21 Ở Pháp có cuộc sống của Pháp, ở Đài Bắc có cách sống của Đài Bắc, con người hiện đại giống như trùng biến hình, thích ứng trong mọi tình cảnh, sinh mệnh thực ngoan cường.
22
“Đẹp trai à nha!”
Cậu thình lĩnh nghe được một tiếng than nhẹ bên tai, quay đầu nhìn, nguyên lai là một cô gái nhỏ có khuôn mặt hơi thon nhọn, đôi mắt chính trực ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm trên đài, Chí Hạo đương nhiên nhận ra cô, tên là Chu Mẫn Tân , cách thức tuyên truyền mà cô đề ra hết sức thông minh tinh quái.
23 Trong nháy mắt ấy, tai chẳng nghe được gì nữa, mắt lại mơ hồ ,CPU đương nhiên cũng hoàn toàn không hoạt động, cậu ngửi thấy một làn hơi nước lành lạnh cùng mùi hương cơ thể của anh hoàn toàn bao bọc lấy cậu, nóng…… Nước lạnh biến thành nóng, cháy sạch trời đất thành một biển lửa lớn.
24
Lại qua được hơn một tháng, các tạp chí đều đăng một bài với tiêu đề cực lớn tương tự nhau: Nhà thiết kế nổi tiếng cùng người mẫu ……
Nhà thiết kế nổi tiếng nhất hiện nay, Cận Thần vào ngày hôm trước đã có quan hệ mật thiết với người mẫu Dương Di Giai, đến trong nhà cô lưu lại hơn ba giờ mới rời đi.
25
“Anh ở nơi này, vậy Dương Di Giai thì sao?” Chí Hạo không muốn nói tới đề tài này, nhưng nói hết lời mới phát hiện, chuyện này càng nói càng chẳng ra sao, vì sao phải đề cập, là không cam lòng sao?
“Tôi mệt mỏi, dù sao một mình cô ta cũng chống đỡ được.
26 Mỗi cuộc gặp gỡ của đời người thường xảy ra chuyển biến lớn chỉ trong vài phút, có đôi khi nhanh đến ngay cả đương sự cũng không kịp phản ứng, Chí Hạo một lần nữa trở lại hội trường, trốn vào góc phòng nhìn mọi người, vì Cận Thần tiêu thất một hồi rồi lại xuất hiện nên đương nhiên lúc này bị người vây càng đông.
27
“Để tôi giúp anh!” Chí Hạo bước một bước đi vào, hai tay bắt đầu cởi cúc áo sơmi.
Nước lạnh dội lên làn da nóng cháy, cơ hồ có thể nhìn thấy hơi nước bốc lên, Chí Hạo nháy mắt bị ướt nhẹp, giọt nước phun từ ngọn tóc đến móng chân, trước mắt một mảnh mơ hồ.
28 Tuần triển lãm chấm dứt, công việc quan trọng nhất cũng xong xuôi, tuy rằng vẫn còn vài chuyện nhỏ nhặt cần để ý, nhưng đối với Chí Hạo mà nói, cuộc sống cũng đã nhàn hạ như đang được nghỉ phép rồi.
29
“Đơn giản mà nói là gần đây có người đang theo đuổi em. ” Phong Thanh tâm tư xoay chuyển rất mau, mở miệng vì Chí Hạo giải vây.
“Không thích?” Cận Thần cũng không làm bộ làm tịch, tự giác tự nguyện tiến nhập trạng thái.
30
“Được rồi, vậy hiện tại anh phải giúp gì đây?” Cận Thần quán buông tay.
“Bởi vì thằng đểu kia đã trở lại!” Chí Hạo kêu hừ một tiếng, cậu có tính yêu ghét rõ ràng, so với Phong Thanh thì còn ghét tên kia hơn.
31
“Yo! Ăn thôi!” Chí Hạo rất đúng lúc bưng ba tô nhỏ bước ra, đánh vỡ cục diện bế tắc giữa hai người.
Phong Thanh có thói quen sưu tầm những món đồ tinh xảo, ba tô thủy tinh kia đều trong suốt và rất đáng yêu, bên trong chỉ có một món giống nhau – mì ăn liền.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôn đại quái đúng là một người rất kì lạ [ cái này rõ ràng là vô nghĩa ], tỷ như nói lão sẽ bỗng nhiên chiêu Chí Hạo trở về, để cậu nhận một chức nghiệp quản lí độc lập, thật cũng rất cổ quái.
33 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Xe còn chưa khởi động, Chí Hạo đã muốn đem tay bám chặt vào trên chấn song ngang, không nên hỏi cậu vì sao lại ngồi ở đây, dù sao nếu là thứ mà Cận Thần kiên trì muốn thì anh đương nhiên sẽ có vô số phương pháp bắt cậu đi cùng.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thực xin lỗi. ” Chí Hạo nột nột.
35 Bầu trời ở Đài Bắc rất tối nhưng ánh sáng lại rất phổ biến, nếu không ngại điên đảo thiên địa, cũng có thể cho rằng đây là phồn tinh tự cẩm , dù sao khi vòng đu quay đi tới điểm cao nhất cũng đừng nhắc tới những truyện khác.
36
Có rất nhiều chuyện lâu ngày sẽ thành thói quen, tỷ như nói khi ngủ bị một cách tay gác lên ngực.
Chí Hạo luôn thích xem khuôn mặt khi ngủ của Cận Thần, người này ngủ giống như đang giữ mạng vậy, sẽ ôm chặt chẽ một vật gì đó vào trong lòng, ở trong một khắc ấy Chí Hạo sẽ giật mình phát giác bản thân mình thật trọng yếu, thỏa mãn trong nháy mắt, tựa thiên trường địa cửu.
37 Nội bộ X đương nhiên cũng có nhàn ngôn toái ngữ, có người phúc hậu nói: Lần này tổng giám rốt cục cũng có mắt nhìn, Tiêu tiên sinh nhân phẩm đoan chính, so với đám trước kia thì tốt hơn mấy lần.
38 Có một số việc, nói thì dễ mà làm thì khó, vốn chuyện xấu tai tiếng của Cận Thần đã yên tĩnh rất nhiều, đột nhiên bị một viên đạn bạo khai, truyền thông làm trầm trọng thêm.
39
Vài ngày sau, Cận Thần thần bí hề hề ôm một đống quần áo đi ra, Chí Hạo vừa thấy anh là biết ngay có quỷ, trong văn phòng đã muốn một mảnh hoan hô.
“Đến đến đến, thử quần áo.
40
Đầu tiên là đem cái đầu đang gọn gàng trảo thành lộn xộn, tiếp theo là chiếc áo tây trang hoa lệ bị vò thành một đoàn.
Sau đó cởi xuống cà- vạt, cởi bỏ nút thắt áo sơmi, đem vạt áo một bên kéo ra.