41 Thật ra thì nàng không phải loại người dễ tức giận, nhưng không hiểu sao mỗi lần thấy Phong Liệt là kiềm không được nổi điên, nói hai, ba câu liền khiến nàng mất lý trí, hận không thể liều mạng.
42 Nghe Tề Sơn nói vậy, Phong Liệt và Diệp Thiên Tử hơi xấu hổ, từ khi hai người và Ma Long giáo đến giờ đúng là chưa từng đi ám võ viện truyền công đại điện, nghe truyền công trưởng lão chỉ dạy.
43 Vừa dứt lời, Phong Liệt bỗng nhoáng người lên né qua hai vuốt hổ nhào đến, một người một hổ lướt qua nhau chỉ kém một ly. Nhưng nguy hiểm không hoàn toàn biến mất, ngay khi Phong Liệt định đuổi theo thì ma hổ đuôi cọp thô như miệng bát, tựa đồng đúc chợt quét qua.
44 Trần Nhược Tình cáu kỉnh chỉ vào cửa ngầm, nói: - Hừ! Con cọp của ngươi đang cùng Phong Liệt ở bên trong! - Cái gì? Sao hai tên đó ở bên trong? Vậy chẳng phải Phong Liệt.
45 Mấy tháng im lặng không khiến thiên tài cửu phẩm huyết mạch lắng đọng mà càng lúc càng mạnh mẽ hơn, ngay cả danh tiếng Diệp Thiên Tử cũng nước lên thì thuyền lên.
46 Phong Liệt vừa mới tiến vào đại điện, đầu tiên là đánh giá mọi người trong điện, khi hắn chú ý đến thiếu nữ xinh đẹp trong đại điện thì người run lên, đôi mắt sáng như bị nhốt chặt không thể dời tầm mắt một chút nào.
47 Phong Liệt thấy trò hề kết thúc thì không định ở lâu hơn, đi theo cách Sở điệp không xa, muốn nhìn lâu hơn bóng dáng xa cách đã lâu. Không ngờ cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, hắn không định đi chọc Tần Trọng nhưng gã thì không chịu tha cho hắn.
48 *Bùm!* - A!!! Trần Lượng giật mình, gã cảm thấy trước mắt có bóng đen chợt lóe, sau đó bụng bị đánh một cú đau điếng, suýt đánh bay ba hồn bảy vía của gã.
49 Tần hộ pháp mặt cười như ha, Tần Trọng là đệ tử Tân gia mà lão yêu quý nhất, nhiều lần được lão chính tay chỉ điểm, cộng thêm Tần Trọng nắm thần thương gia truyền của Tần gia, có thể nói gã tin tưởng tràn trề.
50 *Bùm bùm bùm!* Liên tiếp mấy tiếng nổ vang qua đi, chỗ ban đầu Phong Liệt đứng xuất hiện cái hố to mấy trượng, hắn thì né không kịp bị oanh kích ngã trái ngã phải, trên người hắn ám kim sắc bảo giáp liên tiếp lấp lóe, hóa giải cương kính ùa vào người.
51 - ‘Cuồng long táng thiên quyết'! Ta nhớ ra rồi, tiểu tử này luyện là bộ ‘Cuồng long táng thiên quyết' cần mở ba mươi sáu kinh mạch! Thật khó tin, hắn ở trong năm tháng đã luyện địa cấp cao cấp chiến kỹ đến mức này!Thiên tài! Không! Đã không thể dùng thiên tài để hình dung hắn.
52 Phong Liệt vui sướng một lúc mắt chợt lấp lóe, cây tế thiên thần thương này dù là cao thủ thần thông cảnh trở lên đều xua như xua vịt, Tần gia làm sao chịu đưa vào tay hậu bối mới nguyên khí cảnh cửu tầng? Không nghĩ ra được.
53 Phong Liệt thầm suy nghĩ có nên nhắc nhở nàng không, dù gì tính tình cô nàng này xấu chút nhưng bản tính không xem như quá xấu, đặc biệt là có hàng xóm dưỡng mắt thế này cũng không tệ, ít nhất đẹp mắt hơn hoa cỏ trong sân nhà mình.
54 Phong Liệt còn nhớ kiếp trước ở ma khí viện thì một đám đệ tử mới có năm ngàn người, trong Ma Long giáo kiên võ viện hưng thịnh nhát thì có hơn một vạn đệ tử mới nguyên khí cảnh, chênh lệch lớn vô cùng.
55 Sau khi hắn đi không lâu thì quanh rừng cây có mười mấy cái bóng đen rải rác các nơi lặng lẽ đi theo. Phong Liệt một đường trèo đèo lội suối, xuyên qua rừng cây, nhanh nhẹt như con báo, chốc lát sau đã lao nhanh hơn mười dặm.
56 Mấy người kia vừa thấy hình tượng của Phong Liệt, trước tiên nghĩ đến là dạ mạc thú có vài phần giống với Ma Long Hắc Ám Chi Thân, cái này không có gì là kỳ cả.
57 Ba đệ tử kiên võ viện vây công hai cô gái thấy thế ngẩn ra, không ngờ hai nàng sẽ cương liệt như vậy. Khi chúng hồi phục tinh thần muốn ra tay ngăn cản thì đã không còn kịp.
58 Phong Liệt khuếch tán khói đen sau lưng ra ba trượng, nguyên lực điên cuồng rót vào tế thiên thần thương trong tay, lấy thực lực sau khi biến ảo Ma Long Hắc Ám Chi Thân đối phó một đám long võ giả nguyên khí cảnh thực lực không đồng đều thì đúng là khi dễ người thật.
59 Nhưng lúc này chúng muốn trốn đã không kịp nữa, chớp mắt bị đám đệ tử ám võ viện bao vây chính giữa, ai nấy nhìn họ ánh mắt như muốn lột da ăn thịt uống máu.
60 Lần đại chiến này hai bên chết hơn trăm người, để lại nhiều di vật. Lát sau mọi người lại tụ tập, Yên, Lục đặt gần trăm nhẫn trữ vật ở trước mặt Phong Liệt.