là không muốn liên lụy đến tánh mạng già trẻ lớn bé cả nhà hắn.
50 Edit: Chickenliverpate
Ngay lúc đó, trong một khắc không hề được báo trước, nước mắt nàng cứ như mưa thi nhau chảy xuống.
"Tống, Tống Đại Mãnh, ngươi đừng khóc.
51 Ngay lúc đó, trong một khắc không hề được báo trước, nước mắt nàng cứ như mưa thi nhau chảy xuống.
"Tống, Tống Đại Mãnh, ngươi đừng khóc. " Trơ mắt nhìn nước mắt trên gò má nàng cứ như chiếc vòng trân châu bị đứt dây, từng hạt từng hạt không ngừng rơi xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn giờ phút này nhìn vô cùng ủy khuất, đã khiến Nhàn Vương hoảng hốt, tay chân luống cuống bắt đầu khuyên nhủ: "Vừa rồi Bổn vương chỉ nói giỡn thôi, ngươi đừng coi là thật nha.
52 Edit: Chickenliverpate
"Hồi Phụ hoàng, hiện tại Vương phi vẫn chưa tỉnh ngủ. " Nhàn Vương trả lời: "Chắc Phụ hoàng vẫn chưa dùng bữa, xin Phụ hoàng dời bước đến đại sảnh, phòng bếp đã chuẩn bị xong bữa sáng, lâu rồi nhi thần không dùng cơm với Phụ hoàng.
53 “Hồi Phụ hoàng, hiện tại Vương phi vẫn chưa tỉnh ngủ. ” Nhàn Vương trả lời: “Chắc Phụ hoàng vẫn chưa dùng bữa, xin Phụ hoàng dời bước đến đại sảnh, phòng bếp đã chuẩn bị xong bữa sáng, lâu rồi nhi thần không dùng cơm với Phụ hoàng.
54 Edit: Chickenliverpate
Người đâu cả rồi! Ai đó mau tới cứu nàng, nàng vẫn chưa muốn chết!
Hô hấp dần dần trở nên khó khăn, trong lòng Tống Đại Mãnh không ngừng gào thét.
55 Người đâu cả rồi! Ai đó mau tới cứu nàng, nàng vẫn chưa muốn chết!
Hô hấp dần dần trở nên khó khăn, trong lòng Tống Đại Mãnh không ngừng gào thét. Liều mạng đẩy hai tay Hoàng hậu đang bóp lấy yết hầu của nàng.
56 Trên người nàng khắp nơi đều là máu, nó bầm lại thành một mảng to.
Lúc thay y phục cho Tống Đại Mãnh, hai người Vô Hoa và Linh Âm đồng thời nhíu mày.
57 Trên người nàng khắp nơi đều là máu, nó bầm lại thành một mảng to.
Lúc thay y phục cho Tống Đại Mãnh, hai người Vô Hoa và Linh Âm đồng thời nhíu mày.
58
59 "Về nhà thì có thể gọi đến đây mà. " Lúc này, hoàng hậu cũng chen thêm vào một câu, "Cũng không phải là sinh ly tử biệt, nếu thật sự có chết, ngược lại chuyện này cũng là chuyện bất đắc dĩ, nếu người này còn sống thì chuyện đó cũng coi như là chuyện khác.
60 "Về nhà thì có thể gọi đến đây mà. " Lúc này, hoàng hậu cũng chen thêm vào một câu, "Cũng không phải là sinh ly tử biệt, nếu thật sự có chết, ngược lại chuyện này cũng là chuyện bất đắc dĩ, nếu người này còn sống thì chuyện đó cũng coi như là chuyện khác.