561 Lúc này, Phong Liệt đột nhiên phát hiện Tiểu ma nữ đang nghiêng cái đầu nhỏ của nàng tò mò nhìn mình chằm chằm, đôi mắt to nháy nháy không ngừng, cực kỳ khả ái.
562 - Ti. . . , đại sư huynh!Còn dư lại năm tên đệ tử Phiêu Miểu Thiên Cung thấy được một màn như vậy, cũng không khỏi ngây người như phỗng, lo sợ không yên, không biết phải làm sao.
563 Những lời này nói ra tương đối không khách khí, tràn đầy sự khinh thường. Mọi người đảo mắt nhìn lại, chỉ thấy người nói chuyện dĩ nhiên là vị thiếu niên Hoàng gia luôn luôn bị quên kia.
564 Phong Liệt hơi trầm ngâm một chút, nói:- Không biết, hắn thi triển thần thông thuấn di chạy mất. Hắn cũng không tính đem mọi chuyện đều nói ra, dù sao thân phận của Mục Thương Sinh không phải chuyện đùa, một khi chuyện hắn giết chết Mục Thương Sinh lan truyền ra ngoài, ngày sau hắn nhất định cùng Phiêu Miểu Thiên Cung thế như nước với lửa.
565 Sắc mặt của Sở Huyền dần dần trở nên ngưng trọng, hắn giương mắt nhìn về phía trung tâm Thiên La Hồ, đôi môi khẽ nhúc nhích, bắt đầu thấp giọng đọc lên một đoạn chú ngữ cổ xưa.
566 Một trăm trượng, một ngàn trượng, một trăm dặm, một nghìn dặm. . . Ngắn ngủn một canh giờ sau, màn đêm mênh mông cuồn cuộn liền đem phương viên ba nghìn dặm toàn bộ bao phủ ở bên trong.
567 Đây là một không gian nhỏ với phương viên mười trượng, ba mặt đều là vách tường, từ lúc tiến vào cửa có thể thấy rõ ràng hết thảy phía ngoài. Trong không gian cơ hồ không có vật gì, trên mặt đất có mấy con côn trùng, cũng đều đã bị Huyền Băng đông lại.
568 - A Ly, ngươi làm cách nào tìm được không gian này?Phong Liệt nhẹ giọng nói. - Người ta lúc trước đang hái Hỏa Long quả, thấy có mấy con sâu ác tâm, liền bắt bọn nó từ trên cây bắn xuống dưới đất, nhưng ai biết, bọn chúng trong khoảnh khắc đến gần phía ngoài phiến núi đá kia thì liền biến mất, sau đó.
569 Tiểu ma nữ hoan hô một tiếng, vẻ mặt hưng phấn nhanh chóng tìm tòi trong không gian này. Phong Liệt gật đầu, nhưng cũng không có đi nơi khác tìm kiếm, mà là chậm rãi tiếp cận Hắc Ám Đế Quân kia.
570 Đây đã là gian phòng cuối cùng, gian phòng phía trước cũng bị nàng lục lọi toàn bộ, nhưng cũng không phát hiện ra vật gì giá trị, điều này thật sự là khiến nàng giống như đưa đám.
571 Oanh oanh oanh!Theo những tiếng nổ ầm ầm, từng mảng núi rừng, thủy đàm, thác nước, bụi cây đều bị hai người tàn phá. Không bao lâu sau, mảnh thế ngoại đào nguyên xinh đẹp tường hòa này liền biến thành một đống hỗn độn, mặt đất khô héo, khói nhẹ lượn lờ.
572 Bất quá, đây cũng không đại biểu cho việc hắn đã khế ước thành công. Hoàn toàn tương phản, hắn cảm giác dường như mình đã rơi vào trong một cái bẫy, muốn thoát ra cũng không kịp.
573 Con Ác Long kia một bên oanh kích mãnh liệt lên cấm chế, một bên dùng ánh mắt âm độc nhìn về phía Phong Liệt nhỏ bé đang đứng dưới chân núi. Chín cái miệng to đùng không ngừng nói ra những lời dụ dỗ.
574 Sau một lát sửng sốt, Xích Minh Tổ kinh nghi bất định nói:- Sư đệ, Phong Liệt và tiểu yêu nữ kia mất tích rất có thể liên quan đến Tu La Vương Tọa, chúng ta chỉ cần thu phục Tu La Vương Tọa thì tìm hai người kia sẽ không khó.
575 Một luồng lửa màu đen điên cuồng bạo liệt ở sau lưng Lý Đạo Hư, dư uy khủng bố lập tức đánh bay thân hình Lý Đạo Hư vào bên trên Vương Tọa, làm cho hắn nuốt phải một hơi sương hồng.
576 Nhưng nó lại chọc giận Lý Đạo Hư, hắn rống to một tiếng như dã thú, sau đó đột nhiên quơ đại kích vọt vào trong khe không gian, biến mất không thấy. Ngay sau đó, khe không gian chợt hợp lại, Phong Liệt và tiểu ma nữ xuất hiện ở bên ngoài.
577 Sau một lúc trầm ngâm, hắn lại mỉm cười nói với tiểu ma nữ:- A Ly, kế tiếp chúng ta bế quan một thời gian đi, tiêu hóa những Nguyên Tinh Thạch này luôn.
578 Sau một lát, chỉ nghe bên trong hạt châu truyền ra thanh âm oán độc thực cốt của Mục Thương Sinh:- Phong Liệt tiểu súc sinh, ngươi đừng vội đắc ý! Chờ bản công tử khôi phục tu vi, nhất định sẽ bắt ngươi phải trả cái giá gấp trăm ngàn lần những gì ngươi gây ra cho ta! Ta muốn cho ngươi sống không bằng chết! Làm cho tất cả những người bên cạnh ngươi chết không có chỗ chôn!Thanh âm oán độc như một lời nguyền khủng khiếp, vang vọng thật lâu trong không gian hắc ám, làm tâm thần người ta kinh sợ, da đầu run lên.
579 Phong Liệt khẽ nhíu mày, sau một lúc trầm ngâm, hắn gật đầu nói:- Được rồi! Mục Thương Sinh, ta cho ngươi một cơ hội sống!- A? Tốt! Tốt! Phong Liệt, nhất định ta sẽ giúp ngươi thực hiện mục đích này!Nghe Phong Liệt nói vậy, trong lòng Mục Thương Sinh không khỏi mừng rỡ, liên tục kêu tốt.
580 Bất quá, sau một lúc quan sát, Phong Liệt cũng phát hiện ra vấn đề, đó là ngũ hành trong không gian này không được đầy đủ, thiếu thuộc tính kim, hỏa, căn bản không thể tự động vận chuyển ngũ hành, cân bằng bản nguyên của thế giới, cũng chỉ có thể tính là không gian mà thôi.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Truyện Teen, Khoa Huyễn
Số chương: 100