Mạch Thượng Hoa Khai Vì Quân Cố Chương 29
Chương trước: Chương 28
29.
[ thế giới ] Quên Ưu Thảo: Phóng viên đâu, phóng viên đâu, hiện tại chung quanh Ma Thành tình huống thế nào? Đã đánh nhau tới mức huyết nhục bay tứ tung, không còn người nào sống sót chưa?
[ thế giới ] Cô Hồn Dã Quỷ: Ngươi suy nghĩ nhiều… Tình huống hiện tại là, trước lúc quyết đấu, Thanh Quân bỗng nhiên hô ngừng…
[ thế giới ] Heo Cười Khanh Khách: A, vì sao? Lão bà hắn bỏ chạy theo người tới cướp cô dâu sao?
[ thế giới ] Gió Thổi PP Lạnh: Đứa nhỏ, ngươi không sợ bởi vì câu này mà đưa tới họa sát thân sao?
[ thế giới ] Cô Hồn Dã Quỷ: Nguyên nhân cụ thể không rõ, chờ quan sát.
Giữa sân.
“Tuy rằng cá nhân ta cảm thấy dùng 173 cấp PK với 180 có vẻ có lạc thú. Nhưng vì tiền đặt cược là nàng, đành phải bỏ qua kích thích chọn lấy ổn thỏa.” Thanh Quân nhìn Đế Tu cười vô hại, “Ngươi không ngại chờ ta một phút đồng hồ đi?”
“Tùy ý.” Kia thực không sao cả. Vô luận làm cái gì, dù sao, ngươi cũng thất bại.
Thanh Quân đứng tại chỗ, trên người đột nhiên có kim quang phá không, thẳng hướng tận trời.
Mọi người một mảnh ngạc nhiên.
Nhưng mà chuyện càng ngạc nhiên hơn đã xảy ra.
Lúc quầng hào quang kia tan đi, lại một quầng hào quang giống vậy xuất hiện.
Một đạo, hai đạo, ba đạo… Liên tiếp không ngừng.
Khi đạo quang ảnh thứ bảy xuất hiện, hệ thống xuất hiện một thông cáo màu vàng.
[ hệ thống ] Chúc mừng Thanh Quân vất vả tu luyện vượt qua mọi hiểm trở, tu thành chính quả, đạt tới 180 cấp, trở thành người chơi mãn cấp thứ hai của Càn Khôn.
Dĩ Mạch trừng lớn mắt, cảm giác cằm mình sắp rơi xuống đất.
Nguyệt Thiềm Bảo Hộp.
Đó là loại đạo cụ phải mua bằng nhân dân tệ. Tùy theo khả năng chứa kinh nghiệm mà chia ra làm nhiều loại, tỷ như Thanh Đồng Nguyệt Thiềm Bảo Hộp có giá 50W, Bạch Ngân Bảo Hộp có giá 500W. Hắn dùng, hẳn là Kim Cương Bảo Hộp, giá 50000W. Bảo hộp này có tác dụng chứa đựng kinh nghiệm buộc định, nói cách khác, thời điểm có người ác ý sát hại hoặc đánh quái tử vong, kinh nghiệm trong hộp sẽ không giảm bớt, bởi vậy thân gánh vác nợ máu như bọn Bạch Cốt có khi cũng sẽ dùng. Hòm là vật phẩm duy nhất, dùng xong liền biến mất, hơn nữa trong thành bán giá rất cao làm cho người ta chỉ có thể nhìn. Bởi vậy người bình thường thà rằng đi mua Hoàn Hồn Đan hoặc là Tụ Hồn Đan để tự sống lại không mất kinh nghiệm, chứ không ai đốt tiền tới mức đi mua loại Bảo Hộp này.
Thanh Quân thăng cấp, đám người Quan Tài nhìn có vẻ bình thản. Bởi vì lúc ấy khi hắn đạt tới 170 cấp, Quan Tài chỉ có 158, mà Quan Tài đạt 170, hắn mới 173. Mọi người vẫn tưởng càng lên cấp cao, thăng cấp sẽ tốn rất nhiều kinh nghiệm, hiện tại đáp án đã công bố. Nguyên lai hắn trực tiếp đem kinh nghiệm thừa chứa vào Nguyệt Thiềm Bảo Hộp.
Này xem như thực lực của đại thần sao?
Khẳng định không phải đâu, lấy tính cách hắn… Chỉ sợ là cảm thấy trước khi Trọng Quang hợp khu với Diệc Châu, 173 cấp cũng đủ để trên trời dưới đất không có chỗ nào cố kỵ đi. Dùng cấp bậc chưa mãn cấp để khiêu chiến và cạnh tranh xem ra sẽ có hứng thú hơn.
Cho nên khi đó hắn trực tiếp phát ra khiêu chiến thư đối với Đế Tu. Hiện tại nghĩ lại, chuyện “Mãn cấp” hắn căn bản không để vào mắt nha…
Bạch Cốt: “… Chết tiệt!”
Cõng Quan Tài Khiêu Vũ: “Giống như trên.”
Ăn No Chống Sát Giết Người: “Lão tử mù. Bị kim quang thăng cấp làm mù .”
Bạch Ánh Trăng: “Ta hiện tại cảm thấy hắn mới là cầm thú điển phạm, các ngươi cũng vẫn chưa tính là gì.”
Một bang cầm thú Tọa Yên dĩ nhiên hận nghiến răng.
Giờ khắc này Thanh Quân vẫn là một thân ngân bạch trường bào. Nhưng bên dưới trang phục mốt đó, là một thân trang bị khác trước một trời một vực. Tuyệt phẩm sáo trang cấp mười lăm tinh mãn do Hoàng Sắc Yêu Đồng tạo ra. Trượng trên tay cũng đổi thành vũ khí cuối cùng của Lạc Tinh —— “Luyến Trần” .
‘Lưu luyến tương tư ý, vì khanh chiết cánh trụy hồng trần.’
Luyến Trần trong cửa hàng để giá trên trời, cuối cùng đã bị người ta nắm trong tay.
Thực thể hóa của nó, so với hình ảnh vật phẩm trưng bày hoàn toàn bất đồng.
Nó cũng không cố định hình dạng, mà giống như một sợi dây quấn quanh cánh tay phải của Thanh Quân, mang màu tím mờ ảo, phát ra lôi quang nhè nhẹ.
Trong khi mọi người kinh ngạc, Đế Tu vẫn như cũ bất động thanh sắc.
“Như vậy, bắt đầu đi.” Kỹ năng đã đủ, Thanh Quân bình tĩnh đứng ở chỗ cũ.
Mọi người tận mắt chứng kiến trận quyết đấu này quả là may mắn. Bởi vì đây là trận quyết đấu của hai cao thủ mãn cấp của Càn Khôn.
Mà đồng thời, bọn họ lại là bất hạnh. Bởi vì hai người phạm vi quần công lớn BT khiến cho đa số người vây quanh xem chịu tai ương ngập đầu.
Cái gọi là cao thủ trông cửa nói, tân thủ xem náo nhiệt. Những cao thủ đều tỏ vẻ bái phục về kỹ xảo thành thạo, thân pháp linh hoạt cùng chiến thuật của hai người bọn họ. Mà đám người thường vây xem chỉ cần nhìn thấy ánh sáng hoa lệ từ kỹ năng quang hiệu thế là đủ rồi. Sau này trận quyết đấu này cũng được người ta chọn dùng, trở thành đoạn phim ngắn tuyên truyền kinh điển được đặt tại trang chủ.
Trong nháy mắt khi trọng tài Vong Xuyên Bờ Đối Diện nói tiếng bắt đầu, hai người không có ngoại lệ đồng thời bắt đầu phóng ra kỹ năng hợp thể, mở ra cuồng bạo.
Cánh Ma Chiến Sủng được cuồng hóa của Thanh Quân lơ lửng giữa không trung, cách đó không xa là Thủy Yêu Chiến Sủng được cuồng hóa của Đế Tu.
Trừ bỏ một số ít người của Hồng Hỏa Anh Túc, còn lại tất cả mọi người là lần đầu tiên thấy hình thái cuồng bạo của Đế Tu.
Giống nhau nhẹ nhàng. Bất đồng là, cả người hắn tựa hồ như được bao vây trong một luồng nước trong suốt.
Tương phản với Cánh Ma công cao phòng thấp, Thủy Yêu thuộc tính là phòng cao công thấp.
Dựa theo tính toán của Cực Độ Hoàn Mỹ, Đế Tu tuyệt đối đi theo lộ tuyến phòng ngự. Lực công kích đều là dựa vào trang bị. Hoàn toàn tương phản với Thanh Quân công kích cao, phòng ngự thấp. Ở trận so đấu không thêm huyết, thân là Lạc Tinh Thanh Quân tự nhiên không thể đánh đồng cùng Lôi Giáng máu nhiều. Bởi vậy, trận này thắng bại mấu chốt kỳ thật ở chỗ, Thanh Quân công, có thể phá phòng ngự của Đế Tu hay không.
Tiên phát chế nhân. Người động thủ trước là Thanh Quân. Hắn bay tới một vị trí cách Đế Tu một khoảng vừa đủ, sau đó dừng lại, ngâm xướng kỹ năng Lạc Tinh 180 cấp—— Thí Thần Lôi Liệt.
Đây là kỹ năng công kích cao nhất của chức nghiệp Lạc Tinh. Quần công, ảnh hưởng mục tiêu vô hạn. Dẫn trăm ngàn tia sét đánh xuống mục tiêu, lực công kích 800%, hơn nữa cứ ba giây sẽ tăng 500%——300% lực công kích liên tục. Có tỉ lệ mang theo hiệu quả “ma túy” nhất định, hiệu quả do kỹ năng cao thấp quyết định.
Chỉ thấy Thanh Quân cánh tay phải giơ lên cao, không trung tức thì mây đen dầy đặc. Nổ vang tiếng sấm, như ngàn quân nổi trống. Một đạo điện quang màu bạc như búa lớn phá không lao xuống, giáng trên thân Đế Tu. Ngay sau đó vạn đạo điện quang giống như mũi tên xé gió theo nhau mà đến, lấy Đế Tu làm trung tâm bắn xuống. Một mảnh cuồn cuộn huyên náo, trong phút chốc toàn bộ thân hình Đế Tu đều bị che khuất.
Mất đi mục tiêu, Thanh Quân nhanh chóng di động sau khi phóng ra kỹ năng, lại bị một sợi dây phóng ra từ đám khói đen kia quấn lấy hai chân.
Mất đi gần một nửa huyết Đế Tu trong chớp mắt xuất hiện ở trước mặt hắn.
Trước máy tính Cố Quân Thanh nhíu mày. Quả nhiên, hắn đi không riêng gì lộ tuyến phòng ngự cao, còn có linh hoạt cao. Tuy rằng không trông cậy vào “Thí Thần Lôi Liệt” vừa rồi có thể ma túy hắn năm giây, nhưng cũng không nghĩ tới cư nhiên căn bản là không có tác dụng.
Lôi Giáng có ưu thế cận chiến tuyệt đối. Khác với Liệt Thiên, hắn công kích giá trị hơi thấp, nhưng có kỹ năng khóa trụ đối phương “Độc Đằng”. Giống như mạng nhện chặt chẽ buộc trụ con mồi, giãy dụa chỉ hao phí tâm lực.
Bị khóa, Thanh Quân phóng ra tầng tầng cột băng chặt đứt dây quấn dưới chân. Đó là kỹ năng “Sương Ngữ Thanh Tâm”, có tỷ lệ nhất định tiêu trừ hiệu quả bất lợi đối với bản thân. Lại chỉ có một nửa dây quấn bị chém đứt, một nửa khác vẫn chặt chẽ giam cầm thân hình hắn.
Theo một tiếng thanh tụng nhỏ, Đế Tu bắt đầu ngâm xướng. Sáu đóa hoa sen màu đen yêu dã bỗng xuất hiện giữa không trung, sáu đóa hoa thiêu đốt giống như ngọn lửa, đem Đế Tu vây quanh ở giữa.
Không trung dần dần tràn ngập thương mang sương mù. Sáu đóa hoa sen đốt cháy thành bụi bậm theo gió giơ lên, lại giống như ngàn vạn con bướm màu đen, tập trung ở cự kiếm “Đoạn Tình” của Đế Tu, khiến thanh kiếm vốn màu bạc trở thành tối đen.
Ám quang lưu chuyển, Đế Tu dương kiếm. Vừa bổ xuống, núi sông dao động.
Theo kiếm phong, hắc quang kia thẳng đánh vào trước ngực Thanh Quân, đánh rớt hơn phân nửa lượng huyết của hắn.
Quan Tài đứng nhìn một bên tặc lưỡi. Nguyên lai đây mới là kỹ năng cao nhất của Lôi Giáng —— Điệp Vũ m U cấp bậc cao nhất. Khi mình sử dụng, hình thái và khí thế đều không thể bằng hắn, hơn nữa trên đầu Thanh Quân hiện lên một loạt số âm màu đỏ, so với thương tổn mà hắn tạo ra, mình quả thật không bằng.
Đế Tu nhất kích đắc thủ, đang muốn thừa thắng xông lên phóng ra kỹ năng liên tục, lại bị Thanh Quân phóng ra “Phong Lôi Ảnh” dẫn đi công kích điểm. Mà giờ phút này, thời gian trói buộc của kỹ năng “Độc Đằng” đã qua, lấy lại được tự do, Thanh Quân lại lần nữa giữ khoảng cách với hắn.
Lôi Long Khiếu Hải. Hắc long của Thanh Quân vươn ngũ trảo hướng Đế Tu đánh tới.
Viêm Điểu Liên Nhật. Hỏa điểu của Đế Tu giống như tên rời cung hướng Thanh Quân phóng đến.
Chạy vị, tránh né, tận lực làm cho giá trị thương tổn duy trì ở mức nhỏ nhất. Truy đuổi, chặn lại, liều lĩnh đem lực công kích điều chỉnh đến mức độ cao nhất.
Dĩ Mạch bị bắt ngồi ngay ngắn phía trên kiệu hoa, nhìn hai người lượng huyết luân phiên giảm bớt, tâm động quá độ, hô hấp không thuận, lại không thể cắn răng nhắm mắt.
Thắng bại khó phân.
Hai thân ảnh khi thì triền đấu khi thì tách ra, chiến tuyến càng kéo càng dài, thậm chí đem quần chúng cuốn cả vào phạm vi tấn công, thây phơi đầy đất, lại không một người lên tiếng.
Giống như mục kích một trận quyết đấu hoa lệ, phấn khích đến mức làm cho người xem nín thở ngưng thần, bỏ qua tất cả chi tiết khác.
Quyết đấu đã tiến hành sáu phút hai mươi giây.
Đòn công kích cuối cùng, Thanh Quân chỉ còn huyết da cùng Đế Tu còn dư chút ít huyết đều phóng kỹ năng, mang theo tư tưởng đồng quy ư tận.
Phía sau Đế Tu xuất hiện ảo ảnh Minh Vương thật lớn, sáu cánh tay đều nắm minh hỏa. Hỏa diễm màu đen ngập trời bốc lên, lấy Thanh Quân làm trung tâm đốt cháy toàn bộ xung quanh. Thanh âm ngâm xướng réo rắt bi thương giống như khúc hát cáo biệt, trong giây lát khiến ọi người đều cảm thấy như nhìn thấy lửa Tu La ngục. Hàn ý dày đặc.
Mà giờ phút này, Thanh Quân mang cánh chim màu đen, trăm ngàn đạo lôi quang giáng xuống, hóa thành một lôi thú màu vàng, rống lên một tiếng, nhằm phía Đế Tu xông tới.
Màu vàng cùng màu đen chạm vào nhau, tạo ra tầng tầng hào quang, bao trùm xung quanh.
Đây là một vẻ đẹp đến kinh tâm động phách.
Khi hỏa diễm che phủ hoàn toàn thân ảnh Thanh Quân, Cố Quân Thanh nhẹ thở dài một hơi, khẽ cử động ngón tay có chút tê cứng.
Đối thủ này, quả nhiên thực xuất sắc.
Hắn nắm chắc kỹ năng cuối cùng “Lôi Thú Chi Nộ” có thể làm cho đối phương ngã xuống đất, nhưng nhân vật Thanh Quân của chính mình chỉ e cũng không tránh khỏi đòn công kích của đối phương.
Lưỡng bại câu thương.
Trên màn hình,hiệu ứng ánh sáng dần dần tan hết.
Giữa đống bụi khói cháy đen.
Hai thân ảnh, một vẫn đứng, một đã ngã xuống.
Hắn nhìn tình cảnh trước mắt, thất thần.
Xem tiếp: Chương 30