101 “Việc này thật có thể. . . ”. Mấy cái Thánh tổ trợn mắt nhìn Vũ Thiên Quân nói. Nếu như Vũ Thiên Quân nói là thật, bọn hắn có thể rất nhanh đạt đến Thánh tổ cảnh hậu kỳ, nghĩ đến đã thấy điên cuồng ah.
102 “Hừm! Không sai biệt lắm!”. Vũ Thiên Quân hai mươi ngày một mực điều tức khôi phục Sinh Mệnh chi lực, tuy rằng hắn Ma thể có thể tự động khôi phục Sinh mệnh chi lực thế những chỉ có hạn mà thôi, qua hai mươi ngày hắn mới trở lại trạng thái đỉnh phong, giúp Thập nhị hộ pháp chữa thương hắn mất không ít lực lượng ah.
103 "Ầm! Uỳnh. . . ". Nguyên mộc tinh lâm Thiên Lang Thánh tổ địa bàn bầu trời hắc vân cuồn cuộn, đây chính là dấu hiệu có cường giả muốn độ kiếp ah. Mấy ngày trước Lôi kiếp liên tục hàng lâm, chỉ là chỉ có Thông thần cảnh Lôi kiếp mà thôi, cũng không mấy kẻ nhìn đến chỗ này nên cũng không để ta bọn nó là cỡ nào cường đại, hôm nay Lôi kiếp là của Thánh tổ cảnh cường giả nên rất nhiều người không biết là ai độ kiếp ở đây, Thiên Lang Thánh tổ ba năm trước đột phá Thánh tổ cảnh, chắc chắn hiện tại còn không thể đột phá, người chuẩn bị độ kiếp chắn chắn không phải hắn ah!
"Thiên Lang địa bàn lại có độ kiếp Thánh cảnh! Hắn định làm gì đây?".
104 Bên trong Nguyên mộc tinh lâm, Thiên Lang Thánh tổ lãnh địa.
Bầu trời Lôi vân đang bị một cái cự đại hình xoáy hút vào đã qua hai canh giờ, bật chợt Thiên khung như một tấm vải bị một gia sáng loé lên chém thành hai mảnh, bên trong Lôi vân bất ngờ nhảy ra lực lượng cùng tia sáng đối lập.
105 “Ha! Lại đến Ma hải rồi. . . ”. Vũ Thiên Quân nhìn trước mắt Ma hải đang có Hắc khí bay lên nhếch mép nói.
Hai tháng trước bọn Thập nhị hộ pháp độ kiếp, Vũ Thiên Quân muốn biết cái kia “Điềm xấu” là gì nhưng không thành, tia sáng quá nhanh hắn vẫn không biết nó được hình thành như thế nào, cho dù là Ma Luyện độ kiếp có tới hai lần tia sáng xuất hiện Vũ Thiên Quân vẫn không biết đó là cái gì, để hắn thất vọng một chút ah.
106 Ma hải cảng biển.
Ở đây mỗi ngày đều có rất nhiều lượt thuyền dừng lại rồi rời đi, cơ bản là đếm không hết. Nhất là qua hơn bốn năm trước trên Ma hải đại chiến rồi đột nhiên nhô ra một vị Hư vô cảnh đại năng làm cho rất nhiều tu giả đến đây quan sát, dĩ nhiên đều chỉ là tò mò mà thôi, dám đi tìm kiếm một vị đã vượt qua Thánh tổ cảnh, bọn hắn chỉ sợ chết không có chỗ chôn.
107 “Ha ha! Yên tâm, nếu có thể gặp nàng một mặt đảm bảo Thiên huynh ngươi sẽ không thể quên được!”. Lý Sùng Văn nghe vậy thì cười lớn nói.
Mấy cái nữ nhân thấy Vũ Thiên Quân có hứng thú với Tần Thanh Thanh thì đều có chút thất vọng, Vũ Thiên Quân không những là một cái siêu cấp mỹ nam, thiên phú tu luyện cũng vào hàng đỉnh phong, còn về gia thế hắn nói là tán tu ở đây có quỷ mới tin ah!
“Lý huynh! Đó còn là sau này ah, chúng ta là đang đi chỗ nào sao?”.
108 Quỷ Nha đảo cũng như cái tên của nó, nếu tin bản đồ tổng thể của nó thì ta có thể thấy nó giống như hình một chiếc răng khổng lồ, dĩ nhiên là giống mà thôi chứ tuyệt đối không có bát kỳ sinh vật nào có kích thước to lớn để chứa một chiếc răng như thế.
109 Quỷ Nha đảo phía trên đám người Võ Thần viện học viên vừa lên đảo để lịch lãm chỉ là phía sau đoàn người có hơn mười người đang như hóa đá, một cái Thiên đan cảnh vừa đột nhiên biến mất rồi sau gần mười hơi thở sau hắn lại hiện thân với trên tay nhiều thêm hai con Ma thỏ.
110 Bên cảnh đống lửa mọi người đang cười nói vui vẻ, có người ăn thịt có người trò chuyện, có Thần cấp Ma thú thịt không ăn mới ngu ah! Thông thường tu giả đến Địa đan cảnh đã ít khí ăn thực vật thế nhưng đối với những loại thức ăn có chưa năng lượng nhiều như Thịt Yêu thú cùng Ma thú cấp cao thì vẫn ăn nhiều, bên trong thịt chứa nhiều năng lượng không kém mấy bảo dược, nếu tu vi của Thú loại càng cao thì huyết nhục ẩn chứa năng lượng càng lớn, Vũ Thiên Quân mang về một con Thần cấp Ma Nha trư, ở đây không có ai không ăn, đa số bọn hắn còn chưa có cơ hội được ăn thịt Thần cấp thú loại ah, đối với bọn hắn tu luyện cũng rất tốt.
111 “Thiên huynh! Thiên huynh!”. Lý Sùng Văn đứng ở dưới gốc cây đối với đang nằm trên cành cây ngủ Vũ Thiên Quân tỉnh dậy, trời đã bắt đầu tảng sáng rồi, hôm nay sẽ là ngày đầu tiên bọn hắn lịch lãm, sẽ cùng Ma thú chiến đấu cùng tìm bảo vật trên đảo.
112 Quỷ Nha đảo một nơi cách Ma hải bờ biển không xa, chỉ có hơn ba mươi dặm một chút mà thôi, có một nhóm người đang cùng đàn Ma lang đại chiến, mười bảy người đang cùng hơn năm mươi con Ma lang quần chiến.
113 “Ầm!”. “Gờ rào. . . ”. Lý Sùng Văn một kiếm chém vào Ma lang vương sống lưng làm nó gầm lên đau đớn quay người một trảo đánh lên người hắn, may mắn thu kiếm về kịp thế nhưng trục diện một tảo này phản chấn lực lượng cũng làm cho hắn thổ huyết rời đi vòng chiến.
114 Bên trong Quỷ Nha đảo đám người Võ Thần học viên đến đây đã bị bao vậy bởi đàn Ma lang, số lượng Ma lang cũng nhiều hơn so với lần trước nhiều, có hơn ba trăm con Ma lang!
Chỉ Thần cấp thì cũng có bốn con, tuy rằng đều là Nhất trọng thế nhưng cũng đã đủ để uy hiếp cả bọn rồi, không những thế Thông thần cấp Ma lang cũng có hơn năm mươi con, tu vi Ma lang thấp nhất cũng có Nhân đan cảnh, không biết bọn tiểu Ma lang ở đâu.
115 “Ngao. . . ”. Sát Ám Thiên đao cái nguyệt đao cuối cùng cũng chính thức giết một cái Ma lang cự đại đầu lâu bay lên, thân thể Thần cấp Ma lang như một căn nhà như vậy ầm một tiếng ngã xuống, hắn cũng đã có thể thở dài một hơi.
116 Sau khi thu lại hết chiến lợi phẩm đám người di chuyển cách xa chỗ này hơn nười dặm mới dừng lại nghỉ chân, Vũ Thiên Quân quyết định ở chỗ này nấu nướng Ma lang cùng Ma hổ ah.
117 Quỷ Nha đảo bên trong, Vũ Thiên Quân đang đối mặt với một đám người nhìn hắn khó hiểu. Tên này cùng cả đám nhiều lắm chỉ như bèo nước gặp mặt mà thôi, thế nhưng hắn lịa vì bọn hắn làm ra không ít việc, ban đầu là ý định cho bọn hắn ăn thịt Thần cấp Ma thú không nói, lúc này còn cho bọn hắn một loại “Thần tửu” có thể tinh lọc cùng tăng lên linh hồn lực! Hắn tại sao cần làm như vậy?
Hắn nói hắn xem đám người là bằng hữu? Bọn hắn lấy tư cách gì mà làm bằng hữu của hắn ah.
118 “Ha ha ha. . . . Tiểu huynh đệ thật biết nói đùa ah”. Trung niên Hiên Vân Dật nghe Vũ Thiên Quân nói như vậy thì tức giận cười nói. “Chưa nói nơi này là Quỷ Nha đảo không phải nhà ngươi, mà cho dù đây là nhà ngươi cũng không đến mức thế đi”.
119 “A A A. . . ”. Một tiếng hét thảm vang liên, Đường Phiêu Hồng tay phải ôm lấy phần vãi trái đã biến mất đau đớn hét lên. Hắn mồ hội lạnh chảy ra khắp trán, hắn từ nhỏ đến lớn được bao bọc cẩn thận, nào đã có lần nào đổ máu, ngay hôm nay không những mất mặt mà một cánh tay cũng bị chém xuống, sau một chút trùng kích đau đớn hẵn đã ngất đi!
“Hồng thiếu gia”.
120 “Ầm!”. Một tiếng nổ mạnh vang lên. Một bóng người chật vật lùi lại hơn trăm trượng mới ngừng lại. Về phần cùng hắn giao thủ là một cái bóng đen cũng bị đẩy lùi hơn năm mươi trượng mới dừng lại.
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50